Mà Lý Hạo chờ bọn họ rời đi.
Cũng hiện trường hà ra, nhìn đầy trời sao, lại nhìn dòng trường hà cuồn cuộn mãnh liệt, lâm vào trầm tư.
Lúc Kiếm Tôn ở đây, Nhị Miêu vẫn không lên tiếng, cũng không xuất hiện.
Lúc trước bị phân thân Chí Tôn bắt ra một lần, nó tức giận gần chết, giống như vẫn luôn tức giận.
Giờ phút này, hình như đã bình tĩnh lại.
Thấy Kiếm Tôn đi rồi, có chút không hài lòng: "Ngươi không cần ở cùng với những người này lâu ngày, những người này đều là người xấu, người xấu sẽ làm hư người! Đại Miêu chính là bị bọn họ làm hư, hiện tại Đại Miêu không phải đang giết người, chính là đang bắt cá, Đại Miêu hình như đều không ngộ đạo, chỉ biết ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn..."
Không phải ngươi cũng thế sao?
Lý Hạo bật cười.
Mà Nhị Miêu, giống như biết tâm tư của Lý Hạo, lại nói: "“Ta khác biệt…Rốt cuộc, ta … Ta không phải là một sinh sinh linh chân chính..."
Lý Hạo lên tiếng: "Ai nói không phải?”
Nhị Miêu không lên tiếng.
Vốn đã không phải.
Nó nói Lý Hạo không nên tiếp xúc quá nhiều với người của Tân Võ, kỳ thật cũng có chút phức tạp, người Tân Võ cường đại, Lý Hạo tiếp xúc với bọn họ, có thể thu hoạch lớn hơn, còn có người có thể che chở Lý Hạo.
Nhưng...Nếu Lý Hạo thật sự ở cùng một chỗ với người của Tân Võ, năng lực đồng hóa của Tân Võ rất mạnh!
Sau một thời gian dài, kẻ lữ hành đơn độc, người cầu đạo kia, cuối cùng... cũng đã trở thành một Đế Tôn ký sinh dưới Tân Võ.
Mà Nhị Miêu, không hy vọng Lý Hạo bình thường.
Hắn cũng không nên bình thường!
Thế giới Ngân Nguyệt có vô số sinh linh, thậm chí còn có hai vị Đạo Chủ, nhưng cũng… Chỉ có Lý Hạo, mang đi hạt giống thời gian.
Hạt giống của thời gian ... Cuối cùng ai ở lại?
Lý Hạo đều đoán là Chiến, Nhị Miêu đương nhiên cũng nghĩ như vậy.
Nếu vậy thì Lý Hạo chính là hậu duệ của Chiến, cho dù Lý Hạo chỉ thừa hưởng một chút hạt giống thời gian, vậy cũng tính, Nhị Miêu cũng không hy vọng, truyền nhân của Chiến giống như đám thổ phỉ Tân Võ.
Mặc dù, họ thực sự mạnh mẽ, rất lợi hại, rất hấp dẫn, nhưng Chiến không phải là loại người như vậy.
Phong cách của Chiến không giống với bọn họ.
Người của Tân Võ đều đi ra khỏi phong cách của mình.
Tân Võ cũng không có truyền thừa của Chiến, cho dù là Nhân Vương, Huyết Đế Tôn, đều đi ra khỏi phong cách của mình, Nhị Miêu biết mình ích kỷ một chút, thế nhưng nó vẫn hy vọng Lý Hạo, có thể phát huy được phong cách của Chiến.
Đương nhiên, Lý Hạo vĩnh viễn cũng sẽ không phải Chiến, Chiến, không ai có thể thay thế.
Nhị Miêu còn đang suy nghĩ, Lý Hạo cười nói: "Tiếp xúc với Tân Võ, chỉ là tiếp xúc bình thường mà thôi, bọn Kiếm Tôn đều là một đám trưởng bối rất thú vị! Ta vẫn thích họ... Nhìn thấy Kiếm Tôn, ta nghĩ tới đám người Nam Quyền… Mặc dù cảnh giới chênh lệch rất lớn!”
Lý Hạo có chút cảm khái: " Kiếm Tôn, kỳ thật cũng có chút giống sư phụ ta! Chỉ là, sư phụ ta hiện giờ cũng không phải Đế Tôn... Có lẽ Ngân Nguyệt bị Tân Võ ảnh hưởng quá lớn, trên người bọn họ, ta cảm nhận được một ít hương vị giang hồ của Ngân Nguyệt.”
Hoặc là nói, hương vị giang hồ của Ngân Nguyệt, cũng xuất phát từ Tân Võ.
Cho nên ở cùng một chỗ với Kiếm Tôn, kỳ thật hắn cảm thấy tương đối thoải mái, rất là tiêu sái, cũng không có quá nhiều ràng buộc.
Chỉ là...
Một lúc sau, Lý Hạo nhẹ nhàng nói: "Nhưng ta và Tân Võ nhất định không thể hoàn toàn đến với nhau. Chí Tôn thì nhiều mưu, Nhân Vương giỏi đánh nhau, hai người đều có sức hấp dẫn! Nhân Vương độc đoán, Chí Tôn..."
Hắn dừng lại một lúc: "Đại công vô tư, mặc dù ta ngưỡng mộ, nhưng không thích."
Không thích à?
Nhị Miêu đều sửng sốt một chút, không thích Chí Tôn?
Tại sao?
Lý Hạo không nói.
Tại sao?
Lấy Thiên Cực, Hòe Vương làm mồi nhử, Trương An chính là cháu trai ruột của Chí Tôn, Chí Tôn biết Trương An tất nhiên sẽ đến hội hợp, hai vị Đế Tôn, một vị là cháu trai ruột, biết rõ Hồng Nguyệt có thất giai giáng lâm, thậm chí bát giai cũng có thể đến bất cứ lúc nào
Nhưng... Chí Tôn chỉ cho Kiếm Tôn tới đây cứu viện.
Nếu đã bố trí mai phục, sao đầu voi đuôi chuột thế?
Nhất định phải có kế hoạch khác, kế hoạch lớn hơn, cho nên vì cục diện chung, Chí Tôn lựa chọn buông tha bên này, tận nhân sự nghe theo thiên mệnh, một Kiếm Tôn không thể chống lại thì nhiều nhất sẽ phải hy sinh một vài người trong đó, đổi lấy lợi ích lớn hơn của Tân Võ.
Chí Tôn có phải là người tốt không?
Đối với Tân Võ mà nói, tuyệt đối là mưu sĩ không thể thiếu của Tân Võ, một Nhân Vương đủ dũng mãnh, nếu Chí Tôn mà có tính cách như Nhân Vương, vật Tân Võ cũng không đi xa được.
Nhưng đối với Lý Hạo mà nói... Loại người như Chí Tôn, vì đại cục, thậm chí có thể hy sinh chính mình, hy sinh thiên hạ, hy sinh tất cả thân nhân... Hắn không thích như vậy.
Lý Hạo cảm thấy, tuy rằng hắn cũng tự nhận vô tình, tự nhận là máu lạnh... Nhưng so với Chí Tôn hắn cũng có thêm một chút ích kỷ.
Loại người như Chí Tôn, không thể thiếu, nhưng mà có lẽ không phải loại người mình muốn sinh sống cùng.
Thật ra những người Lý Hạo quen biết, những người coi trọng, những người ảnh hưởng đến mình, bất kể là Viên Thạc, hay là Hầu Tiêu Trần, hay là Nam Quyền... Đám người này kỳ thật đều có một chút điểm chung với Lý Hạo, cũng xem đại cục, nhưng đại cục... Không quan trọng bằng người một nhà.
Để Viên Thạc hy sinh đồ đệ của mình, đi thành toàn Ngân Nguyệt xem sao?
Không chửi ngươi té tát,vuốt mặt không kịp mới là lạ!
Nhị Miêu nghe được, suy nghĩ một chút, không lên tiếng.
Nghe Lý Hạo lại nói: "Người Ngân Nguyệt vẫn nên tự mình quật khởi, nhưng mà Tân Võ dù sao cũng là nguồn gốc sinh ra của Ngân Nguyệt ta, cho nên, Nhị Miêu tiền bối cũng không cần bài xích Tân Võ.”
“Bản Miêu cũng không bài xích!”
Nhị Miêu nói thầm một câu, không phải bài xích, mà nó cũng không thèm quan tâm Ngân Nguyệt như thế nào.
Nó không quan tâm người của Tân Võ như thế nào.
Nó chỉ quan tâm tới một mình Lý Hạo thôi.
Cho dù người của Ngân Nguyệt có trở thành thổ phỉ như đám người của Tân Võ, Nhị Miêu cũng không thèm chớp mắt, chỉ không hy vọng hắn cũng như vậy thôi.
Chỉ đơn giản như vậy!
Đại Miêu từng là một con mèo tốt bao nhiêu, vậy mà lại bị Tân Võ dạy hư, thật đáng tiếc.
Nhị Miêu không nhắc lại những thứ này nữa, xem ra Lý Hạo cũng đã có tính toán riêng của hắn, không phải cứ lần này hội hợp với Tân Võ, là sẽ phục tùng Tân Võ, nếu đã nói như vậy thì nó cũng không nói thêm gì nữa.
“Vậy bây giờ ngươi muốn tu luyện sao? Ngươi không cần tấn cấp…Thì tu luyện làm gì?”
Nó sinh hoạt trong trường hà, không thấy Lý Hạo có dấu hiệu tấn cấp nào cả!
Vậy vì sao không đi theo Kiếm Tôn bọn họ?