Sao lại thế!
Đây mới là Ngân Nguyệt Vương?
Hơn nữa, phía bên bọn Minh Hạo đã xảy ra chuyện gì, không phải đi giết bản tôn Thiên Cực và bản tôn Hòe Vương sao?
Tại sao lại đi chung với Ngân Nguyệt Vương?
Mà giờ khắc này, Minh Hạo cũng cả kinh, vội vàng mở miệng: "Hai vị này để chúng ta giải quyết..."
Hắn ta bỗng nhiên có chút sợ hãi, Hạo Nguyệt này bỗng nhiên đại khai sát giới, nhanh đến mức không cách nào tưởng tượng, giờ phút này, một vị Đế Tôn tứ giai như hắn ta vẫn chưa kịp hoàn hồn, còn chưa phản ứng kịp từ trong đạo hà.
Hắn ta vội vàng tỏ thái độ, Lý Hạo lại nhìn về phía phương xa, khẽ nhíu mày: "Không cần, các ngươi đi tới phương nam, một vị Hồng Nguyệt Đế Tôn tứ giai đang đến đây từ bên kia, 10 người các ngươi chém giết hắn! Mang thi thể về! Nếu không... Tự các ngươi cân nhắc!"
Minh Hạo biến sắc.
Hồng Nguyệt Đế Tôn?
Sau một khắc, hắn ta cắn răng: "Được, chúng ta sẽ cố gắng hết sức!"
Trong nháy mắt, hắn ta dẫn theo nhiều vị Đế Tôn, bay về phương nam.
Đế Tôn tứ giai?
Ta cũng là tứ giai, mặc dù không phải Đế Tôn của đại thế giới, nhưng còn có chín vị Đế Tôn khác ở đây.
Chỉ là... Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?
Ngân Nguyệt, thế mà ra đời vũ trụ tân đạo!
Thật không thể tưởng tượng nổi!
Vẻ mặt hai vị tam giai Đế Tôn Huân Phong đều kịch biến, Huân Phong vội vàng quát: "Minh Hạo tiền bối, nơi đây có vũ trụ đại đạo vừa thành hình, chúng ta nguyện trợ giúp tiền bối cướp đoạt vũ trụ đại đạo, phụng tiền bối là Đại Đạo Chi Chủ, tiền bối nhất định có thể đăng đỉnh cảnh thất giai..."
Nói thật, trong khoảnh khắc đó, nội tâm Minh Hạo xao động một chút.
Liên thủ, nhiều hơn hai vị tam giai.
Với cả nơi này còn có 9 vị Đế Tôn khác, lại thêm chính ta... Có lẽ có thể đánh cược một lần.
Vũ trụ đại đạo đó!
Thế nhưng sau một khắc, hắn ta chợt toát mồ hôi lạnh phía sau lưng.
Bởi vì Lý Hạo dường như đang đợi câu nói này của đối phương, chờ đối phương nói xong, chỉ là một cái nháy mắt, một cỗ lực lượng thời gian cường đại hơn xuất hiện, trong nháy mắt, một ngôi sao hiện lên từ trong trường hà!
Tựa như lúc trước, Ngôi Sao Thời Quang hiện ra, vạn vật ngưng trệ.
Vài Đế Tôn nhỏ yếu ở đây thậm chí cảm thấy bản thân cả người đều không thể nhúc nhích, mặc dù Huân Phong hai vị Đế Tôn miễn cưỡng còn có thể rung chuyển, nhưng trong một cái chớp mắt, trường kiếm đã xuyên thủng thân thể!
Một kiếm này, thậm chí không khác gì Trường Sinh Kiếm!
Mà có chút điểm khác nhau là nhiều lực lượng hủy diệt hơn một chút, sau một kiếm, mây đen không trung giống như đã bị dẫn dắt đi, lực lượng hủy diệt bộc phát, một tiếng ầm vang, thân thể Huân Phong Đế Tôn trực tiếp phát nổ!
Một kiếm chặt đầu gã!
Đại đạo hiển hiện, Lý Hạo đột nhiên chém xuống một kiếm, Huân Phong còn chưa chết, hắn đã hiện lên ở trước mặt một người khác, lòng bàn tay bẻ gãy thân thể đối phương, trong nháy mắt xé nát hắn!
Đế Tôn tam giai giống như tờ giấy, bị hắn bóp vỡ nát.
"Hắc Báo, ăn đi!"
Lý Hạo quát khẽ một tiếng, Hắc Báo đột nhiên mở rộng miệng lớn, hút điên cuồng, một cỗ lực lượng thôn phệ cường hãn bộc phát, trực tiếp thôn phệ vị Đế Tôn đã bị Lý Hạo xé nát, lực lượng đại đạo đã bị nuốt chửng!
Trong cơ thể Hắc Báo truyền đến tiếng vang to!
Trường kiếm Lý Hạo đã chém xuống, một kiếm chém đại đạo chia năm xẻ bảy: "Càn Vô Lượng, thôn phệ hết đi!"
Càn Vô Lượng không dám nhiều lời, trong nháy mắt, trường hà hiển hiện, thôn phệ toàn bộ lực lượng đại đạo.
Lý Hạo giương tay vồ một cái, bắt lấy Lâm Hồng Ngọc: "Đi sinh tử luân hồi, chứng đạo Đế Tôn, vừa vặn lôi kiếp tới, thuận tiện độ kiếp cùng nhau!"
Lâm Hồng Ngọc không nói một lời, trong nháy mắt bước vào bên trong Sinh Tử Trường Hà của Lý Hạo, bắt đầu chứng đạo!
Mọi chuyện xảy ra nhanh đến mức không cách nào tưởng tượng.
Minh Hạo chỉ mới dừng bước một chút... Một giây sau đã lập tức bay về hướng phương nam.
Trong lòng tràn đầy kinh hãi.
Mẹ nó!
Xem như có ngũ giai đi, nhưng khi giết mấy vị Đế Tôn, tốt xấu còn có hai vị tam giai, vậy mà giết như là đang giết gà.
Người này... Thật đáng sợ.
Hắn ta run sợ trong lòng, vì thế đâu còn tâm tư gì mà cướp đoạt vũ trụ đại đạo... Trước bảo mệnh rồi tính sau!
Hắn ta dường như cảm nhận được phía sau có một đôi mắt lạnh lùng đang theo dõi hắn ta, vội vàng bỏ chạy, giờ khắc này, hắn ta hận không thể ngay lập tức đi tìm Hồng Nguyệt Đế Tôn chém giết một chút, người này rốt cuộc xuất hiện từ đâu vậy?
Mà Lý Hạo chỉ là yên lặng quan sát.
Vừa rồi, hắn thậm chí nghĩ... Chém giết hết những người này, lại giết vị Hồng Nguyệt Đế Tôn kia, vậy thì có thể bù đắp lại khi đã tiêu hao hết thi thể ngũ giai.
Chỉ là, Minh Hạo không động tâm... Hoặc là chưa kịp động thì đã bị hắn ngăn chặn mọi suy nghĩ.
Lý Hạo cũng không biết, mình nhanh chóng chém giết là đúng hay sai.
Có lẽ... Nên chờ một chút mới đúng.
Như vậy thì ta giết bọn họ sẽ yên tâm thoải mái hơn.
Cần gì phải tìm an ủi cho mình?
Ý niệm trong lòng hiện ra, lại nhìn đám người, lại nhìn phía sau, có chút nhíu mày, Đế Tôn đang theo dõi có lẽ sắp chạy đến đây.
Mấu chốt vẫn ở chỗ lôi kiếp Hỗn Độn.
Thật sự phiền phức!
Thời gian chọc giận ngươi à?
Vận dụng một lần, ngươi tới một lần, ngươi cũng không ngại phiền phức!