Chí Tôn không nói nhiều những lời này nữa, nhanh chóng nói: "Ngươi đi tìm Thiên Cực bọn họ.”
“Đi gặp Ngân Nguyệt Vương?”
"Không cần... Chủ yếu là để loại bỏ một số rắc rối!”
Chí Tôn mở miệng: "Không cần bảo hộ, cũng không cần che chở…Người ta cũng đang đi theo con đường của mình, không cần chúng ta nhúng tay vào! Chỉ là... Cũng cần thiết phải loại bỏ tồn tại của một số đỉnh cấp!”
Lão nhân suy nghĩ một phen, khẽ gật đầu: "Có thể... Nhưng mà ta có biện pháp và thủ đoạn của ta, việc này ta biết, ngươi chia vị trí của đám người Thiên Cực cho ta là được, còn lại không cần ngươi quan tâm!”
Chí Tôn cũng không nói thêm gì, chỉ là trên người lão nhân lóe ra một tia sáng, lão nhân cảm giác một chút, trong đó tồn tại một điểm sáng, hẳn là vị trí của bọn Thiên Cực.
Trong Hỗn Độn, định vị rất khó khăn, truyền tin rất khó.
Nhưng Tân Võ Chí Tôn truyền tấn cũng tốt, định vị cũng tốt, hình như cũng không tính là quá khó.
Vị Chí Tôn này, rất ít khi tự mình xuất chiến, phần lớn vẫn là Nhân Vương bọn họ xuất chiến, thậm chí số lần Dương Thần chiến đấu còn nhiều hơn hắn, hắn hình như rất nhiều năm, vẫn ở Tân Võ.
Nhưng tất cả mọi người đều hiểu, ông ấy chính là bộ não của Tân Võ.
Đang chỉ huy tất cả cường giả Tân Võ, từng bước ăn mòn thế lực của Hồng Nguyệt, từng chút từng chút lớn mạnh Tân Võ, đem đại thế giới Tân Võ lục giai yếu nhất, từng bước từng bước, dùng thời gian ngàn năm, phát triển đến hôm nay, có liên quan đến Nhân Vương bọn họ, cũng liên quan đến vị Chí Tôn Tân Võ này.
Ông ấy tọa trấn chỉ huy, để tân võ từ đại thế giới sơ sinh, rất nhanh quật khởi.
Cho tới bây giờ, toàn bộ vực Hồng Nguyệt, cũng chỉ có đại thế giới Hồng Nguyệt có thể chiến một trận.
Trường Sinh kiếm khách cảm giác được vị trí một chút, cách mình không quá xa, đương nhiên, cũng là tương đối mà nói, ông ấy cũng không nói gì, nhanh chóng điều hướng, bay về hướng khu vực kia.
Vốn dĩ Chí Tôn hẳn là có sắp xếp rồi, xem ra hiện tại cảm thấy không ổn định, cảm thấy có thể gặp phải phiền toái lớn hơn.
Đối với phán đoán của lão Trương, Trường Sinh Kiếm vẫn tin tưởng.
Xem ra, vị tân vương Ngân Nguyệt này, cũng không tính là thiện lương.
Cũng là bình thường!
Nếu là thiện lương, vậy thì không phải là Ngân Nguyệt sinh ra tân vương, mà là đi không ra khỏi thế giới Ngân Nguyệt.
Thế giới Tân Võ.
Chí Tôn mở mắt ra, nhìn về phía bầu trời, giống như đang suy nghĩ cái gì đó.
Hồi lâu, ông ấy bỗng nhiên mở miệng: "Người đâu, đi gọi Địa Hoàng tiền bối đến gặp ta!”
Chẳng bao lâu, có người bên ngoài cửa lên tiếng.
Lúc này đây, Chí Tôn cũng không trực tiếp truyền âm, mà phái người đi mời.
Trong miệng cũng hô tiền bối.
Một lát sau, một lão nhân tựa như lão nông trên đồng ruộng đi tới, mang theo một ít khí chất nho nhã... Hoặc là nói, khí tức lười biếng, tiêu sái bước chân vào đại điện.
Hắn cũng không nói gì, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Chí Tôn, bưng chén trà lên uống.
Chí Tôn nhìn lão nhân một chút, cũng không nói gì.
Lão nhân uống trà xong, lúc này mới nói: "Chuyện gì vậy?”
Tân Võ trước đây, Cửu Hoàng Tứ Đế xưng bá.
Trong đó, Thiên Đế quản hạt bản nguyên.
Dưới đây, là nhờ Địa Hoàng tính kế vô song, khuấy động phong vân, từng hóa thân thành Phong Vân đạo nhân, quấy nhiễu thiên địa, ba đứa con dưới gối số hoàng, mỗi người đều là cường giả đỉnh cấp, ấu tử Lê Chử càng là địch nhân lớn nhất thời đại Tân Võ.
Tân Võ ra đời, có quan hệ rất lớn đến môn này.
Cuối cùng, đánh tan Thiên Đế, cũng có quan hệ rất lớn đến mấy người này.
Trong trận chiến cuối cùng của Tân Võ, một môn chịu chết, khiến Nhân Vương đánh chết Thiên Đế lập được đại công, cũng bởi vậy, đạt được Nhân Vương tán thành, sau khi nắm giữ m giới, nghịch chuyển Âm Dương, trả giá thật lớn, ngay cả một nhà này cũng sống lại.
"Tiền bối…Lê Chử đang ở đâu?”
"Đi ra ngoài chơi đi, không rõ lắm."
Chí Tôn cười cười, cũng không thèm để ý: "Có một chuyện, để cho hắn đi làm.”
“Chính ngươi liên hệ với hắn!”
"Quan hệ của ta và hắn không tốt…Hắn luôn phớt lờ ta.”
Chí Tôn lại nở nụ cười, ông ấy và vị kia từng giao thủ nhiều lần, tính kế lẫn nhau, đấu kế đấu pháp, việc mà hai bên bất hòa mọi người đều biết.
Tuy rằng Chí Tôn của Tân Võ có danh tiếng rất lớn. Nhưng vị kia cũng không quá để ý, rất ít khi ở lại thế giới Tân Võ.
Địa Hoàng nở nụ cười: "Hắn không để ý tới ngươi sao? Hắn to gan như vậy sao?”
Chí Tôn cũng lười nói nhiều về chuyện này với hắn, lại mở miệng: "Mà bây giờ, trong Hỗn Độn có chút tin tức ngầm lưu truyền, người bình thường làm việc này, ta không quá yên tâm…Để Lê Chử làm, ta sẽ yên tâm một chút, ta muốn hắn tới Quang Minh Thần Giới!”
Địa Hoàng lập tức ngồi thẳng người, nhìn về phía Chí Tôn, khẽ nhíu mày.
“đại thế giới bát giai của vực Thiên Phương kia?”
"Đúng."
Lão nhân cau mày: "Liên minh?”
"Xem như vậy đi."
"Không quá đáng tin."
"Tôi biết... Nhưng mà, cho dù chỉ là một cái tên cũng được! Thiên Phương Vân Tiêu, đối với Tân Võ ta cũng như như hổ rình mồi, hơn nữa Hồng Nguyệt... Một khi trận chiến giữa Đế Tôn cao giai thật sự bộc phát, sẽ có thêm một đại thế giới bát giai tham dự, Tân Võ tràn ngập nguy hiểm! Nếu Quang Minh Thần Giới có thể giúp chúng ta kiềm chế đối phương…Vậy thì sẽ có chút nắm chắc.”
“Việc này không dễ làm!”
Địa Hoàng thẳng thắn nói: "Há miệng nói muốn liên minh với một đại thế giới bát giai khó như lên trời!”
"Lê Chử đi sứ, cho dù không thể kéo tới…Nhưng họ cũng sẽ không dễ dàng trở mặt, phải không?”
Địa Hoàng cười: "Ngươi thật sự tin tưởng hắn.”
"Tiền bối một nhà, đều là nhân kiệt, không phải sao?"
Một ngày này, Chí Tôn ngược lại khách khí rất nhiều.
Địa Hoàng lại nở nụ cười: "Được, ta truyền đạt hắn, nhưng hiện hắn cũng tại không nghe lời lão tử như ta, cũng hờ hững lạnh lẽo với ta. Cánh cứng, ta cũng khó làm gì được, cũng không có tư cách quản hắn, dù sao cũng không giúp được gì cho hắn.”
Chí Tôn ngược lại không quá để ý, đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Địa hoàng mưu tính thiên địa nhiều năm, đối với đứa con trai này... Kỳ thật đúng là chưa từng quản, người ta không để ý tới hắn, kỳ thật cũng coi như bình thường.
Nhưng mà tốt xấu gì cũng là phụ thân, ít nhiều vẫn có vài phần tác dụng.
Việc này để cho những người khác đi làm, ông ấy không yên tâm lắm, ngược lại vị lão đối thủ kia đi làm, còn có thể an tâm một chút.
Suy nghĩ một phen, lại nói: "Nếu hắn cách Ngân Nguyệt không xa…Ngươi bảo hắn thuận tiện đi xem vị Ngân Nguyệt Vương kia, phán đoán một chút, ta muốn phân tích một chút.”
Địa Hoàng nở nụ cười: "Ngân Nguyệt Vương? Như thế nào, bồi dưỡng ra một Phương Bình, còn muốn lại chế tạo ra một vị tân vương?”
Chí Tôn cũng nở nụ cười: "Đó không phải là chuyện ta có thể quyết định, nằm ngoài tầm với, ta chỉ phán đoán một chút, có thể trở thành uy hiếp của Tân Võ hay không. “
"Có khoa trương như vậy không?"
"Không dễ nói lắm."
"Ta biết rồi."