Đến rồi!
Bảy Đế Tôn lục giai hoành không, nhiều vị trung giai, mấy chục Đế Tôn đê giai, thực lực quét ngang một phương thế giới.
Thị Sát lục giai đỉnh phong, sát ý lay động đất trời.
Nơi xa, Diêm Phương lục giai cách bọn họ rất xa, chỉ đi theo, cũng không tới gần, bên người cũng đi theo mấy vị Đế Tôn trung giai, nhưng chênh lệch với những người này rất lớn.
Người Diêm Phương dẫn theo đều là Đế Tôn mạch Giới Chủ.
Mà Đế Tôn mạch Đạo Chủ thì đang trấn thủ giới môn, vì vậy, Hồng Nguyệt một phương cũng yên tâm.
Tế Hạo lộ vẻ không cam lòng, truyền âm nói: "Diêm lão, bọn hắn thật quá phận!"
Mấy vị Đế Tôn Bên cạnh cũng không cam tâm.
Đây là Sâm Lan ta!
Nhưng bây giờ, hoàn toàn đã thành sân nhà của Hồng Nguyệt Đế Tôn.
Diêm Phương không hề nói gì, bị bỏ lại phía sau sẽ phải bị đánh đã là danh ngôn từ xưa.
"Chờ!"
Diêm Phương không nói thêm gì, chỉ yên lặng đi theo, đề phòng những người này khai chiến ở khu dân số dày đặc này, một khi nhiều Đế Tôn như vậy khai chiến, tác động đến toàn bộ Sâm Lan, tuy dân số Sâm Lan nhiều, những sẽ không chịu nổi bọn hắn hành hạ như thế.
Đại thế giới chi chủ vẫn thương tiếc dân chúng, dân chúng cũng là cơ sở để thế giới lớn mạnh.
Chỉ có cường giả, không có đại lượng tu sĩ đạo sĩ cơ sở, vậy thế giới chi đạo cũng vô pháp lớn mạnh.
Trừ phi muốn trở thành tán tu.
Phía trước, bọn Thị Sát cũng không thèm để ý, sau khi khóa chặt hai người Lý Hạo thì lập tức đi thẳng đến chỗ bọn họ.
...
Giờ phút này, Lý Hạo đã bắt đầu bày trận.
Tầng này hết tầng khác, các loại lực lượng đại đạo hạ bút thành văn, dày đặc hư không.
Tựa như đang bện đạo võng!
Lý Hạo đang bện lồng phòng ngự, dùng lực lượng đại đạo để bện, Không Tịch bên cạnh cũng đang bố trí đạo pháp của mình, hai người hoàn toàn không trốn, đến mức này, có lẽ ôm cây đợi thỏ sẽ khá hơn một chút.
Không Tịch nhìn Lý Hạo bện đại đạo, cũng có chút ngoài ý muốn, mặc dù Lý Hạo bây giờ vẫn chỉ là tứ giai, nhưng hình như đã cường đại hơn so với trước đó, cảm ngộ đạo sâu hơn nhiều.
Thời điểm lúc trước cùng nhau đào hang, kỳ thật cũng là một loại bện đạo võng, khi đó y cảm thấy Lý Hạo kém hơn mình một chút, lúc này mới không bao lâu, thế mà Lý Hạo đã bện đạo vững chắc như thế.
"Ngươi tiến bộ nhanh thật đấy!"
Không Tịch vừa bố trí đại trận của mình, vừa cảm khái.
Lý Hạo thuận miệng nói: "Phá hủy một tiểu thế giới và một thế giới trung đẳng, lần sau ngươi có thể thử xem, thử nghiệm thêm là được! Có ta quay ngược thời gian quá trình cấu tạo đạo võng, ngươi lại đẩy ngược tháo ra... Hiệu quả sẽ rất nhanh! Sau này nếu ngươi lấy được thế giới, ta giúp ngươi quay ngược, mở đạo võng ra, chia cho ta phân nửa là được!"
Ngươi lại không thiếu tiền, sau này để cho phụ thân ngươi đưa mười mấy cái thế giới trung đẳng cho ngươi.
Không Tịch không nói gì.
Đại thế giới Quang Minh đúng là có tiền, nhưng có tiền cũng không phải lãng phí như thế, mấu chốt là y cũng không quá muốn cái gì cũng nhờ trong nhà, hơn nữa, Quang Minh Đế Tôn còn có một cái đại thế giới phải nuôi, cho nhi tử một chút đãi ngộ đặc biệt thì không có vấn đề, nhưng lập tức nói thế giới Quang Minh đưa tài sản ra... Vậy Đế Tôn khác có thể vui lòng sao?
Dù sao cũng phải cân bằng một chút mới được.
Nhưng... Không Tịch quay đầu tưởng tượng, lần này nếu thành công cũng có thể chia chút tiền, lần trước mặc dù mình nói không cần chia cho mình, nhưng về sau cũng đã nói mình được chia hai phần.
Nhiều ít vẫn là có một chút.
Cũng được!
Tháo gỡ đi thế giới còn có chỗ tốt này... Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể mở ra, nếu không quay ngược thời gian chỉ sợ rất khó, nếu có thể tháo rời ra thì không cần quan tâm, nếu không tháo rời được thì có quan tâm cũng vô ích.
Hai người giờ phút này vẫn nhẹ nhõm như cũ.
Không địch lại thì không địch lại, đối phương nhiều người, nhiều Đế Tôn như vậy, bọn họ khẳng định không phải là đối thủ, thế nhưng... Không phải còn có lá bài tẩy Kiếm Tôn sao?
Trận chiến này, hai người bọn họ tính là tiên phong, Kiếm Tôn mới là nhân vật quyết định thắng bại.
...
Trong lúc đó.
Trong lòng bàn tay Kiếm Tôn cũng có chút đổ mồ hôi.
Mẹ kiếp!
Hai tên gia hỏa này rất tín nhiệm chính mình, cảm thấy mình rất trâu bò... Kiếm Tôn cũng cảm thấy như vậy, ta rất trâu bò.
Thế nhưng là... Bảy lục giai, còn có nhiều vị trung giai, cộng thêm mấy chục đê giai... Hơn mấy chục Đế Tôn lận đó!
Y cường đại, đúng, nhưng nói y có thể lấy một địch nổi hơn mười vị Đế Tôn, trong đó còn có bảy vị lục giai, đó thật là đã đánh giá quá cao y, thất giai đường đường chính chính tới đây, có lẽ cũng có chút khó xử.
Mấu chốt là ta còn không phải thất giai cơ mà.
Hơi không cẩn thận, y cũng sẽ thất bại.
Nhóm này mạnh mẽ hơn một phương thế giới trung đẳng rất nhiều.
Nhìn Sâm Lan xem, là một phương đại thế giới, trước khi Đạo Chủ không chết cũng mới có ba vị Đế Tôn lục giai.
Kiếm Tôn đã từng hủy diệt thế giới trung đẳng, thế nhưng... Lần này trong lòng y cũng run sợ.
"Bảy vị lục giai, còn có một vị lục giai đỉnh phong!"
Kiếm Tôn nhanh chóng tính toán, khó giết!
Sau khi mình tập kích cũng có thể thuấn sát một vị lục giai, nếu tốc độ phản ứng của đối phương chậm, còn có thể giết thêm một vị, nhưng một khi tốc độ phản ứng nhanh, sáu vị còn lại liên thủ, mình sẽ gặp phiền toái.
Cho nên phải đảm bảo có thể giết chết hai vị với tốc độ nhanh nhất, năm vị còn lại... Nếu bọn Lý Hạo có thể dây dưa một vị, mình đối phó 4 vị lục giai còn lại, như thế thì áp lực sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Chỉ cần có thể giết chết khoảng bốn vị, Sâm Lan Giới Chủ sẽ có đủ nội tình để tấn cấp.
Phải nhanh!
Nếu không, giết chết nhiều Hồng Nguyệt Đế Tôn, Hồng Nguyệt Chi Chủ tất nhiên sẽ nhanh chóng kịp phản ứng.
Trán của Kiếm Tôn cũng có chút đổ mồ hôi.
Rất kích thích!
Chuyện này còn kích thích hơn chuyện chỉ đánh Sâm Lan, Sâm Lan Giới Chủ mạnh hơn nữa thì cũng chỉ là một người, chơi hắn ta một cái, Kiếm Tôn sẽ không có áp lực quá lớn.
"Số mệnh cả đời làm đao!"
Kiếm Tôn bỗng nhiên nói thầm một câu, nửa đời trước đã chùi đít cho tiểu tử Phương Bình kia, ở trong Hỗn Độn làm quen hai tên tiểu gia hỏa, kết quả... mình cũng phải là người chùi đít, đương nhiên, nếu thành công sẽ thu hoạch không nhỏ.
Bây giờ lại không tiến vào thất giai thì sẽ không cách nào tham dự chiến tranh của tầng lớp cao hơn.
Phương Bình đã sắp bước vào bát giai, y không vào thất giai, rất khó để mang lại tác dụng.
Vì tiến vào thất giai... Lần này phải quyết tâm ác độc!