Đêm nay Hách Liên Xuyên chưa hẳn đã để ý đến, nhưng là ánh mắt của Mộc Sâm lại hơi không thích hợp, có lẽ đoán được cái gì, đây không phải chuyện tốt.
Lý Hạo tiến bộ quá nhanh, dễ bị người để mắt tới.
Lý Hạo vui mừng trong lòng, vội thử chơi chút. Hắn nghĩ, rót một luồng nội kình tràn vào trong đó, sau một khắc, mâm tròn tản ra một luồng hào quang nhàn nhạt, trong nháy mắt dập tắt, nhưng lúc này Lý Hạo rõ ràng cảm nhận được một số khác biệt.
Mâm tròn giống như tràn ra một tầng màng ánh sáng nhàn nhạt, bọc lấy bản thân.
Dùng rất thuận tay!
Cũng không nhất định phải có năng lượng thần bí mới có thể khởi động, nội kình cũng dễ dàng khởi động cái này.
"Đây cũng là thứ lấy được trong di tích, ngay cả Tam Dương cũng có thể che giấu kín kẽ, có lẽ người mạnh hơn cũng có thể che lấp, là đồ tốt! Chớ để người phát hiện, Siêu Năng Giả rất khó khống chế năng lượng thần bí tràn lan, cho nên giữ Siêu Năng Giả, rất khó ẩn tàng lẫn nhau. Thứ này không lớn lại có thể che lấp toàn thân, không phải thứ Băng Tinh có thể sánh được!"
Muốn dùng Băng Tinh che lấp khí tức, vậy phải bao phủ toàn thân, không chừa khe hở nào. Dưới tình huống bình thường, bị bao phủ toàn thân, ngươi khẽ động, có thể Băng Tinh sẽ nát, hiển nhiên không quá thực dụng.
Vật này ngược lại, Viên Thạc cảm thấy rất thực dụng, đến đâu cũng có thể sử dụng.
Lý Hạo mừng rỡ cực kỳ, vội vàng gật đầu, nhét vòng tròn nhỏ vào túi. Hắn chuẩn bị lát nữa cột tiểu kiếm và vật này vào cùng một chỗ, đeo cả hai vào, miễn cho rơi xuống.
Kiều Phi Long thật sự là một người tốt, bảo vật này rất phù hợp thói quen của Lý Hạo.
Làm người phải khiêm tốn chút!
Đừng nói nhiều, nhìn đội trưởng xem, vừa tiến vào Đấu Thiên, hiện tại trong đội ngũ đều biết ông là Đấu Thiên. Sau đó không lâu, chỉ sợ mọi người đều biết ông là Đấu Thiên, mà không có mấy ai biết hắn tiến vào Phá Bách.
...
Đêm nay, Ngân Thành an tĩnh quỷ dị.
Lý Hạo cũng nghỉ ngơi một đêm an bình, chiến đấu một trận, hắn và Viên Thạc đều mệt mỏi. Ban đêm không có lại học tập, Lý Hạo cũng không về nhà, ngủ trong nhà lão sư.
Về phần hơn nửa đêm, một con chó như tên trộm chạy trở về, Lý Hạo và Viên Thạc đều không để ý.
Hắc Báo có thể là lo lắng trước đó không đi lên càn quét băng đảng, sợ bị truy cứu trách nhiệm, sau khi vồ chết một Siêu Năng Giả thì dò xét hoàn cảnh chung quanh, chạy không thấy đâu. Hai người Lý Hạo cũng không quá lo lắng an toàn của nó, mặc cho nó chạy.
Quả nhiên, gia hỏa này hơn nửa đêm đã chạy về.
...
Ngày mùng 2 tháng 8.
Trời đã sáng.
Lý Hạo dậy rất sớm, mà Viên Thạc cũng dậy sớm, sắc mặt hơi xám trắng.
Lúc này Lý Hạo đã hiểu, thương thế của lão sư có khả năng sự pháp môn thật rất nặng. Huyết Đao Quyết là pháp môn đồng quy vu tận, tuy lão sư dùng chút kiếm năng nhưng lại không đủ, hoàn toàn không có bù được hao tổn.
Tiếp tục như thế không thể được, hắn nhất định phải sớm đi qua di tích phía quặng mỏ.
Lần này, nghiêm chỉnh mà nói, không tính hắn liên lụy lão sư, bởi vì không có hắn, bóng đen sẽ đánh lén lão sư. Nhưng thời khắc cuối cùng, đích thật là bởi vì hơi thở sinh mệnh cuối cùng của hắn mà lão sư mới bạo phát Huyết Đao Quyết.
Nghĩ đến đây, Lý Hạo vừa đánh quyền, vừa nói: "Lão sư, trước tiên hấp thu kiếm năng đi, không có chúng ta lại đi di tích nghĩ biện pháp, hẳn là có thể bổ sung."
Năng lượng trong ngọc kiếm của hắn cảm giác sắp hết, nhưng vẫn còn một chút.
Viên Thạc không hấp thu toàn bộ, có lẽ là lo lắng hấp thu hết, sau đó không cách nào bổ sung.
"Không vội!"
Viên Thạc cũng đang đánh quyền, buông lỏng nói: "Không dễ chết vậy, dạng này khá hơn chút, duy trì mấy ngày. Thông qua bao nhiêu đó, Hách Liên Xuyên có thể thấy được một hai, hiện tại nếu thật sự khôi phục tốt, ngược lại sẽ để hắn sinh lòng nghi ngờ."
Lão sư nói như vậy, Lý Hạo cũng không nhắc lại.
Đánh xong quyền, ăn xong bữa sáng được người đưa đến bên cổ viện, Lý Hạo cũng nhận được thông tin của Liễu Diễm, người tổng bộ Tuần Dạ Nhân đến.
Hoàng Vân!
Lão đầu lần trước đến rồi bị lão sư hù chạy.
Không nghĩ tới Tuần Dạ Nhân thật sự đã đưa tới ban thưởng, đây cũng là hiếm lạ.
Nhận được thông tin, Lý Hạo nhìn về phía Viên Thạc đang phơi nắng: "Lão sư, ngài đi qua đó không?"
"Đi thôi, Hầu Tiêu Trần phái người đến tặng đồ, vẫn phải nể mặt."
Viên Thạc cười một tiếng: "Có điều hắn cũng không có đồ tốt gì, ta hiểu rõ những thứ tốt phía Tuần Dạ Nhân trong tâm, rất nhiều thứ là do ta khám phá ra, tác dụng cũng không lớn đối với ta."
Hai sư đồ không có hy vọng quá lớn, nhưng người ta đưa tới, vậy sẽ cầm.
Không cần thì phí!
...
Cùng một thời gian.
Cao ốc chấp pháp.
Hách Liên Xuyên hơi ngoài ý muốn, cũng hơi kinh ngạc, nhịn không được nhìn về phía Hoàng Vân, tiếp đó chửi nhỏ một tiếng: "Mấy tên này, không tuân mệnh lệnh, ngông cuồng hành động. Vậy mà Hầu bộ còn ban thưởng nặng như vậy... Đây là cổ vũ bọn hắn lần sau tiếp tục làm loại chuyện này?"
Huyết Thần Tử!
Mà lại cho trọn vẹn 5 viên, mấu chốt là ngay cả viên cấp Tam Dương cũng cho.
Thứ này, hắn cũng biết chút lai lịch.
Có vài cường giả Hồng Nguyệt sẽ chứa thứ này, nhưng nó rất khó tìm được, rất khó rút ra.
Lần trước Đoạn Thiên cấp Hồng Nguyệt chết, hắn suy đoán khả năng có, nhưng hắn không có cách nào rút ra, chỉ có bộ trưởng mới có thể mang theo Nguyên Thần Binh tới rút ra, nhưng bộ trưởng không có khả năng rời Bạch Nguyệt Thành, cho nên dù biết có thể có, Hách Liên Xuyên cũng không động ý định này.
Tồn kho ở tổng bộ Tuần Dạ Nhân cũng cực ít, viên cấp Tam Dương này càng là duy nhất.
Thứ này thật ra là để Tuần Dạ Nhân dùng bồi dưỡng người mới. Vài viên Nguyệt Minh trước kia đều cho một vài người mới để bọn họ tấn cấp võ sư Trảm Thập, lại tấn cấp siêu năng. Phần lớn đều có thể bước vào Nguyệt Minh, đã giảm bớt rất nhiều thời gian.
Tỉ như Vương Minh, thật ra trước kia gã đã từng thu được một viên Huyết Thần Tử cấp Nguyệt Minh, chỉ là bọn hắn không biết là cái gì thôi.
Lần này cho nhiều như vậy!
Hoàng Vân bên cạnh vô tội nói: "Ta không biết, là Ngọc tổng quản để ta đưa tới, ta chỉ là người đưa đi thôi."
"Không có chuyện của ngươi!"
Hách Liên Xuyên hơi buồn bực, nghĩ xem nên phân chia thế nào?
Dù bộ trưởng không nói thẳng phân chia thế nào, nhưng hắn biết, viên Tam Dương kia nhất định là cho Viên Thạc.
Mà viên Nhật Diệu là cho Lưu Long.
Còn lại ba viên cấp Nguyệt Minh, không có tác dụng lớn với Siêu Năng Giả... Hẳn là cho Lý Hạo, Liễu Diễm, Ngô Siêu, Trần Kiên. Mấy người mà chỉ có ba viên là ý gì?
Sao không cho bốn viên là được rồi!
Hắn hoài nghi bộ trưởng có thể không biết Lý Hạo thành võ sư, hoặc là biết, nhưng hi vọng Lý Hạo có thể tiến vào siêu năng, cho nên không phân cho Lý Hạo, bởi vì lo lắng sau khi thực lực võ sư của Lý Hạo tiến bộ, khó bước vào lĩnh vực siêu năng.
"Cho nên bộ trưởng hi vọng Lý Hạo có thể tiến vào siêu năng, mà không phải tiếp tục tiến tới trên con đường võ sư?"
Hắn phán đoán thử, mặc dù bộ trưởng không nói rõ, nhưng hắn có thể đoán được chút ý của bộ trưởng trên tổng thể.
Đây là xem trọng Lý Hạo, hay là không xem trọng?