Có cần mặt mũi không vậy?
Lý Hạo không quan tâm những thứ này, về phần chiến đấu vì Sâm Lan... là nghiêm túc.
Vì sao không chiến đấu vì Sâm Lan?
Một phương chỉ là vũ trụ đại đạo lục giai, có thể thơm hơn bát giai sao?
Đã như vậy... Hắn nói chiến đấu vì Sâm Lan, vậy hắn đang nói vô cùng nghiêm túc.
Trong đại viện.
Lý Hạo lại gặp được Tế Hạo, giờ phút này, dường như Lý Hạo đã thay đổi tâm tính, thay đổi suy nghĩ, sắc mặt có vẻ nghiêm túc, nhìn thấy Tế Hạo trước thì giọng nói hắn lộ vẻ trịnh trọng không gì sánh được: "Nhóm Vạn Đạo Đế Tôn ta lấy tiền tài của người, trừ tai hoạ cho người!"
"Hôm nay nhận lấy ngàn vạn đại đạo kết tinh của Sâm Lan, vậy sẽ tận tâm tận lực, vì an toàn của Sâm Lan, chiến đầu vì bảo vệ cho Sâm Lan!"
Tế Hạo có chút xấu hổ.
Mẹ nó!
Người này... Thật mẹ nhà hắn không biết xấu hổ.
Nói giống như thật.
Nói đùa cái gì vậy.
Chỉ có ngàn vạn đại đạo kết tinh mà có thể đổi lấy hơn mười vị Đế Tôn các ngươi tử chiến đến cùng vì Sâm Lan... Ngươi cảm thấy ta ngốc hay là ngươi ngốc?
Nói câu không dễ nghe, một ngàn vạn đại đạo kết tinh này, Sâm Lan chính là nghĩ muốn đuổi ăn mày đi.
Ngươi cầm, làm việc là chuyện tốt nhất.
Ngươi thật sự không làm việc... Cũng không sao.
Ai sẽ để ý?
Nghĩ thì nghĩ thế, vẻ mặt Tế Hạo Đế Tôn vẫn tươi cười: "Nói quá lời rồi! Vạn Đạo Đế Tôn, an toàn là trên hết, tình huống có thể chiến, chư vị Đế Tôn dùng hết sức là được!"
Nói thì nói vậy, nhưng chính mình cũng khó chịu.
Ta còn phải an ủi ngươi, để cho ngươi đừng coi là thật, thật sự là gặp quỷ.
Lý Hạo lại cực kì nghiêm túc: "Lời ấy sai rồi! Trong thế giới của ta, lấy tiền tài của người ta, vậy phải tử chiến đến cùng, không chết không thôi, tuyệt không từ bỏ! Hôm nay, Vạn Đạo ta nhận lấy đại đạo kết tinh của Sâm Lan, tất nhiên sẽ tử chiến đến cùng, cho đến khi Sâm Lan an toàn tấn cấp thất giai mới thôi, hoặc là... tự Sâm Lan lựa chọn đầu hàng!"
"..."
Tế Hạo có chút xấu hổ, thậm chí không biết nên nói cái gì cho phải.
Hồi lâu, y miễn cưỡng cười một tiếng: "Vậy... Vậy đạo hữu tùy ý là được."
Nói xong, y lại nói: "Ta còn có một số chuyện cần làm, nếu cần, đạo hữu cứ liên lạc lại với ta."
Nói thế thì đã muốn nhanh rời khỏi đây.
Lý Hạo lại vội vàng ngăn cản: "Tiền bối, đã nhất trí cho chúng ta quyền hạn chấp chưởng hai nơi chỗ nứt..."
"Các ngươi tùy ý lấy đi!"
Tế Hạo ước gì bọn hắn đi lấy, quay người cười nói: "Bây giờ, toàn bộ đại thế giới Sâm Lan, trừ cửa biên giới thì còn có 11 chỗ khe nứt, trong đó năm chỗ do Sâm Lan ta chấp chưởng, 6 chỗ còn lại... Tùy các ngươi lấy, có thể lấy toàn bộ thì đều là của các ngươi!"
Lý Hạo cười, gật đầu: "Được, tiền bối có thể cho ta một phần địa đồ không?"
"Đương nhiên!"
Tế Hạo thật sự có chút muốn cười, ngươi nghiêm túc sao?
Ngươi nghiêm túc như vậy... Ta có chút không biết nên nói cái gì cho phải.
Vạn Đạo này, nếu không phải giả ngu, vậy thì... Có mưu đồ khác!
Về phần thật sự ngốc, vậy không đến mức đó.
Nếu ngốc thật, có thể tới cấp độ Đế Tôn sao?
Nếu ngốc thật, có thể có nhiều Đế Tôn nghe lời như vậy dưới trướng sao?
Thật sự cho rằng những Đế Tôn này là đồ ngu sao?
Y không nói thêm gì, truyền một phần hình ý thức cho Lý Hạo, trừ năm nơi bọn họ chấp chưởng, 6 chỗ còn lại đều là do người khác khống chế.
Không tầm thường!
Tế Hạo rất rõ, ai đang chấp chưởng những khe nứt này.
Thế giới Hồng Nguyệt nắm giữ hai nơi.
Bốn chỗ còn lại, một chỗ là Thiên Lan, một chỗ là Thương Giang, một chỗ là Nguyệt Minh, ba bên đại thế giới nắm giữ một chỗ cho riêng phần mình, thuận tiện bọn hắn ra vào, còn có một chỗ thì là một vị lục giai đỉnh phong tán tu, chỗ này mới thực sự là do tán tu chấp chưởng.
Những thế lực chấp chưởng khe nứt này mới thật sự muốn đoạt lấy thế lực của Sâm Lan.
Tình thế bức bách, Sâm Lan chỉ có thể bịt mũi thừa nhận.
Tế Hạo đang muốn rời đi, Lý Hạo lại ngăn lại nói: "Tiền bối, chúng ta cướp đoạt những khe nứt này, nếu người sau lưng đánh tới đây, vậy phải làm như thế nào?"
"..."
Tế Hạo có hơi không kiên nhẫn.
Hỏi một chút là được rồi!
Giọng y có chút trầm thấp: "Không đâu, yên tâm đi! Mọi người hiện tại cũng trong bóng tối, sẽ không có ai trực tiếp thể hiện thái độ, ba bên đại thế giới không dám cho thấy thái độ, mà bên kia cũng sẽ không trực tiếp biểu lộ tâm tư của mình, dù sao, lúc trước chúng ta tới đây cũng là vì liên minh, ra tay đối với minh hữu, đây không phải là bị Hỗn Độn chế nhạo sao? Cho nên, không đến thời khắc mấu chốt, không phải vạn bất đắc dĩ... Những người này sẽ không lộ diện! Hiện tại đều là tán tu ra mặt, giống như Sâm Lan ta, tất cả mọi người đang để tán tu xuất thủ, chính là vì về mặt danh nghĩa!"
Lý Hạo gật đầu: "Vậy là tốt!"
Tế Hạo khẽ nhíu mày: "Đạo hữu còn muốn hỏi chuyện gì khác không?"
"Tạm thời không có, nếu còn chuyện không biết, ta sẽ lại hỏi tiền bối."
"Được."
Tế Hạo lười nhác nói thêm gì, gia hỏa này... rảnh dễ sợ.
Mặc kệ ngươi!
Nói rồi lập tức dịch chuyển đi mất.
...
Tế Hạo vừa mới đi.
Lý Hạo nhìn địa đồ, cười một tiếng: "Đã như vậy... Được rồi, chúng ta cứ ra tay với khe nứt trước! Ta lúc trước tới cái khe kia, có tổng cộng ba vị Đế Tôn tọa trấn, chỉ là khe nứt bên này có không ít Đế Tôn, phải giết bọn hắn!"
"..."
Nghiêm túc sao?
Mọi người nhìn hắn, trong lúc nhất thời không ai nói gì.
Lý Hạo hít sâu một hơi: "Không nên suy nghĩ nhiều, nghiêm túc đấy! Những Đế Tôn này, mặc kệ là mấy đại thế giới phía ngoài hay là những người khác, đều đối đầu với chúng ta... Ngược lại là tán tu, kỳ thật không tính!"
Nguyệt Minh, Thiên Lan, Thương Giang, Hồng Nguyệt, bao gồm Sâm Lan, kỳ thật đều là đối địch, đối đầu với Tân Võ... Đương nhiên, đối đầu với Tân Võ, trước mắt chính là đối đầu với Lý Hạo.
Cho nên thanh lý những này Đế Tôn thì không cần đồng tình.
Về nơi cuối cùng, cái gọi là tán tu lục giai chấp chưởng... Không phải là Kiếm Tôn chứ?
Không quá rõ, Kiếm Tôn chưa hẳn dám lộ diện, có lẽ là Không Tịch?
Ai mà biết được.
Hoặc là tán tu chân chính?
Vậy cũng khó nói.
Trước tiên cứ mặc kệ bên này, mấy chỗ khác giải quyết trước rồi tính.
"Xuất phát!"
Lý Hạo đi thẳng đến thương khung, khe nứt đều ở phía trên hàng rào, bây giờ Sâm Lan coi như thái bình... Vậy mình sẽ khai hỏa phát súng đầu tiên!