Trong giới vực còn có lục giai khác sao?
Bọn hắn không biết, nhưng Thị Sát giờ khắc này rốt cuộc không quan tâm tới uy nghiêm của Hồng Nguyệt nữa, nổi giận gầm lên một tiếng: "Có đạo hữu nào đang ẩn tàng không? Nếu không ra tay, nếu chúng ta chiến tử, Sâm Lan tất nhiên sẽ tàn sát các ngươi!"
Gã không tin, lần này tiến vào Sâm Lan chỉ có một kẻ tán tu như Vu Tu!
Khẳng định còn có người khác!
Nhưng trước đó, gã quá tự tin, sáu vị Hồng Nguyệt Đế Tôn đủ để quét sạch tứ phương, cho nên hoàn toàn cũng không để ý những tên gia hỏa đang ẩn tàng, coi như còn có lục giai thì sao chứ?
Thị Sát lại hét to: "Thật sự không có ai sao? Các ngươi cảm thấy có thể trốn sao?"
Kiếm Tôn mặc kệ, trực tiếp xuất kiếm!
Kiếm khí ngút trời!
Giết trước rồi tính!
Bốn đấu với bốn, dù Lý Hạo đã dây dưa một vị, còn có chút gian nan... Thế nhưng đã tốt hơn mong muốn của hắn nhiều, còn nghĩ phải lấy một chọi bốn, chọi năm, hiện tại... Một đấu một!
Hắn trực tiếp đấu với Thị Sát!
Mà Không Tịch cũng có chút nổi nóng, mặt ngoài y không thể hiện gì, nhưng trong lòng lại phẫn nộ, Không Tịch ta chưa giết được một tên lục giai nào, còn bị Lý Hạo vượt mặt, không quan tâm có phải là tán tu hay không, nhưng đó cũng là lục giai.
Vậy có vẻ ta rất vô năng có đúng không?
Trong nháy mắt, Tịch Diệt Chi Giới hiện ra lần nữa, trực tiếp bao trùm hai vị lục giai, đối với Diêm Phương thì quát khẽ một tiếng: "Đi giúp Hạo Nguyệt!"
Đừng đến chỗ ta!
Bản Thần Tử hôm nay phải chọi hai!
Diêm Phương khẽ giật mình, nhưng cũng không nói hai lời, đi thẳng đến Lý Hạo, nếu vị Quang Minh Thần Tử này sĩ diện, nhất định phải chọi hai... Vậy để cho y đánh là được, Diêm Phương cũng là Đế Tôn Sâm Lan đỉnh cấp, còn là tác chiến trên bản thổ, chiến lực cũng không yếu.
Người còn chưa đến, một đạo âm tiễn đã gào thét mà đến, lao thẳng đến vị Đế Tôn lục giai đang dây dưa với Lý Hạo!
Khí tức cường đại, quét sạch tứ phương.
"Giết!"
Đại chiến trong nháy mắt bộc phát.
Mà thảm nhất không phải bên này, mà là vị Thị Sát lục giai đỉnh phong, cùng là lục giai đỉnh phong, gã và Kiếm Tôn đều dùng kiếm, nhưng chỉ vừa đối mặt, một tiếng ầm vang, Thị Sát trực tiếp bị chém đứt một tay!
Quá kinh khủng!
Kiếm của Kiếm Tôn cực kỳ cường hãn, vừa đối mặt, gã đã rơi vào thế hạ phong, lục giai đỉnh phong ở đại thế giới giống như cũng không có tác dụng gì, mà Kiếm Tôn lại có chút bất mãn.
Mẹ kiếp, tên này không yếu!
Sau một kiếm, chẳng những không thể giết chết đối phương, chỉ là chặt đứt một tay của đối phương, đối với Kiếm Tôn... Có vẻ mình có chút vô năng.
Lý Hạo có thể vượt cấp đánh lục giai, Không Tịch đánh hai, mình... Trước đó đã tập kích giết hai tên, hiện tại đối chiến chính diện một vị, thế mà không thể giết chết đối phương, như thể ta rất vô năng!
Trong lúc nhất thời, ba người đều có tâm tư như vậy.
Tiếp tục như vậy, sẽ có vẻ mình rất vô năng.
Mất mặt quá!
Không Tịch trong cơn giận dữ cũng nảy sinh ác độc, trước đó y đã tiêu hao rất nhiều, khi thấy Kiếm Tôn còn sinh long hoạt hổ... Bỗng nhiên, cắn răng một cái, nhìn thoáng qua Kiếm Tôn, lại nhìn Lý Hạo... Hơi có chút chột dạ.
Nhưng trong một nháy mắt vẫn ra quyết định.
Một đóa hoa nhỏ trước mặt lập tức hiện lên ở bên miệng y, sau một khắc, y há mồm, hoa nhỏ biến mất.
Đã nói là phục dụng cho Kiếm Tôn...
Nhưng lúc này, y nghĩ, cùng lắm thì Lý Hạo quay lại thời gian một lần, mặc dù trả giá đắt hơn một chút... Thế nhưng... Lý Hạo cũng không phải không có vượt qua lôi kiếp ác hơn, có sao đâu?
Nhưng hôm nay, nếu ta không giết một tên lục giai nào, trong lòng ta sẽ cảm thấy rất khó chịu!
Chỉ là một cái nháy mắt, tất cả khí tức của y đã khôi phục đến mức đỉnh phong.
"Tịch Diệt!"
Một tiếng rống to, vị Thần Tử nhã nhặn này có chút điên cuồng, một đầu ngón tay điểm ra, hư không sụp đổ, lực lượng tịch diệt bao trùm tứ phương, toàn thân hai vị Đế Tôn lục giai đều bị lực lượng tịch diệt bao phủ!
Hơi đình trệ một chút, Không Tịch liền tóm lấy cơ hội, sau một khắc, khi mọi người cho là y muốn giết chết, bỗng nhiên, trong tay y hiện ra một phương thế giới trung đẳng, thế giới bỗng nhiên bao phủ hai người, dưới con mắt rung động của hai người, bùm!
Thế giới nổ tung!
Nhưng mọi thứ đều bao phủ ở trong Tịch Diệt Chi Giới, trong nháy mắt, thế giới tịch diệt!
Lý Hạo nghiêng đầu nhìn một cái... Vãi thật!
Ngươi làm gì vậy?
Ăn hoa không nói, còn cho nổ thế giới, phú nhị đại cũng không nên lãng phí như thế.
Đang nghĩ ngợi, trong tay Không Tịch lần nữa hiển hiện một vật, một cỗ lực lượng quang minh cường hãn lập tức hiện lên ở trên người y, lực lượng quang minh của y vốn đã hoàn toàn tiêu tán, nhưng tại giờ khắc này, trong nháy mắt khôi phục.
Lực lượng quang minh cường đại chỉ trong chớp mắt đã bao trùm toàn bộ thế giới.
Sau một khắc, một vòng đen tối xuất hiện!
Quang ám dung hợp!
Bên trong Tịch Diệt Chi Giới, hai vị Hồng Nguyệt Đế Tôn vừa trải qua một lần đại tịch diệt, thương thế không nhẹ, sau một khắc, quang ám dung hợp, vô thanh vô tức lại nổ tung, quét sạch bọn hắn!
Lực lượng đại đạo trên thân hai người trong chớp mắt tiêu hao hơn phân nửa, cưỡng ép bộc phát, thế này mới miễn cưỡng ngăn trở, nhưng hai người đều chịu vết thương đại đạo, ánh mắt lộ ra hãi nhiên!
Nhi tử của bát giai quả nhiên cường hãn.
Mà Không Tịch tiêu hao cũng không nhỏ, giờ khắc này, một cỗ lực lượng tử vong hiện ra, Tử Vong Nhất Chỉ điểm ra, một tiếng ‘ầm’ vang lên, Tịch Diệt Chi Giới trực tiếp sụp đổ, hai vị lục giai ầm ầm rung động, nhục thân sụp đổ, tử vong quét sạch!
Nhưng... lục giai đại thế giới, đích xác rất cường hãn, vẫn không chết!
Không Tịch đều sắp tức giận đến điên rồi!
Vậy mà còn không chết?
Nếu không chết, Kiếm Tôn đã sắp giết chết tên kia, đến đoạt đầu người!
Ngay cả hoa nhỏ y cũng không để cho Kiếm Tôn ăn, kết quả còn chưa giết chết đối phương, chuyện này thật quá mất mặt, phú nhị đại cũng cần mặt mũi, nhất là ở trước mặt Lý Hạo, Kiếm Tôn, y không thể yếu hơn người ta được!
"Lục Đạo Luân Hồi!"
Một tiếng gầm thét, cũng không tiếp tục quản lục đạo của mình còn chưa hoàn thiện, lục đạo này, chính là lục đạo y chủ tu.
Quang minh, hắc ám toàn bộ hiện ra.
Lục Đạo Luân Hồi!
Một dòng sông dài mơ hồ hiển hiện, mặc dù không phải Đại Đạo Trường Hà chân chính, nhưng cũng có mấy phần như trường hà, trong đó, tịch diệt, tử vong, hắc ám, trong nháy mắt bao phủ đối phương, chỉ là một cái chớp mắt, hai người đã hóa thành xương khô!