Thế giới Thiên Phương.
Vụ Sơn Đế Tôn kỳ thật có địa vị rất quan trọng, trước khi Đế Tôn bát giai đến... Nhân Vương không tính, Vụ Sơn thất giai đỉnh phong là cường giả đầu tiên tiến vào đại thế giới Thiên Phương, kỳ thật rất nhiều người đều đang theo dõi.
Đều đang hoài nghi!
Vụ Sơn, phải chăng đã nắm giữ bí mật gì đó, hắn có biết cách để mở ra vũ trụ đại đạo hay không?
Nếu không, vì sao hắn đột nhiên muốn giết Hồng Vũ, vì sao vẫn mãi ở lại không đi?
Nếu phải vì Vụ Sơn quá mạnh, chỉ sợ sớm đã có người ép hỏi hắn.
Nhưng bây giờ, tất cả mọi người chỉ đang chờ đợi.
Dù sao, Vụ Sơn không đi, bọn họ cũng sẽ không đi.
Đúng vào lúc này, Hồi Long quan.
Vụ Sơn Đế Tôn hành động!
Hắn khẽ động, trong nháy mắt, cường giả trong giới vực đồng loạt chú ý tới tới.
Vụ Sơn muốn làm gì?
Vụ Sơn Đế Tôn đằng không mà lên, sải bước nhàn nhã, du tẩu ở trong hư không, cứ như đang tản bộ, đi đến Bắc Phương Vực đối diện với Nam Phương vực, vượt qua vũ trụ, dưới chân hắn, thế giới Thiên Phương to lớn vô cùng dường như rất nhỏ.
Đại thế giới Thiên Phương được cho là một phương thế giới lớn nhất trong Hỗn Độn trước mắt.
Khoảng cách rất lớn!
Nhưng đối với vị Đế Tôn thất giai này thì bình thường thôi.
Hắn có vẻ đi chậm, trên thực tế lại rất nhanh.
Không bao lâu, bên Bắc Phương Vực, mấy vị Đế Tôn xuất hiện, dẫn đầu chính là Diệu Dương Đế Tôn, đến từ thế giới Quang Minh, giờ phút này khẽ nhíu mày.
Tất cả mọi người đã phân chia địa bàn!
Bây giờ, tứ phương vực Đông Nam Tây Bắc, Vân Tiêu chiếm Nam Phương vực, Quang Minh chiếm Bắc Phương Vực, Đông Phương Vực thì bị Yêu tộc và Hỗn Độn Thú chiếm, thậm chí còn có đại thế giới chi chủ ẩn tàng trong đó.
Mà Tây Phương vực, vốn là Hồng Nguyệt có thể đến, hiển nhiên Hồng Nguyệt phải chiếm chỗ này, hiện tại Hồng Nguyệt không đến, mặc dù người của Xích Dương vực đến, nhưng giấu giếm rất sâu, cũng không bước ra ánh sáng, ngược lại là bị mấy vị đại thế giới chi chủ thất giai điều động nhân thủ tới chiếm lấy.
Diệu Dương Đế Tôn nhíu mày.
Nơi xa, Thâm Hải Đế Tôn cũng nhanh chóng hiển hiện, đi theo Vụ Sơn, hơi nghi hoặc, làm gì vậy chứ?
Đến Quang Minh vực này làm gì?
"Diệu Dương!"
Thanh âm Vụ Sơn không lớn, nhưng lại chấn động tứ phương.
Diệu Dương Đế Tôn có chút nhíu mày, thản nhiên nói: "Vụ Sơn, không đợi ở Hồi Long quan mà tới nơi đây làm gì?"
Ông ta cũng là đỉnh cấp thất giai của thế giới Quang Minh, chiến lực cường hãn, là một trong số các vị Đế Tôn có lực công kích cường hãn bên trong thế giới Quang Minh, tuy Vụ Sơn mạnh, nhưng ông ta lại không kiêng kị như thế, nếu không phải vì Vụ Sơn cường đại, ông ta kỳ thật đã sớm muốn tóm lấy đối phương hỏi xem, ngươi kêu Minh Đường đi đâu rồi?
Vì sao vẫn mãi không thấy tăm hơi?
Nếu không phải vì trong vũ trụ đại đạo còn có một chút lực lượng quang minh yếu ớt tồn tại, có thể phán đoán sinh tử của Minh Đường, Quang Minh Chi Chủ đã muốn xuất động, bởi vì Minh Đường biến mất rồi.
Vụ Sơn vô cùng bình tĩnh: "Ai cũng nói Diệu Dương của Quang Minh, Vụ Sơn của Vân Tiêu là hai vị mạnh nhất trong số thất giai không phải đại thế giới chi chủ bên trong Thiên Phương vực... Ta kỳ thật sớm đã muốn luận bàn với đạo hữu một phen, hôm nay chính là thời cơ tốt, ngươi và ta luận bàn một chút đi, thấy sao?"
"..."
Mẹ nó!
Diệu Dương lập tức biến sắc.
Không phải sợ Vụ Sơn, mà là... Chuyện luận bàn giữa ngươi và hai người kia lần trước, có phải ngươi quên rồi hay không?
Hay là ngươi cho rằng mọi người quên rồi?
Ngươi quên lần trước, sau khi ngươi luận bàn... Kết cục của hai người ra sao?
Tân Võ Nhân Vương cũng không rời đi!
Khá lắm, hiện tại, ông ta nghiêm túc hoài nghi, hai tên này là đồng bọn, tỷ thí xong rồi, Nhân Vương lại thêm một đao, đưa ta quy thiên?
Vẻ mặt Diệu Dương khó coi, lạnh lùng nhìn hắn: "Vụ Sơn, luận bàn thì thôi đi, nếu ngươi muốn gì thì cứ nói thẳng, muốn khai chiến cũng nói thẳng là được rồi!"
Luận bàn?
Lúc này, ai sẽ luận bàn với ngươi.
Vết xe đổ đang ở trước mắt, còn chưa tới mấy tháng.
Đối với Đế Tôn chính là chuyện 1 giây trước, có phải ngươi coi ta là lão già ngu ngốc hay không hả?
Giờ khắc này, bốn phương tám hướng, từng đạo ý chí cực kỳ cường hãn đến đây, muốn xem kịch.
Vụ Sơn muốn luận bàn với Diệu Dương!
Cùng là thất giai đỉnh phong, một phe là trụ cột của Vân Tiêu, một phe là Định Hải Thần Châm của Quang Minh, đều là nhân vật số một số hai phía dưới Giới Chủ, hai người này luận bàn... Phải chăng chứng tỏ Vân Tiêu và Quang Minh có vấn đề gì đó?
Mà Thâm Hải Đế Tôn phía sau đã hơi biến sắc.
Chuyện gì vậy?
Mặc dù Vân Tiêu đối địch với Quang Minh, nhưng giờ phút này cũng không vạch mặt, Vụ Sơn không động thì thôi, khẽ động chính là muốn khiêu khích Quang Minh sao?
Trong lúc nhất thời, hắn ta suy nghĩ rất nhiều chuyện.
Chẳng lẽ... Cố ý làm như vậy?
Đối địch với Quang Minh, một khi kích động cuộc đại chiến giữa Quang Minh và Vân Tiêu, Giới Chủ và Quang Minh Chi Chủ giao thủ, tất nhiên sẽ phân tán tinh lực, giờ phút này, Vụ Sơn thoát ly, có lẽ Giới Chủ cũng không có cách nào làm gì hắn.
Chỉ là...
Chỉ là nếu như vậy thì quá nguy hiểm, là Giới Chủ gặp nguy hiểm, một khi tới thời khắc mấu chốt, Giới Chủ và Quang Minh Chi Chủ giao phong, một vị thất giai đỉnh phong thoát ly, thậm chí sẽ ảnh hưởng toàn bộ đại cục!
Thâm Hải biến sắc, lập tức đi ra, mở miệng: "Diệu Dương đạo hữu, Vụ Sơn huynh cũng không có ý khiêu khích, chỉ là từ trước đến nay thích luận bàn kỹ nghệ đạo pháp, chớ nên hiểu lầm!"
Vụ Sơn quay đầu nhìn hắn ta, cười một tiếng: "Thâm Hải, ngươi đang sợ cái gì?"
Thâm Hải không nói gì.
Ngươi biết rõ ta đang e sợ cái gì hơn cả ta cơ mà.
Vụ Sơn không nên mắc thêm lỗi lầm nữa!
Lại sai thêm nữa, thật sự sẽ không có đường rút lui!
Vụ Sơn không để ý tới, giờ khắc này, khí tức rung chuyển, thiên địa vì đó mà run lên, vẻ mặt Diệu Dương Đế Tôn đối diện khó coi, Vụ Sơn... Thật sự muốn xuất thủ sao?
Quang Minh Thần Giới còn chưa chuẩn bị tốt để khai chiến, Vân Tiêu cũng tất nhiên như vậy.
Rốt cuộc Vụ Sơn đang suy nghĩ gì?
"Vụ Sơn!"
Diệu Dương Đế Tôn cực kì lạnh nhạt: "Ngươi thật sự muốn khai chiến?"
Vụ Sơn Đế Tôn khẽ cười: "Luận bàn, không phải là khai chiến!"
Diệu Dương có chút tức giận, ta không sợ luận bàn với ngươi mà là lo lắng bị người khác chiếm tiện nghi, ngươi giả bộ hồ đồ sao?
Ông ta cũng trực tiếp mở miệng: "Cuộc tỷ thí này của ngươi, ý không ở trong lời, là vì sáng tạo cơ hội cho người khác sao?"
"Ngươi cảm thấy ta cấu kết với Tân Võ Nhân Vương?"
"Chính ngươi rõ ràng!"
Diệu Dương quát lạnh: "Ngày đó hai vị Hồng Nguyệt chết như thế nào, ngươi cũng biết rõ!"
Ta cũng không phải bọn hắn!