Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 2619 - Chương 2619: Giang Hồ Hiểm Ác 4

Chương 2619: Giang hồ hiểm ác 4 Chương 2619: Giang hồ hiểm ác 4

Vân Tiêu Chi Chủ không nói tiếp.

Có đạo lý không?

Có.

Tân Võ Nhân Vương rất có khả năng đến gần vô hạn bát giai, giết một người chưa thể tấn cấp, vậy thì giết thêm một người… có lẽ sẽ tấn cấp.

Ông ta nguyện ý giáng lâm không?

Dựa vào cái gì!

Hồng Nguyệt Chi Chủ không tới, mình lại chủ động ra tay ngăn cản vậy chẳng phải sẽ thành dê thế tội?

Chỉ là trong nháy mắt, ông ta không lên tiếng nữa, lựa chọn ngầm thừa nhận.

Giáng lâm, đó là chuyện không có khả năng.

Nếu lúc này giáng lâm, tất nhiên ông ta sẽ phải phát sinh xung đột với Tân Võ Nhân Vương.

Tốt nhất lựa chọn im lặng, không lên tiếng, cũng không có ngăn trở Vụ Sơn điều động Vân Tiêu đại đạo chi lực, thậm chí là rút ra đạo nguyên chi lực thì ông ta cũng không có quản.

Lập tức một cỗ lực lượng cường hãn tràn vào trong cơ thể Vụ Sơn.

Oanh!

Năm ngọn núi lớn trấn áp thiên địa, rung động ầm ầm, thanh âm Hồng Vũ vang vọng đất trời, mang theo phẫn nộ: "Vụ Sơn! Ngươi dám giết ta?"

Xung quanh có mấy vị Đế Tôn đang ẩn mình liền kinh hãi!

Chuyện gì xảy ra?

Không phải Tân Võ Nhân Vương giết bọn hắn, bọn hắn liên thủ đối phó Tân Võ Nhân Vương sao?

Làm sao. . . Liền thành Vụ Sơn giết Hồng Vũ rồi?

Ầm ầm!

Thiên địa sụp đổ, Hỗn Độn chấn động, Vụ Sơn xuất kỳ bất ý, trực tiếp trấn áp đối phương, mà Hồng Vũ ngược lại muốn điều động đại lượng đại đạo chi lực, có thể bởi vì đại đạo có chút rung chuyển, cho nên hiện tại không thể bằng trước đó.

Hai vị thất giai đã chết, mà vì muốn đại đạo vững chắc, Hồng Nguyệt Chi Chủ liền điều động lượng lớn đại đao chi lực đến trấn áp đại đạo vũ trụ.

Cho nên hiện tại đâu còn nhiều đại đạo chi lực cho vị thất giai này điều động.

. . .

Thế giới Hồng Nguyệt.

Hồng Nguyệt Chi Chủ đột nhiên biến sắc, lần nữa có chút chấn động, phẫn nộ gào thét: "Hỗn trướng, đáng chết!"

Bọn hắn thế mà còn không bỏ qua!

Đã giết hai vị thất giai, nhưng bọn hắn vẫn muốn giết tiếp!

Gã sắp điên rồi!

Giờ phút này, gã thậm chí xúc động đến mức muốn giáng lâm, để đấu một trận sinh tử với Tân Võ Nhân Vương!

Ý chí của gã đã phủ tới…thế nhưng sau một khắc, sắc mặt gã liền thay đổi.

Không phải Tân Võ Nhân Vương!

Là. . . Vụ Sơn!

Làm sao lại như vậy?

Vân Tiêu. . . Phản bội ta!

Không, là phá vỡ liên minh, Vân Tiêu đây là muốn bỏ đá xuống giếng!

Nếu lúc này giáng lâm thì hậu quả mình gặp phải sẽ vô cùng đáng sợ, Vân Tiêu, Phương Bình, Vụ Sơn những người này sẽ phục sát mình!

Mà Tân Võ Thương Đế sẽ xâm lấn Hồng Nguyệt!

Bọn hắn, muốn ngầm chiếm toàn bộ Hồng Nguyệt!

Ta đã hiểu!

Còn có, Quang Minh Thần Giới cũng là một thành viên trong đó.

Thì ra là thế!

Khó trách Cơ Hoặc tuỳ tiện bị giết, hóa ra. . . Không chỉ có một mình Tân Võ Nhân Vương!

Còn có chuyện Tỉnh Thần bị giết, khoảng cách Hồng Nguyệt gần như thế, ngay từ đầu ta thế mà không có cảm giác được vấn đề, điều này đại biểu. . . Còn có cường giả tham dự, che đậy thiên cơ.

Ai?

Trong nháy mắt, nghĩ đến từng người, nghĩ đến các Đế Tôn thất giai khác của Vân Tiêu, nghĩ tới Đế Tôn Quang Minh thần giới…

Có lẽ ba nhà này liên thủ muốn chia cắt Hồng Nguyệt ta!

Hỗn đản!

Giờ khắc này, sắc mặt gã tái mét, chỉ có thể làm ra một lựa chọn, đó là trực tiếp tước đoạt đại lượng đại đạo chi lực Hồng Nguyệt, gã không cách nào đi cứu viện, đã như vậy... Gã cũng chỉ có thể để Hồng Vũ hy sinh, thế nhưng không thể bị giết như vậy, cho dù Hồng Vũ thật sự chết, cũng không thể bị đối phương tước đoạt đại lượng đại đạo chi lực.

Nếu không, liên tiếp bị bóc ra ba vị thất giai chi lực, đại đạo vũ trụ Hồng Nguyệt tất nhiên sẽ xuất hiện vấn đề, nghiêm trọng nhất là có thể là rớt giai!

Khi đó gã có thể sẽ trở thành thất giai, vậy thì cực kỳ đáng sợ.

Lưu lại đại đạo chi lực, có lẽ sẽ có thể nhanh chóng tạo ra thất giai mới.

Hồng Nguyệt cũng không thiếu lục giai.

. . .

"A!"

Mà lúc này, Hồng Vũ Đế Tôn đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, Vụ Sơn cũng trong nháy mắt đã nhận ra vấn đề, ánh mắt liền biến đổi.

Thật ác độc!

Mặc dù xác suất Hồng Vũ vẫn lạc rất lớn, thế nhưng…hắn cũng cảm giác được Hồng Nguyệt Chi Chủ ít nhất đã rút đi năm phần lực lượng của đối phương, từ thất giai, thậm chí sắp rơi xuống dưới!

Đây là. . . Để Hồng Vũ chịu chết.

Đối phương không thể cứu viện cho nên đành lựa chọn biện pháp này?

Thật ác độc!

Giờ khắc này cũng chắc chắn suy nghĩ của hắn, ta muốn thoát ly, ta không thể trở thành Hồng Vũ, một vị Đế Tôn thất giai tồn tại chí cao vô thượng trong mắt người ngoài, nhưng bởi vì không phải Giới Chủ, không phải người đứng đầu đại đạo, đến thời khắc mấu chốt lại bị vứt bỏ như vậy!

Bị rút lực lượng!

Điều này làm cho Hồng Vũ cho dù còn có một đường sinh cơ, thì giờ phút này cũng hoàn toàn không còn, dưới sự đánh lén của một vị thất giai đỉnh phong, toàn lực ứng phó đã khó có thể địch lại, huống chi còn bị rút ra năm thành lực lượng.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, Hồng Vũ chia năm xẻ bảy, lúc này đạo ngấn hiển hiện, một vòng Hồng Nguyệt cực kỳ suy yếu, mang theo một chút không cam tâm, một chút phẫn hận!

Gã không biết mình nên hận ai!

Tân Võ Nhân Vương?

Vụ Sơn?

Hay là. . . Hồng Nguyệt Chi Chủ.

Gã có thể lý giải suy nghĩ của Hồng Nguyệt Chi Chủ, ta chết chắc rồi, đối phương không có biện pháp cứu viện…Cho nên để củng cố thế giới, mà ngay cả một đường sinh cơ cuối cùng của ta cũng bị lột ra!

Toàn lực ứng phó, mặc dù ta có chín phần khả năng chết ở đây, nhưng nếu xuất hiện kỳ tích thì sao?

Nếu như ta có thể chạy thoát được?

Nhưng bây giờ. . . tất cả đều không có!

Một cơ hội nhỏ nhoi cũng mất!

Bên trong Hồng Nguyệt, vị Đế Tôn cao giai kia cũng cười một tiếng đau thương, gã cũng không biết, chính mình nên hận hay không.

Đường đường là đại thế giới bát giai, hôm nay lại bị người liên tiếp chém giết Đế Tôn cao giai, mà gã thậm chí bị Giới Chủ từ bỏ!

Bàn tay khổng lồ của Vụ Sơn nhanh chóng đè xuống!

Oanh!

Hồng Nguyệt nổ bể ra, Vụ Sơn nói ra ít lời từ bi dối trá mà có lẽ không phải từ bi, mà là cảm giác thỏ tử hồ bi: “Cho nên…ta muốn giết ngươi, ta muốn rời khỏi đại thế giới Vân Tiêu! Hồng Vũ huynh, không phải ta muốn giết ngươi... ta cũng không muốn ngày nay sẽ xảy ra!”

Hư ảnh Hồng Vũ bị nghiền nát, lại mơ hồ nhìn về phía đối phương.

Thoát ly?

Ánh mắt cuối cùng kia giống như mang theo một chút bội phục, một chút. . . Khinh thường!

Ngươi nghĩ rất tốt!

Nhưng ngươi là thất giai đỉnh phong, Vân Tiêu sẽ thả ngươi đi sao?

Trừ phi ngươi không cần bất kỳ năng lượng gì, ngươi dứt khoát tước đoạt năng lượng mà đi, nhưng với tư cách là Đế Tôn thất giai, ai không phải là địch nhân của một đống người, không có thực lực, ngươi chết rất nhanh!

Nhưng mang năng lượng đi, bát giai đại thế giới chi chủ sẽ cho ngươi mang đi lực lượng thất giai đỉnh phong?

Nói đùa!

Dù cho giết ta thì cũng không đủ bù đắp, dù sao, đại đạo chi lực của ta bị rút ra một nửa, hơn nữa, Hồng Nguyệt chi lực cùng Vân Tiêu chi lực cũng không xứng đôi như vậy, một khi tiêu hao thì nhiều nhất có thể bổ sung một phần ba năng lượng sau khi ngươi đi.

Vân Tiêu, có thể vui lòng sao?

Nếu nguyện ý…vậy thật bội phục Vân Tiêu Chi Chủ.

Bình Luận (0)
Comment