Mà bên phía Lý Hạo, cả hai lại bắt đầu liên thủ xuất kích.
Trường hà vờn quanh, từng luồng từng luồng hồng ảnh chi lực dung nhập trường hà. . .sau đó vỡ nát, tiếp theo là tịch diệt, nhưng lúc này, trường hà của Lý Hạo bỗng nhiên rung động kịch liệt, xông phá tịch diệt chi ý.
Từng đầu Huyết Long, đi thẳng đến chỗ Lý Hạo cùng Không Tịch.
Ngay lập tức trường hà hóa thành một thanh kiếm, tương tự với Kiếm Tôn, từng ngôi sao trong tinh không nhanh chóng hội tụ, hóa thành một thanh trường kiếm, thanh âm của Lý Hạo truyền đến: “Kiếm của vãn bối còn xin Kiếm Tôn đánh giá!”
Một kiếm chém ra!
Quét sạch thiên địa, tiếng vang ầm ầm, từng đạo hồng ảnh bị nghiền nát, Sinh Tử Luân Hồi, hồng ảnh nhao nhao rơi xuống, Huyết Long cũng bị nghiền nát rồi dung nhập vào trường hà, Kiếm Tôn vừa định nhắc nhở, nhưng trường hà giống như không kiểm soát được, có chút phản loạn ý tứ của Lý Hạo.
Hồng Nguyệt chi lực càng nhiều thì rất dễ bị điều khiển.
Nhưng đúng lúc này, trong trường hà bỗng nhiên hiện lên một cỗ lực hủy diệt, hóa thành trường kiếm, đại đạo lôi đình đều có thể đánh tan Hồng Nguyệt chi lực, Hỗn Độn Lôi Đình tự nhiên cũng có thể, trong nháy mắt, lực lượng hủy diệt hiển hiện.
Oanh!
Trong trường hà truyền đến một trận âm thanh vỡ vụn, chỉ chớp mắt, huyết sắc liền thối lui.
Tỉnh Thần Đế Tôn nghiêng đầu nhìn, sau đó lại nở nụ cười.
Có chút bản lĩnh!
Đương nhiên cũng chỉ như vậy, gã chủ yếu đối phó Kiếm Tôn, mà đối phó hai người này thì chỉ cần dùng một phần mười lực lượng, hai người đều có thể tung hoành đang trong Đế Tôn trung giai, Thế nhưng… Lại có thể thế nào?
Kiếm Tôn cũng không nói cái gì, chỉ là âm thầm nghĩ làm cách nào để mang hai người này cùng đi.
Tới cũng đã tới, chỉ có thể mang theo.
Tên vương bát đản lão Trương kia, còn không biết tạo cho ta chút cơ hội?
Thật ra lúc hai người này tiến vào chính là cơ hội, nhưng khi biết người đến là bên mình thì lại không thể mặc kệ, nếu không y cũng đã sớm chạy.
Đế hiện tại thì không có cơ hội.
Lý Hạo không để ý đến những thứ này, hắn nhìn về phía Không Tịch.
Không Tịch cũng không cần hắn nói cái gì, trong nháy mắt biến mất ở trong trường hà, y đến đấy không phải vì đánh vì dầu, y tới là vì săn giết Đế Tôn thất giai.
Trong tích tắc, y xuất hiện ở nơi không có người.
Tịch Diệt Chi Giới cũng đang điên cuồng khuếch trương ra.
Nhanh chóng lan tràn toàn bộ thiên địa!
Từng luồng từng luồng kiếm ý bị y tịch diệt, từng luồng từng luồng Hồng Nguyệt chi lực bị y tịch diệt. Lan tràn đến bên phía Kiếm Tôn, Kiếm Tôn có chút nhướng mày không nhúc nhích, mà khi lan tràn đến Tỉnh Thần Đế Tôn bên kia, thì tịch diệt lại bị nghiền nát.
Không Tịch kêu lên một tiếng đau đớn, cũng không thèm để ý, giờ phút này, Tịch Diệt Chi Giới đã bao lấy Kiếm Tôn, vậy là được rồi.
Y không quen Kiếm Tôn, không sao, Lý Hạo quen là được.
Tốt, thật ra Lý Hạo cũng chưa quen thuộc.
Giờ phút này, trên người y có một viên Quang Minh Chi Nguyên có thể khôi phục một chút sức lực cho Đế Tôn ngũ lục giai, nhưng Kiếm Tôn… Xác suất lớn vô dụng, Kiếm Tôn không phải lục giai bình thường.
Không Tịch cười một tiếng, nhìn về phía Kiếm Tôn, "Kiếm Tôn tiền bối, nghe đại danh đã lâu, hôm nay. . . Không Tịch cũng triển lộ một hai, để Lý Hạo có chút mặt mũi, người hắn kết giao không phải là hạng người vô năng!”
Giống như gặp mặt phụ huynh, lời này của Không Tịch nhìn như có chút đặc biệt, nhưng thực tế là không thể để cho Lý Hạo mất mặt trước Tân Võ.
Người hắn kết giao cũng không phải phế vật.
Kiếm Tôn còn không có nghe rõ, mà Tỉnh Thần Đế Tôn cũng có chút nghi hoặc, sau một khắc, sắc mặt hai người đều khẽ động, giờ khắc này, bên trong Tịch Diệt lĩnh vực bỗng nhiên không trầm lặng nữa, mà đại đạo chi lực của Không Tịch cũng tiêu hao vô số.
Bên trong Hắc ám Tịch Diệt Chi Giới, một đóa Tiểu Hoa hiện lên ở dưới chân Kiếm Tôn.
Kiếm Tôn hữu tâm muốn tránh, Lý Hạo lại truyền âm thanh đến: "Kiếm Tôn yên tâm!"
Kiếm Tôn dừng bước, không hề động, trên thực tế đây là chuyện rất nguy hiểm, y không biết Không Tịch, cũng quen biết người của Quang Minh Thần Giới, thế nhưng giờ khắc này, Kiếm Tôn vẫn lựa chọn không nhúc nhích.
Bèo nước gặp nhau, đối phương tới, đó chính là duyên.
Hơn nữa Lý Hạo đến từ Ngân Nguyệt, tuy rằng không quen thuộc, nhưng sơ suất cũng tốt, thô lỗ cũng được, y vẫn lựa chọn bất động.
Lúc này, Tiểu Hoa hiện lên dưới chân đã bắt đầu cằm rễ ngay lòng bàn chân, Kiếm Tôn còn chưa kịp suy nghĩ cái gì, thì bỗng nhiên ánh mắt thay đổi.
Đại đạo chi lực vốn bị tiêu hao đã hầu như không còn, trong chớp nhoáng này đang dần dần bắt đầu khôi phục.
Vô số đại đạo chi lực, trong nháy mắt hiện lên.
Kiếm Tôn chỉ cảm thấy thân thể vừa mới sắp mệt lả, lại lập tức đứng lên, cả người tràn đầy có tinh lực, oanh!
Một tiếng vang thật lớn, Tỉnh Thần Đế Tôn kia cũng đã nhận ra không ổn, sắc mặt đại biến, trực tiếp công kích!
Khôi phục!
Đáng chết!
Gã hiểu, Không Tịch thế mà cảm ngộ lưỡng cực chi đạo, tịch diệt đằng sau khôi phục, không tốt, Kiếm Tôn một khi khôi phục thì nhất định sẽ trở thành uy hiếp to lớn đối với gã.
"Vô Sinh!"
Giờ phút này, Kiếm Tôn lại cuồng hỉ, một kiếm điên cuồng chém ra!
Lực lượng của y không có toàn bộ khôi phục, nhưng tối thiểu khôi phục chín thành!
Chuyện này với y tương đương đủ sức đánh một trận, chỉ là. . . Trước đó đỉnh phong đều không thể giết chết đối phương, huống chi hiện tại, hay là lấy chạy trốn làm chủ, bởi vì y cũng phát hiện, Không Tịch giống như đã mất đi hết thảy năng lượng.
Hiển nhiên, loại khôi phục chi thuật này đối với Không Tịch mà nói, cũng là tiêu hao vô cùng to lớn.
. . .
Không Tịch thở dốc.
Trong tay nổi lên một viên Quang Minh Chi Nguyên, y cười, trong nháy mắt liền phục dụng, có thể Kiếm Tôn không có khả năng khôi phục, nhưng chính mình dùng lại có thể lập tức khôi phục, việc này chứng tỏ y còn có thể giúp Kiếm Tôn thêm một lần nữa.
Y không phải người ra đòn chính.
Y chỉ đến phụ trợ, Không Tịch rất rõ điểm này, cho nên, sau khi y giúp Kiếm Tôn khôi phục, thì liền nhanh chóng lui đi, cũng không dám công kích với thất giai, nếu không, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Như vậy là đủ rồi.
Trong đoàn đội ba người, dạng vú em siêu cấp như y có đôi khi là mấu chốt quyết định thắng bại.
"Quang Minh Chi Nguyên!"
Tỉnh Thần Đế Tôn nhìn thấy thì gầm thét một tiếng, mang theo phẫn nộ!
Đáng chết!
Hỗn đản!
Gã cũng không ngờ tới, Không Tịch thế mà thật sự khôi phục được sức lực cho người khác, đồ hỗn trướng, cứ như vậy, gã mặc dù không đến mức e ngại, nhưng Kiếm Tôn khôi phục đại bộ phận thực lực, lúc trước lần đầu tiên đối phó đối phương, tiêu hao đối phương, đã khiến gã thị thương.
Một lần nữa... Nếu còn muốn lại một lần nữa, ba lần đi xuống, cho dù giết chết mấy người này, chính mình cũng sẽ bị thương không nhẹ.
Không được!
Không thể cho bọn hắn có cơ hội thứ hai, Tỉnh Thần Đế Tôn trong nháy mắt đã có quyết định, trước chống lại Kiếm Tôn, không có khả năng lại cho Không Tịch có cơ hội lần thứ hai khôi phục đối phương, nếu không, phiền phức này rất lớn.
Quang Minh Chi Nguyên, số lượng không nhiều, 100.000 năm mới có thể sinh ra một viên, dù là Quang Minh thế giới cũng sẽ không có quá nhiều, gã không tin Không Tịch còn có.
Một viên, có lẽ chính là cực hạn.