Giết Hồng Nguyệt Đế Tôn... Lý Hạo cũng không có bất kỳ gánh nặng gì trong lòng.
Vì dân trừ hại!
Ai bảo bọn gia hỏa này đắc tội Tân Võ không nói, còn đắc tội mình.
"Giới Chủ! Mượn lực lượng thế giới dùng một lát!"
Lực lượng đại đạo của Lý Hạo dao động một chút, như thể đang cầu nguyện thiên địa.
Đây cũng là một trong số điều kiện lúc trước.
Một lát sau, Sâm Lan Giới Chủ dường như đã cảm giác được, giờ khắc này, trên thân mọi người đều hiện ra một cỗ lực lượng thiên ý nhàn nhạt, lực lượng thế giới, một chút lực đẩy của thiên địa ảnh hưởng tới bọn hắn trước đó đã tiêu tán.
Đây chính là diệu dụng của lực lượng thế giới!
Ảnh hưởng không tính quá lớn, nhưng có ưu thế bản thổ.
Lý Hạo nở nụ cười: "Đa tạ Giới Chủ!"
Không ai đáp lại.
...
Bên trong vũ trụ đại đạo Sâm Lan, Sâm Lan Giới Chủ đang gia tốc luyện hóa toàn bộ vũ trụ đại đạo, giờ phút này có thêm một chút nghi hoặc.
Xuất thủ với người nào?
Vạn Đạo Đế Tôn ngược lại là thú vị.
Hơn nữa, người dưới trướng hắn ngược lại là có mấy vị, đến gần trình độ tam giai vô hạn... Thực lực bành trướng rất nhanh, xem ra là vì giết Đế Tôn, nghiện thu hoạch đại lượng đại đạo kết tinh.
Hắn ta đang nghĩ, sau một khắc, trong lòng khẽ nhúc nhích.
Đám người này... Phương hướng... Hồng Nguyệt?
Thật to gan!
Không thể nào?
Hai vị Đế Tôn trung giai của Hồng Nguyệt tới, kỳ thật hắn ta rất căm tức, cũng không tiện ra mặt nói gì, Vạn Đạo... thật điên cuồng, hay cảm thấy có lực lượng thế giới chi lực thì sẽ không sợ bọn gia hỏa này?
"Thế mà còn nhằm vào Hồng Nguyệt... Người không biết sợ sao?"
Rất nhanh, hắn ta bật cười một tiếng.
Chuyện tốt!
Sâm Lan Đế Tôn đều rất kiêng kị Hồng Nguyệt, không dám ra tay, có bọn ngốc này xuất thủ ngược lại là phù hợp ích lợi của mình, nhưng... Một đám cấp thấp, đối phó hai vị trung giai, hi vọng không lớn.
Hắn ta nhanh chóng truyền âm: "Diêm lão, chú ý một chút! Đám người Vạn Đạo sẽ đối phó Hồng Nguyệt, nếu chuyện không ổn, xuất hiện sơ suất, chết mấy vị Đế Tôn thì không sao, nhưng phải bảo vệ Vạn Đạo!"
Ngoại giới.
Ánh mắt Diêm Phương, một vị Đế Tôn lục giai khác ở Sâm Lan khẽ nhúc nhích.
Thật to gan!
Yên tĩnh mới mấy ngày, những ngày qua, bọn hắn luôn khiêu khích tán tu, ông ta còn tưởng rằng đám người này nhiều nhất sẽ xuất thủ với tán tu, kết quả thế mà còn là Hồng Nguyệt, hơn nữa còn là sau khi Hồng Nguyệt tới tiếp viện!
Ông ta cấp tốc đứng dậy, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, tiến vào trong hư không, chuẩn bị xuất thủ cứu người bất cứ lúc nào.
Thuộc hạ Vạn Đạo chết mất mấy người thì không sao, nhưng Vạn Đạo phải còn sống.
Bọn họ còn cần gia hỏa Vạn Đạo này phá vỡ cục diện.
...
Cùng lúc đó.
Khe nứt bên Hồng Nguyệt, mấy vị Đế Tôn còn đang tranh luận, hai vị Đế Tôn tứ giai Vô Câu, Ngu Sách đều không muốn để ý tới đối phương, một người cảm thấy đối phương quá nhát gan, người kia lại cảm thấy đối phương không có đầu óc.
Đang nói, sắc Vô Câu mặt khẽ động, nhìn lại hướng nơi xa.
Ngu Sách cũng như thế, trên mặt lộ ra vẻ ngoài ý muốn và kinh ngạc, nhìn thoáng qua Vô Câu: "Là bọn hắn à?"
Vô Câu gật đầu!
Ngu Sách bỗng nhiên cười: "Vô Câu, là ta trách oan ngươi, không phải ngươi yếu, không phải ngươi nhát gan... Là đám người này quá điên cuồng!"
Hai vị Đế Tôn tứ giai, hai vị tam giai ở đây, còn là Đế Tôn đến từ đại thế giới, những tên điên này, mạnh nhất chỉ có một vị tam giai, tuy người nhiều hơn một chút, thế nhưng có tác dụng cái rắm!
Hù dọa chúng ta sao?
Bọn hắn thế mà chủ động đánh tới chỗ chúng ta.
Ngu Sách không dám tin, thậm chí có chút hoài nghi, bật cười nói: "Bọn hắn... Đến xin lỗi nhận sai sao?"
Gã ta không thể không nghĩ như vậy.
Nếu nói xuất thủ đối với bên mình, gã ta không quá tin tưởng, không tin còn có Đế Tôn ngu xuẩn như vậy, ngốc như vậy.
Vô Câu cũng kinh ngạc một chút, trầm giọng nói: "Coi chừng Sâm Lan!"
Chớ khinh thường!
Những người này không đáng sợ, mấu chốt là tình hình của Sâm Lan.
Ngu Sách lập tức hiểu!
Vội vàng dò xét bốn phía, những người này thì không sao, gã ta hoàn toàn không quan tâm, mấu chốt vẫn là Sâm Lan Đế Tôn, nếu Đế Tôn trung giai của Sâm Lan nhúng tay... Đó chính là phiền toái.
Dò xét một phen, không có phát hiện, thế nhưng không dám khinh thường, bởi vì đây là địa bàn Sâm Lan, Sâm Lan Giới Chủ có thể tới đây bất cứ lúc nào.
"Nơi đây chính là địa giới Sâm Lan, Đế Tôn đến từ bên ngoài lập tức rời đi!"
Thanh âm Lý Hạo vang lên, mang theo uy áp vô biên.
Trong nháy mắt, toàn bộ thế giới Sâm Lan rơi vào an tĩnh.
...
Bên tán tu.
Hai vị Đế Tôn trung giai liếc nhìn bầu trời một cái, bỗng nhiên có người cười một tiếng: "Mẹ nó, tên ngớ ngẩn... Mặc kệ bọn hắn!"
Muốn chết sao?
Lần trước đã giết một vị tam giai, các ngươi có phải cuồng vọng đến mức không đặt người trong thiên hạ vào mắt hay không?
Còn dám ra tay với Hồng Nguyệt!
Đám tán tu này cũng không dám tin.
Còn có Đế Tôn điên cuồng như vậy, ngu xuẩn như vậy!
Vừa rồi mọi người còn đang thảo luận, muốn xuất thủ với mấy tên gia hỏa này hay không, hiện tại không cần, đám điên này lần này chết chắc, chết bao nhiêu, phải xem Hồng Nguyệt Đế Tôn có thể giết bao nhiêu.
Đang nói, Ngu Sách trên không bật cười: "Lá gan thật không nhỏ! Xem ra... Nếm một lần ngon ngọt, cảm thấy người trong thiên hạ không ai hơn ngươi thật sao?"
"Lui hay không?"
Thanh âm Lý Hạo vang vọng đất trời: "Không lùi thì giết! Thế giới Sâm Lan không phải để người ngoài làm càn!"
"..."
Một đám Sâm Lan Đế Tôn đều yên lặng nhìn trời, có chút bất đắc dĩ.
Lời này... Chúng ta còn chưa có lực lượng để nói.
Đến cùng chúng ta là Sâm Lan Đế Tôn, hay là ngươi hả?
...
Trong hư không, Ngu Sách lạnh lùng nhìn hắn, lại dò xét bốn phía.
Không có Sâm Lan Đế Tôn xuất hiện!
Mà Sâm Lan Giới Chủ cũng không dám tùy tiện ra tay với bọn họ.
Nếu gia hỏa này không biết tốt xấu, vậy thì... Giết hắn!
"Chết!"
Trong nháy mắt, một cỗ lực lượng chấn nhiếp nhân tâm hiển hiện, lực lượng dục vọng tràn ngập, tràn đầy lực lượng mê hoặc, chỉ trong nháy mắt, Mô nhất giai cũng có chút khó chịu.
Một giây sau, Lý Hạo khẽ quát một tiếng: "Xuất thủ!"
Tiếng như hồng chung!
Mô vốn còn đang bị mê hoặc lập tức tỉnh táo lại, trong lòng kinh hãi, sau đó cũng vô cùng kích động, xuất thủ đối với Đế Tôn của đại thế giới bát giai, còn là Đế Tôn trung giai... Thật kích thích!
Đám điên này, người từ Ngân Nguyệt tới điên cuồng y như người Tân Võ.
Trong nháy mắt, tất cả Đế Tôn đã xuất thủ.
Ngu Sách hoàn toàn không để ý tới những người khác, đi thẳng đến Lý Hạo.
Nhưng gã ta không để ý tới những người khác, không ngờ, mấy kẻ yếu thế mà chủ động ngăn cản bước tiến của gã ta, mấy người Càn Vô Lượng trong nháy mắt xuất hiện, Ngu Sách cười lạnh một tiếng: "Mấy vị nhị giai... gan thật là lớn!"
Bốn vị nhị giai đã dám cản ta?
Gã ta quát khẽ một tiếng, Hồng Nguyệt lơ lửng, diệu xạ thiên địa, lần này, cơ hồ đều không cần che giấu, ta chính là Hồng Nguyệt Đế Tôn, thì sao?