Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 2631 - Chương 2631: Tiêu Điểm 3

Chương 2631: Tiêu Điểm 3 Chương 2631: Tiêu Điểm 3

Người của Ngân Nguyệt, vẫn phải tự mình cường đại lên!

Chỉ cần nhìn vào Tân Võ.

Nhân vương có cường đại không?

Rất mạnh mẽ!

Nhưng mà không có Chí Tôn, không có Kiếm Tôn, không có Dương Thần, không có Thương Đế...

Không có những cường giả Tân Võ chống đỡ, Nhân Vương đã sớm bị người vây giết.

Nhưng bây giờ, tại sao hắn ta lại không bị?

Bởi vì sự tồn tại của những người này, vào thời khắc mấu chốt có thể cứu mạng hắn ta, cho Nhân Vương đủ ủng hộ, Nhân Vương bên này phát động, Chí Tôn bọn họ bên kia phát động, đây chính là sức mạnh!

Mà Ngân Nguyệt...

Lý Hạo khẽ thở dài một tiếng, Người của Ngân Nguyệt còn quá trẻ.

Tân Võ cũng còn trẻ, nhưng ít nhiều cũng phát triển hơn một ngàn năm.

Vốn là đại thế giới, nhưng Ngân Nguyệt, ngay từ đầu thậm chí còn không phải tiểu thế giới, không dễ gì mới có thể sinh ra nhiều vị Đế Tôn, nhưng hiện tại, Lý Hạo mới vừa mới vào trung giai, những người khác đã sắp tiến vào trung giai, đây đều là vấn đề.

Trước mắt, hai vị đạo chủ của thế giới Ngân Nguyệt, là có tiềm lực khai thác rất lớn.

Ngoài ra, còn có Hắc Báo.

Hắc Báo với tư cách thiên ý, là nhân vật như Giới Chủ của thế giới Ngân Nguyệt, sự phát triển của thế giới cũng là sự bổ trợ cho sự trưởng thành của Hắc Báo.

Ba vị này, đều có cơ hội nhanh chóng vượt qua một ít ngưỡng cửa.

Nhưng những người khác… Có lẽ sẽ rất khó khăn.

Những người của Ngân Nguyệt lưu lạc Thiên Phương, kể cả Lâm Hồng Ngọc cắm rễ trong trường hà của mình, thực sự rất khó cải thiện, và còn có một số người của Tân Võ... Ví dụ như Lực Phúc Hải bọn họ, đám người lúc trước đi theo Thiên Kiếm, cùng nhau lưu lạc đến thế giới Thiên Phương.

Chỉ có Trương An đi theo bọn Lâm Hồng Ngọc, lúc này mới không có ở lại bên kia.

"Nghĩ cái gì vậy?"

Kiếm Tôn thấy Lý Hạo giống như tự hỏi, cười hỏi một câu.

Lý Hạo ngẩng đầu nhìn về phía Kiếm Tôn, nhẹ giọng nói: "Không nghĩ gì, chỉ là cảm thấy Ngân Nguyệt ta quá nghèo, quá yếu, cũng không biết năm nào tháng nào, mới có thể có được tu sĩ cường đại như Lý đại thúc.”

Ngân Nguyệt!

Kiếm Tôn khẽ gật đầu, suy tư một phen nói: "Ngân Nguyệt vẫn có tiềm lực, đương nhiên, bản thân Ngân Nguyệt không phải là đại thế giới gì, thế nhưng, Ngân Nguyệt sinh ra đại đạo vũ trụ của mình, đây chính là cơ duyên và căn cơ!”

"Mặt khác người của Ngân Nguyệt, ít nhiều đều có một ít thiên phú tu đạo."

Y có chút cảm khái: "Ngân Nguyệt là một thế giới trời sinh có thể sinh ra đạo pháp..."

Lý Hạo nhìn y một cái, Kiếm Tôn thâm ý nói: "Nghe hiểu không?”

Lý Hạo suy nghĩ một chút, gật đầu: "Có chút hiểu, chỉ là... Vị kia năm đó hình như cũng chỉ là lục giai, ta chỉ là có chút kỳ quái, hắn thật sự vô địch, tài tình tuyệt đại như vậy sao?”

Lúc này Kiếm Tôn có chút buồn bã, thở dài nói: “Ta không biết, ta và hắn không cùng thời đại, ta chỉ gặp hắn một lần… Một lần! Đó là rất nhiều năm sau khi hắn chết đi, thậm chí cũng không phải bản thân hắn, chỉ là một ít lưu lại, hắn tới Tân Võ, nhìn một vòng rồi lại đi, tiêu tán theo gió mà đi!”

"Phương Bình…Chính là Nhân Vương, có thể có được ngày hôm nay, có quan hệ rất lớn đến hắn, m Dương mở ra, cũng quan hệ cũng rất lớn đến hắn!”

Kiếm Tôn có chút cảm khái, lắc đầu: "Đáng tiếc. Hắn chết rồi! Hoặc là nói, không phải đáng tiếc, ở trong mắt hắn, có lẽ ý nghĩ của những người chúng ta mới ấu trĩ! Sống lâu như vậy có hữu ích không? Người dung tục, sống lâu hơn nữa, cũng chỉ là sống!”

Dung tục?

Một vị tu sĩ đỉnh cấp nghịch phạt thất giai, Kiếm Tôn vậy mà lại chính mình dung tục!

Không Tịch đều sửng sốt một chút, nhìn thoáng qua hai người, đây là đang nói ai?

Lý Hạo cũng tốt, Kiếm Tôn cũng tốt, trong mắt y, có thể là nhóm người có tài tình nhất y từng thấy, người như vậy quá ít!

Trong mắt họ, có ai tốt hơn không?

Lý Hạo gật đầu: "Có lẽ đúng như Lý đại thúc nói, trong mắt hắn, chúng ta đều rất dung tục!”

Kiếm Tôn cười: "Dung tục thì dung tục, cứ sống cuộc sống của mình đi! Không tôn trọng, ta nghĩ sau này có lẽ quá cô đơn, suy nghĩ quá nhiều, không bạn bè, không người thân, sau khi suy nghĩ kỹ, ta lựa chọn đi theo chiều gió. Không giống như những người bình thường vẫn còn lo lắng như chúng ta, những người như hắn đứng quá cao và nhìn quá xa, chỗ cao không thoát khỏi rét lạnh, cảnh giới độc cô cầu bại, không chết, quá tịch mịch!”

"Ai vậy?"

Không Tịch thật sự nhịn không được, ở trước mặt ngươi, còn có người có loại đánh giá này, cũng không đơn giản.

Chết rồi à?

Những người trong thế giới Tân Võ?

Thế giới Tân Võ y cũng biết một ít, Thiên Đế là phản diện lớn nhất, cũng chỉ là lục giai đỉnh phong, chưa chắc lợi hại hơn so với Kiếm Tôn hiện tại, nhiều nhất cũng tương đương.

"Một người trong quá khứ."

Kiếm Tôn cười, vỗ Không Tịch: “Chuyện này ngươi không cần biết, chàng trai trẻ, ngươi phải hiểu rằng, càng biết nhiều, ngươi càng thất vọng về chính mình. Tại sao phải bận tâm tìm hiểu nguyên nhân sâu xa? "

“...”

Không Tịch luôn cảm thấy, có chút cảm giác không giống nhau.

Hắn nhìn Kiếm Tôn lần lượt vỗ mình, giống như là bất đắc dĩ nói không nên lời.

Hắn là Quang Minh Thần Tử, ở bất cứ nơi nào hắn đều cao cao tại thượng, cho dù rời khỏi nhà, đến Hồi Long Quan, làm Đế Tôn trung giai cũng là như thế.

Sau khi gặp Lý Hạo, có thêm nhiều bằng hữu, nhưng cũng bình đẳng ở chung.

Lý Hạo yếu hơn hắn một chút, kỳ thật trong quá trình tiếp xúc với Lý Hạo, Lý Hạo vẫn duy trì sự tôn trọng nhất định.

Nhưng vị này... Lớn hơn mấy tuổi so với mình, ở giữa Đế Tôn, chênh lệch hai ba trăm tuổi, cái này có thể gọi là chênh lệch sao?

Không thể!

Tương giao ngang hàng đó đều là nể mặt.

Nhưng... Vị này hình như thật sự coi mình là tiểu bối, hai chúng ta đều là lục giai!

Tuổi tác cũng không chênh lệch nhiều.

Nhưng... Ở trước mặt vị này, Không Tịch thật sự có chút cảm giác gặp phải trưởng bối, có chút bất đắc dĩ, cha ta trăm vạn tuổi, Đế Tôn Quang Minh Thần Giới chúng ta, vị nào không lớn hơn ta?

Nhưng cũng không mang lại cho ta cảm giác này.

Có thể là do Kiếm Tôn tùy ý…Làm gì có ai không quá quen thuộc, vẫn vỗ vai người, rất là làm cho người ta bất đắc dĩ.

Kiếm Tôn ngược lại không cảm thấy có gì không ổn.

Đây là bằng hữu của Lý Hạo, Lý Hạo... Nếu là hậu duệ Lý gia, đó chính là hậu duệ của y, hậu duệ không biết bao nhiêu đời, lười quá thôi quên đi, để cho người ta gọi một tiếng tiền bối đại gia, nếu tính ra, Lý Hạo ngay cả cháu trai của y...Cũng không phải.

Được rồi, y cũng không có cháu ruột.

Nếu là bằng hữu của Lý Hạo, đó cũng chính là tiểu bối của mình.

Bình Luận (0)
Comment