Nếu là Không Tịch ngũ giai, nói thật, có chút kiêng kị, nhưng chưa đáng sợ, nhưng Quang Minh Chi Chủ bát giai... Toàn bộ Thiên Phương vực, có hai đại thế giới bát giai, một là Quang Minh Thần Giới, một là Vân Tiêu Chi Giới.
Bát giai đó!
Ai mà chọc nổi?
Dù sao tứ giai như hắn ta tuyệt đối không thể trêu vào.
Mấu chốt là, Quang Minh Thần Tử như ngươi, ngươi con mẹ nó lại tu luyện lực lượng hệ Hắc Ám, có phải ngươi đã phản bội hay không?
Được rồi!
Hắn ta biết, điều đó không có khả năng.
Giờ phút này khó có thể tưởng tượng nổi, Không Tịch là Đế Tôn ngũ giai, không đến mức nói lung tung, cũng không dám nói lung tung, huống chi còn có một vị Quang Minh Đế Tôn ngũ giai xuất hiện, hiển nhiên, đây cũng là một sự uy hiếp và chứng minh.
Đại thế giới Thiên Phương khó giữ bí mật, nếu nhiều người đã biết, ở nơi này dám nói lung tung, loạn giả mạo, chưa tới một tháng, đại thế giới Quang Minh sẽ Đế Tôn có cao giai đến tâm sự với ngươi.
Trừ phi ngươi muốn chết!
Nếu không, đồ ngu mới có thể giả mạo.
Quang Minh Thần Giới cũng không chỉ một vị Đế Tôn cao giai.
Sát vách Hồng Nguyệt vực, thực lực của đại thế giới Hồng Nguyệt chênh lệch với đối phương không lớn, thế nhưng có rất nhiều Đế Tôn cao giai.
Lần này... Đám người đã thay đổi cái nhìn khác về Lý Hạo.
Trước đó nếu chỉ là hâm mộ, ghen ghét, hiện tại thì kiêng kị hơn rất nhiều, một chút lo lắng, một chút bất an, một chút bất đắc dĩ.
Trước đó, nếu vị này mà chết, một vị ngũ giai... không đáng sợ như vậy.
Nhưng bây giờ nếu vị này chết... Ông trời của ta, dù sao cũng đừng nghĩ đến chuyện lăn lộn các vực gần đó nữa, nếu không, Đế Tôn cao giai của Quang Minh Thần Giới xuất động, mấy đại vực phụ cận cũng không an toàn.
Không Tịch cũng có muốn có qua có lại.
Y biết Lý Hạo không sợ tứ giai, nhưng giảm bớt một chút phiền toái là tốt nhất, không chỉ là nhằm vào người nơi này, bao gồm một số người có lẽ đang tồn tại ở trong bóng tối.
Những người này săn giết cường giả Tân Võ... thật sự không có cường giả đi theo trong bóng tối sao?
Khó mà nói!
Mà Không Tịch cũng không phát hiện được, nhưng không có nghĩa là không tồn tại.
Đã như vậy... Ta sẽ nói cho ngươi, ta là ai.
Để xem ngươi có trêu chọc ta hay không.
….
Giờ khắc này, những người khác có hay không thì chưa nói đến.
Phụ cận Nam Giới Môn.
Một vị Đế Tôn hơi biến sắc.
Mà trong Hồi Long quan, Hồi Long Đế Tôn không nói gì, một lát sau mới chửi nhỏ một tiếng, thật đúng là y.
Mẹ kiếp!
Không dễ chọc!
Ông ta khéo léo, kỳ thật đã biết vị này là Quang Minh Thần Tử, theo lý thì nên nịnh nọt một chút, dù mất mặt, vậy cũng không sao cả.
Mấu chốt là, Vân Tiêu Thần Giới sau lưng của ông ta vẫn luôn tranh chấp địa vị lão đại ở Thiên Phương vực với Quang Minh Thần Giới.
Mặc dù không giống như Tân Võ, Hồng Nguyệt và Tân Võ trực tiếp khai chiến, nhưng bên này, quan hệ của song phương cũng giống như thế.
Trên danh nghĩa mình là tán tu... Nhưng trên thực tế thì không phải.
Nếu nịnh nọt Không Tịch, vậy rất phiền phức.
Hồi Long bất đắc dĩ, được rồi, không trêu chọc nổi.
Để đại gia cúng bái là được!
Ta đoán chắc mà, gia hỏa này không đơn giản.
May thay trước đó khá lịch sự, cũng không trêu chọc vị này.
Thái tử gia của Quang Minh Thần Giới thế mà không tu lực lượng quang minh... Khó trách nghe đồn là tính cách của vị Quang Minh Thần Tử này quái dị, ngay cả Quang Minh Chi Chủ cũng suýt chút nữa đã bị tức giận thổ huyết.
Cũng không có biện pháp nào, thực lực Quang Minh Chi Chủ người ta quá mạnh, khó mà sinh ra hậu duệ, chỉ có một vị hậu duệ duy nhất.
Coi như phản nghịch... Cũng chỉ có thể bịt mũi nén giận.
Cũng may thọ nguyên của Đế Tôn bát giai vô hạn, tạm thời sẽ không chết, nếu không, có người nối nghiệp không bớt lo như thế, ai mà yên tâm để y tiếp quản?
...
Bên ngoài Nam Giới Môn.
Còn có một người, thấy đám người Lý Hạo bắt đầu rời đi, cũng không nói gì, chỉ phủ phục cúi đầu, nhìn Lý Hạo, cũng mặc kệ Lý Hạo có thể trông thấy hay không, giờ phút này, cũng thổn thức không gì sánh được.
Lần từ biệt này... Có thể gặp lại hay không, hắn ta không biết.
Nhưng hắn tâ biết, mình có thể thành đế hay không, có lẽ đều do vị này.
Những ngày qua, Cự Ngao cảm thấy mình đã tiến bộ rất lớn, dĩ vãng gần như không thể nhìn trộm đến cảnh giới Đế Tôn, bây giờ lại mơ hồ có chút hiểu rõ, Đế Tôn, sao mà khó vậy!
Mà Cự Ngao ta có lẽ cũng có cơ hội xem thử sự mỹ lệ của cảnh giới Đế Tôn.
Mà mọi chuyện chính là bắt nguồn từ một năm trước, ở chỗ này nghênh đón vị này.
Một năm thôi, đối với cường giả thì chỉ trôi qua trong nháy mắt.
Đối với ta lại là bước ngoặt cả đời.
...
Phía trước, Lý Hạo xua tay, hắn không quay đầu, nhưng hắn biết.
Chỉ tùy ý khoát tay, cũng không hy vọng có quá nhiều liên lụy với Cự Ngao, quá yếu, cường giả như Không Tịch còn có núi lớn nương tựa, không sao cả.
Nhưng Cự Ngao là cái gì?
Một vị Thiên Vương mà thôi!
Coi như sắp đến Bán Đế, vậy cũng quá quá yếu, mà Lý Hạo ta... Tương lai, không biết sẽ trêu chọc bao nhiêu cường địch, cách ta xa một chút là tốt nhất, không nên nói gì nhiều.
Cho tới giờ khắc này, hắn mới có tâm tư nhìn quanh bốn phía.
Kỳ thật, tất cả mọi người cũng đều đang chăm chú nhìn hắn.
Lần này không chỉ có mấy vị Đế Tôn bọn hắn, khoảng chừng 12 vị Đế Tôn, nhiều hơn tưởng tượng, nghe nói Tân Võ chỉ có hai vị Đế Tôn, mà bên này lại xuất động 12 vị.
Trừ Lý Hạo và vị Đế Tôn tứ giai kia, còn lại 10 vị.
Trong đó, tam giai có 4 vị, nhị giai 3 vị, nhất giai 3 vị.
Mà hai vị gặp ở Bàn Long Tỉnh đều ở trong số đó, một vị nhất giai, chính là Nữ Đế Mô, một vị khác là vị nhị giai Đế Tôn, Lý Hạo cũng biết tên của đối phương, Thiền Tú Đế Tôn.
Mà Đế Tôn tứ giai dẫn đội thì tên là Minh Hạo Đế Tôn, là một vị Đế Tôn am hiểu phong ấn.
Năng lực cụ thể như thế nào, Lý Hạo không biết.
Mấy vị khác... Lý Hạo không cảm thấy quá hứng thú.
Chưa quen biết, cũng không cường đại.