Trương An như đói như khát hấp thu sự rung động và cảm ngộ do vạn giới mang tới.
Mặc dù thời gian gấp gáp, cường giả Hồng Nguyệt có thể sẽ đến bất cứ lúc nào, nhưng Lý Hạo không hề thúc giục.
Thành cũng được, bại cũng được, kế hoạch này không thực hiện được thì đổi cái khác, chứng đạo là đại sự, cũng không thể cưỡng ép người ta thành Đế Tôn rác rưởi.
Cũng may, Trương An cũng biết thời gian không phải quá dư dả.
Lưu luyến không rời đi ra từ trong một phương tiểu giới.
Nhìn thoáng qua Lý Hạo, ông hít sâu một hơi: "Ta sắp chứng đạo! Lối suy nghĩ vạn giới của ngươi trợ giúp rất lớn cho ta, hôm nay ta không có đủ thời gian để lĩnh hội... Hi vọng tương lai vẫn sẽ có thời gian!"
Nói đến đây, Đại Đạo Thư hiện ra, đạo uẩn lưu chuyển.
Không thể không nói, Đại Đạo Thư của Trương An vẫn rất thú vị.
Lý Hạo nhìn thoáng qua, cường hãn hơn trước kia nhiều.
Đầy đủ đạo uẩn hơn!
Trương An vội nói: "Vậy hôm nay, ta chứng đạo ngay trong Đại Đạo Trường Hà này của ngươi! Ngươi hi vọng Đại Đạo Thư ta gánh chịu giới của ngươi, vậy ta sẽ phải nhắc tới một yêu cầu không an phận..."
"Nói."
"Ta muốn... Đại Đạo Thư dung giới!"
Cái gì?
Lý Hạo khẽ giật mình, nhìn ông, có ý gì?
Trên tổng thể ngược lại là đã hiểu, chỉ là...
Lý Hạo có chút nhíu mày: "Giới, ta sẽ thu hồi lại!"
Đại đạo thư dung giới, vậy nếu ta thu hồi lại, ngài sẽ theo ta cả đời à?
Trương An hít sâu một hơi: "Ta biết, thu hồi cũng không sao, khi thu hồi, ta sẽ từ bỏ đại đạo thư!"
"Có ý gì?"
Lý Hạo có chút nhíu mày, nhìn ông: "Đại Đạo Thư là hạch tâm đạo của ngài, Trương An tiền bối, quan hệ giữa chúng ta không tệ, nhưng ngài làm như thế, đến lúc đó sẽ không trông cậy vào việc ta cố kỵ gì đó, từ bỏ những giới này chứ? Nếu ta mạnh hơn, vậy ngược lại không quan trọng, nhưng ta hiện tại đã hao tổn đại giá không gì sánh được mới chế tạo những giới này..."
Có mấy lời hắn phải nói trước.
Nếu Trương An cảm thấy đến lúc đó mình không có ý thu hồi, vậy ông đã lầm rồi.
Chuyện này liên quan rất lớn!
Lý Hạo bây giờ trên đại thể đã xác định con đường của mình, sẽ không bởi vì một chút nguyên nhân mà tùy ý từ bỏ giới mà hắn thiên tân vạn khổ mới chế tạo được.
"Không hề có ý nghĩ đó."
Trương An lại lắc đầu: "Đại Đạo Thư ta dung giới, nhưng thật ra là vì xem xét đạo của ngươi theo cấp độ sâu hơn! Nếu như có thể thu hoạch càng nhiều, từ bỏ Đại Đạo Thư không có nghĩa là từ bỏ đạo của ta! Có lẽ... Ta có thể nhận được càng nhiều."
Ông nhìn về phía Lý Hạo: "Ta chỉ hi vọng có thể dung nhập hoàn toàn, cảm ngộ Đạo giới hợp nhất chân chính!"
Lý Hạo nhìn ông một cái, hồi lâu, gật đầu: "Được!"
Ngài nguyện ý, ta ngược lại thật ra không quan trọng.
Dù sao, giới của ta không có khả năng hoàn toàn đưa cho ngài, cho ngài, ta sẽ gặp phiền toái.
Trương An cũng không nói thêm gì, ông kỳ thật đã sớm có hi vọng tấn cấp Đế Tôn.
Chỉ là, ban đầu không nỡ từ bỏ bất kì đạo nào bên trong Đại Đạo Thư, về sau vừa hy vọng có thể chứa đựng lưỡng giới chi đạo, Trương An có vẻ không quả quyết, đợi đến khi có người bức bách, lúc này mới vội vàng.
Thói quen do bị người quản, có lẽ có liên quan tới gia gia của ông, Chí Tôn, khi còn bé đã bị trông coi, gần như chưa từng thoát khỏi phạm vi quản thúc của Trương gia Chí Tôn.
Lúc này, Trương An cũng không nhiều lời một câu.
Một bản Đại Đạo Thư hiện ra trong trường hà.
Đại Đạo Thư lật ra từng tờ một.
Từng đạo hư ảnh xuất hiện, ban đầu những hư ảnh này còn có bóng dáng người khác, ví dụ như Nhân Vương, Huyết Đế Tôn, Kiếm Tôn...
Nhưng dần dần, những hư ảnh này bắt đầu chuyển đổi.
Chuyển đổi theo phía Trương An!
Ánh mắt Lý Hạo khẽ nhúc nhích, chuyện này có chút giống khi hắn mở giới, lĩnh vực hiển hiện, giới vực hiện ra, hư ảnh trấn áp, một giới một văn, một giới một đạo.
Trương An, trước đó vẫn chưa từng thoát khỏi ảnh hưởng của những người kia.
Hôm nay, có vẻ như chỉ là bóng người thay đổi, nhưng lại cảm giác như đã thoát khỏi ảnh hưởng của những người khác.
Vị cường giả đỉnh cấp mà Lý Hạo quen biết sớm nhất, thời điểm ở Ngân Nguyệt cơ hồ là người đỉnh cao nhất trong số cấp dưới, vị này chính là Thánh Nhân đỉnh cấp, thực lực Chuẩn Thiên Vương.
Thời điểm Lý Hạo trở thành Đế Tôn tứ giai, thời điểm Ngân Nguyệt xuất hiện không ít Đế Tôn, ông vẫn chỉ là Bán Đế.
Kỳ thật đối với những người khác thì không tính chậm, nhưng đối với Trương An... Mấy năm này, ông sống như thế nào, cũng chỉ chính ông mới biết rõ ràng.
Cảm giác chênh lệch quá lớn!
Ở Ngân Nguyệt đã từng xuất hiện lựa chọn sai lầm nên đã bỏ qua mấy cơ hội, nếu không, có lẽ ông đã sớm tấn cấp Đế Tôn.
Giờ khắc này, Trương An buông bỏ rất nhiều.
Từng tờ một trong Đại Đạo Thư chậm rãi hiện ra, hóa thành hư ảnh, từng đại đạo hiển hiện.
Đại đạo bay thẳng đến dung vào trường hà!
Từng đạo hư ảnh thì đi về hướng những tiểu giới kia.
Trang sách bao trùm tiểu giới, dần dần bắt đầu dung hợp với tiểu giới.
Giờ khắc này, Lý Hạo có chút cảm ngộ, mỗi loại cảm ngộ đại đạo tràn vào trong lòng, đao của Nhân Vương, kiếm của Kiếm Tôn, sách của Chí Tôn, mũi tên của Huyết Đế Tôn, rèn đúc chi pháp của Chú Thần Sứ, trấn áp chi pháp của Trấn Thiên Vương...
Người này biết rất nhiều.
Tất cả đạo pháp của Đế Tôn Tân Võ đỉnh cấp, ông cơ hồ đều biết.
Mà trên đỉnh đầu Trương An bỗng nhiên có một ngôi sao lơ lửng, ngôi sao này đến từ vũ trụ Ngân Nguyệt, đến từ đạo Ngân Nguyệt, mà đạo Ngân Nguyệt, giờ phút này, ông đã hết cách dung nạp hoàn toàn.
Chỉ có thể từ bỏ!
Hai chọn một.
Trương An khẽ thở dài, bỗng nhiên, ngôi sao trên đỉnh đầu biến ảo, ngôi sao kia dần dần bắt đầu hòa tan, ông giương tay vồ một cái, bắt đầu rèn đúc từng chút một, dưới vẻ bất ngờ của Lý Hạo, ông cũng không phá hủy ngôi sao này.
Mà là... Đúc binh!
Ngôi sao kia bị Trương An dần dần rèn đúc thành một cây thư cốt, vạn đạo như là sợi tơ, dọc theo thư cốt này bắt đầu lan tràn tứ phương trong tiểu giới, mà những tiểu giới của Lý Hạo giờ phút này thế mà theo vạn đạo dẫn dắt, từng chút một dịch chuyển tới thư cốt trong tay Trương An.
Những tiểu giới kia trong lúc mơ hồ hiện ra dáng vẻ như trang sách.
Ông muốn... Đúc giới thành sách, đúc sách thành đạo!
Giờ phút này, Lý Hạo đã hiểu!
Một vị Bán Đế tấn cấp, nói thật, Lý Hạo bây giờ đến tứ giai, đã có kiến thức về đại lượng Đế Tôn thất giai, thậm Đế Tôn chí bát giai, đối với Bán Đế... Chỉ có thể nói là tiện tay bóp chết.
Nhưng lúc này lại cảm nhận được một số khác biệt.
Trương An, tôn tử của Chí Tôn, giờ phút này, ông triển lộ rất rất nhiều đạo Tân Võ, để Lý Hạo tận mắt nhìn, chứng kiến, đạo thống Tân Võ đến cùng có phải chỉ có lỗ mãng như bên ngoài đồn hay không!
Không phải!
Lý Hạo chấn động trong lòng, lúc này, Trương An bỗng nhiên giương tay vồ một cái, một phương tiểu giới trực tiếp ngưng tụ thành thần văn...
Lý Hạo biến sắc, này... Trương An biết thần văn...