Không Tịch không phản bác được, nhưng suy nghĩ một chút vẫn là nói: "Nhưng dựa theo lời tiền bối nói, đây là căn cơ mở ra thế giới, đối với tu đạo sĩ mà nói, vô cùng quan trọng!”
Kiếm Tôn lần nữa lắc đầu: " Không, mở ra thế giới thật ra không quan trọng! Đối với đại đa số tu sĩ, chỉ cần một đạo tinh thông là đủ rồi, vì sao phải đặt chân vào quá nhiều, ngươi cho rằng, mỗi người đều cần vạn đạo đầy đủ mới có thể trở thành cường giả sao?”
"Vậy vì sao lãng phí tinh lực, bước chân vào vạn đạo?"
Không Tịch lại nói: "Nhưng tiền bối. . ."
Kiếm Tôn cười: "Ngươi nói ta vì sao muốn bước chân vào vạn đạo? Không có cách, nghèo!"
Nghèo?
Không Tịch khẽ giật mình, đây là ý gì?
Kiếm Tôn giải thích: "Trong thế giới Âm Dương của ta, thế giới Tân Võ trước mắt đã xuất hiện mấy vị thất giai, kể từ đó, ngươi cảm thấy Tân Võ ta còn có thể sinh ra thất giai mới sao?"
Không thể!
"Nếu không thể. . . Vậy chúng ta còn trẻ, chẳng lẽ vẫn chờ? Hay là nói, một lòng một dạ xâm lấn, thôn phệ thế giới khác, làm lớn mạnh chính mình, chờ Tân Võ chúng ta trở thành thế giới bát giai thậm chí cửu giai, lại sinh ra thất giai bát giai? Chúng ta sẽ phải chờ bao lâu? Phải tiêu diệt bao nhiêu thế giới mới được?”
Kiếm Tôn cảm khái một tiếng: "Đã như vậy. . . Chúng ta phải tìm cho mình một con đường mới, mở thế giới của riêng mình, mở ra thiên địa của riêng mình, sinh ra đạo của riêng mình, đây có lẽ là cách để thoát khỏi Tân Võ?”
Rời khỏi?
Không Tịch có chút chấn động: "Ngươi. . . Muốn rời khỏi Tân Võ?"
Không phải nói, người Tân Võ rất đoàn kết sao?
Kiếm Tôn gật đầu: "Vì sao không thể rời khỏi? Chúng ta tu đạo cả một đời, chẳng lẽ chính vì kẹt lại ở một trạng thái, cả một đời không cách nào tiến thêm sao? Tân Võ có chủ rồi, Phương Bình chính là chủ!"
"Đã như vậy. . . Chúng ta chỉ có thể thoát ly, mới có hi vọng lại toả sáng tân xuân, Nếu không lại xử lý Phương Bình rồi thay vào đó?"
". . ."
Lý Hạo nhịn không được cười một tiếng, cũng mở miệng nói: "Vậy tiền bối làm, chính là vì thoát ly Tân Võ, tự khai thế giới?"
"Đúng."
Lý Hạo chần chờ một chút, vẫn mở miệng nói: "Ngân Nguyệt là một nền tảng cực kỳ tốt, thậm chí... Ta cũng biết được, Ngân Nguyệt ta sinh ra đại đạo có quan hệ rất lớn cùng tiền bối, vậy vì sao tiền bối không trực tiếp cầm lấy Ngân Nguyệt, cần gì phải phiền toái như thế?”
Đại đạo vũ trụ của Ngân Nguyệt có quan hệ rất lớn với Kiếm Tôn.
Y hẳn là biết, có lẽ rất nhanh Ngân Nguyệt sẽ sinh ra đại đạo vũ trụ, nếu ngươi theo đuổi chính là cái này, vậy vì sao không sớm mang Ngân Nguyệt đi?
Hay là nói Hồng Nguyệt tập kích, để cho ngươi không có thời gian quản cái này?
Kiếm Tôn còn đang đào hang, nghe vậy thì cười: "Không giống!"
"Không giống?"
Lý Hạo nghi hoặc, Kiếm Tôn cười ha hả: "Vì sao ngươi không bắt được Đại Đạo Vũ Trụ Ngân Nguyệt?”
Lý Hạo khẽ giật mình, không có lên tiếng.
Kiếm Tôn cười hắc hắc: "Đúng không? Ngươi cũng biết, đồ đạc của người khác chưa chắc đã dùng tốt! Ta cũng giống như vậy, Ngân Nguyệt thế giới sinh ra, không phải ta đến chủ chưởng, đơn giản mà nói, phòng ốc không phải là ta xây lên! Mà những gì ta muốn là hoàn toàn thuộc về ta, một ngọn cây cọng cỏ, một viên ngói một viên gạch, ta đều muốn nắm giữ! Chứ không phải... Mua một ngôi nhà cũ!”
"Cho dù là nhà mới, đó cũng là do người khác xây dựng, làm sao ta biết căn cơ phòng mới có vững chắc hay không? Làm sao ta biết có ai đó bị chôn vùi dưới gầm nhà mới không? Làm thế nào để ta biết rằng ngôi nhà mới phù hợp với ta ... Ta muốn chính mình đóng! Không chỉ là tự mình đóng, mà ngay cả vật liệu đều phải tự mình chế tạo!”
Không Tịch cùng Lý Hạo, giờ khắc này, đều có chút chấn động.
Ngay cả vật liệu, ta đều muốn chính mình tạo!
Những gì ta muốn, không phải là một ngôi nhà mới, cũng không phải là một ngôi nhà cũ, mà là từ đầu đến cuối, hoàn toàn được xây dựng bởi chính mình, mặc kệ dễ nhìn hay không, mặc kệ ta có thể ta xây dựng hay không, nhưng, nó phải hoàn toàn thuộc về ta!
Lý Hạo im lặng.
Giờ khắc này, tâm tư hắn rất phức tạp.
Hắn nghĩ, ngày đó ta từ bỏ đại đạo vũ trụ, không phải cũng có loại ý nghĩ này sao?
Chỉ là, ta hình như nghĩ còn không nhiều bằng Kiếm Tôn, ta suy nghĩ rất nhiều, thế nhưng mục tiêu chân chính của ta, cũng không tính là quá rõ ràng, ta đã nghĩ qua muốn tự mình xây nhà, nhưng lại không trực quan rõ ràng như Kiêm Tôn.
Xây dựng một ngôi nhà, ta muốn ngay cả vật liệu, tất cả mọi thứ đều phải tự mình xây dựng!
Khó trách, Kiếm Tôn từ bỏ Ngân Nguyệt.
Bởi vì căn cơ Ngân Nguyệt cũng không tính là y tạo ra.
Lúc trước Lý Hạo nghĩ, căn cơ là người khác đánh cũng không sao, phần trên ta sẽ đắp... Nhưng hôm nay, có người nói với hắn, ta không cần căn cơ, ta muốn ngay từ đầu, xây dựng một ngôi nhà của riêng mình!
Khó trách, Kiếm Tôn lục giai trên thực tế cũng không am hiểu đại đạo đặc thù, tỷ như sinh tử, âm dương, nhưng lại có thể nghịch tập thất giai!
Bởi vì, căn cơ của y, tất cả đều là do y tự mình chế tạo.
Căn cơ của y, vạn đạo cơ sở của y rất là vững chắc.
Không Tịch cũng chấn động, nhịn không được nói: "Tiền bối, ta đã thấy rất nhiều Đế Tôn, đại thế giới có giam cầm đối với một bộ phận Đế Tôn, bọn hắn cũng biết, nhưng vì sao. . . Tiền bối sinh ra ý nghĩ như vậy, mà bọn hắn lại không có?"
Bao quát chính ta!
Ta cũng muốn qua thoát ly quang minh, nhưng vì sao ta không hề nghĩ sẽ đi rèn đúc thế giới thuộc về mình?
Ta chỉ là nghĩ. . . Ta mở giới là được, cũng có thể trở thành hỗn loạn thất giai bát giai. . .
Kiếm Tôn bật cười: "Thiên hạ thương sinh vô số, đông đảo chúng sinh, người người đều muốn siêu thoát, ai sẽ không có ý nghĩ như vậy đây? Ý nghĩ, thật ra vẫn có, chỉ là có ít người không biết nên đi làm như thế nào, có ít người chỉ là suy nghĩ một chút, có ít người đã thành thói quen an nhàn, có ít người muốn làm lại thất bại!"
Nói đến đây, lại nói: "Chân chính có thể kiên định làm, không biết con đường phía trước như thế nào, còn có thể làm được hay không, thật sự quá ít, mà ta... Cũng chỉ là một thành viên của con đường này, không phải là một người thành công!”
"Ngươi không biết, không có nghĩa là không có!"
Kiếm Tôn tiếp tục nói: "Mặt khác Đế Tôn sẽ nói thật với ngươi? Nói cho con trai của Quang Minh Chi, là ta muốn chạy trốn, chính mình mở thế giới, không bán mạng cho nhà ngươi nữa, ngươi cảm thấy, họ sẽ nói cho ngươi biết sao?”
Không Tịch có chút xấu hổ, đúng vậy.
Đúng!
Ta là Quang Minh Thần Tử.
Nếu Đế Tôn của thế giới Quang Minh thật sự muốn chạy thì sẽ nói cho ta biết sao?