Xích Dương vực.
Chiến đấu trong nháy mắt bộc phát ở đại thế giới Chích Dương.
Bốn phía lúc này, một vài đại thế giới chi chủ cũng đã cảm giác được có biến cố, cho đến khi Thế Giới Chi Chủ nhìn thấy một con mèo khổng lồ, tựa như ngôi sao, bay thẳng, trấn áp xuống đại thế giới Chích Dương... thì lập tức hiểu rõ.
Tân Võ, đột kích!
Trong nháy mắt, những Thế Giới Chi Chủ này không phải nghĩ đến chuyện cứu viện, mà là trốn, mang theo thế giới chạy trốn, khó chạy trốn, vậy liền cầu viện, danh khí của Tân Võ bây giờ cũng không nhỏ tại tứ phương vực.
Trong vòng một ngày đánh gục hai phe thế giới thất giai, giờ phút này, ai dám mạnh mẽ kháng cự.
Rất nhanh, có người truyền lại tin tức, cầu viện về phía các lão đại Xích Dương vực, Xích Dương giới.
Là địa vực lão đại, bây giờ, Tân Võ ở Hồng Nguyệt vực đã chủ động tập kích... Tất nhiên cần Đế Tôn bát giai xuất thủ, mặc dù bọn họ biết Xích Dương Đế Tôn dường như đã đi Thiên Phương, nhưng Xích Dương vực cũng không phải chỉ có một vị bát giai, còn có nhiều vị thất giai ở đây.
Đại thế giới Chích Dương chưa hẳn có thể chống đỡ, đợi cứu viện, tối thiểu Đế Tôn xung quanh có thể đợi được.
Mà giờ khắc này, một cự nhân tựa như đại nhật lơ lửng giữa thiên địa, gầm thét: "Vì sao Tân Võ tập kích thế giới Chích Dương ta?"
Có hỏi cũng vô ích.
Trong Hỗn Độn nào có cái gì đúng cái gì sai, chỉ có mạnh yếu, luật rừng trần trụi.
Thế nhưng... Không cam tâm!
Vì sao phải tập kích chúng ta?
Đại thế giới nhiều như vậy, các ngươi không đi tìm, gây chuyện với đại thế giới nào đó ở Hồng Nguyệt vực đi, vì sao lại tìm Xích Dương vực?
Một bản Đại Đạo Thư hiển hiện.
Trang sách che khuất bầu trời, như thể trấn áp cả đại nhật.
Một lão nhân từ trong sách xuất hiện, nhìn về phía Chích Dương Chi Chủ, nói khẽ: "Không vì sao cả, không có lý do gì, lần này, chính là xâm lăng! Hoặc giao ra vũ trụ đại đạo và thế giới, hoặc bị diệt sát tại chỗ! Từ bỏ đại đạo, có thể giữ lại tính mệnh, thoát ly đại đạo, bảo tồn chiến lượng Thiên Vương, không còn Đế Tôn, thế giới có thể tồn tại!"
Lần này, Chí Tôn không hề kiếm cớ, cũng không tìm lý do.
Chính là xâm lăng!
Thẳng thắn như vậy.
Bởi vì Tân Võ cần.
Cho nên chúng ta tới.
Đến giờ khắc này, ông ấy cũng lười lập lý do và lấy cớ, Tân Võ vốn là gậy quấy phân heo trong mắt của phần đông thế giới, vậy thì quấy nhiễu xôm hơn một chút.
Chích Dương Chi Chủ tức giận!
Thế nhưng bây giờ, Dương Thần xuất hiện, Thương Đế xuất hiện, thêm vị Tân Võ Chí Tôn trước mắt, hắn ta cũng không thấy rõ hư thực, mà mặc dù thế giới Chích Dương cường hãn, còn có ưu thế bản thổ.
Thế nhưng... Hắn ta không nắm chắc có thể ngăn trở bọn hắn.
Thế giới Xích Dương cách nơi đây rất xa, chưa hẳn có thể đuổi kịp tới, huống chi, Xích Dương Chi Chủ không ở đó mà đã đi tới Thiên Phương, không có Xích Dương Chi Chủ cho phép, thế giới Xích Dương chưa chắc sẽ phái người tới cứu viện.
Hắn ta cắn răng, gầm thét: "Đây là Xích Dương vực, không phải Hồng Nguyệt vực! Hôm nay các ngươi dám xâm lăng Chích Dương ta, ngày sau, tất cả đại thế giới ở tứ phương vực đều là mục tiêu của các ngươi!"
"Sau đó thì sao?"
Chí Tôn nhìn về phía tứ phương, nói khẽ: "Ngươi nói nhiều hơn nữa thì tứ phương thế giới cũng chỉ có một vài thất giai... Bọn họ dám nhúng tay vào sao? Thời gian của ta rất gấp, lần này, chúng ta chính là chủ động xâm lăng, cho ngươi một cơ hội, thoát ly vũ trụ đại đạo, từ bỏ chiến lực Đế Tôn, giữ lại chiến lực Thiên Vương... Nếu không, giết không tha!"
"Các ngươi..."
Chí Tôn than nhẹ: "Không cần phải nói gì khác, vũ trụ Hỗn Độn, ai mà không trải qua chuyện đi xâm lăng và bị xâm lăng? Chích Dương ngươi phát triển đến thất giai, đã xâm lăng bao nhiêu thế giới? Hỗn Độn không có trật tự, đừng nên dùng đạo đức để trói buộc người khác, áp chế người khác, khác biệt duy nhất ở chỗ... Ai mạnh ai yếu!"
Chích Dương Chi Chủ nao nao, giờ khắc này chợt im lặng.
Không còn phẫn nộ như trước đó.
Trước đó, trong lúc nhất thời khó mà chấp nhận, có chút phẫn nộ mất khống chế, nhưng giờ khắc này, hắn ta bỗng nhiên bình tĩnh lại.
Một câu nói của Tân Võ Chí Tôn ngược lại không sai.
Hỗn Độn vô tự!
Không có gì hơn mạnh với yếu mà thôi, muốn xâm lăng ngươi, không cần lý do, chỉ cần ta cường đại, đủ nắm chắc, không sợ khiến những người khác kiêng kị, không sợ bị người khác vây công... Vậy thì tùy tiện ngươi xâm lăng.
Chích Dương Chi Chủ khôi phục tỉnh táo, nhìn mọi người, một lát sau kêu to một tiếng: "Vậy thì giết bản tọa đi! Muốn đoạt đại đạo, trước tiên giết ta rồi mới tính tới đại đạo!"
"Như ngươi mong muốn!"
Chí Tôn không hề nói gì thêm, một quyển sách trấn áp thiên địa, vạn đạo xuất hiện, đạo võng bện, giống như từ hư không sinh thành một phương Thánh Vực!
Trong móng vuốt của Thương Đế bỗng nhiên xuất hiện một cần câu.
To lớn vô cùng!
Cần câu điếu nhật!
Đây không phải là câu cá, trong hư không, từng đầu đại đạo trực tiếp bị nó câu lên, toàn bộ vũ trụ đại đạo trực tiếp hiện ra, đó là vũ trụ đại đạo Chích Dương, tràn đầy khí tức dương cương, vô số đại nhật trải rộng vũ trụ.
Nhưng giờ phút này, đại đạo chi dương liên tục bị nó câu đi từng cái một.
Cách đó không xa, Dương Thần cười ha hả, một quyền đánh ra, hư không vỡ nát, giống như thế giới đứt đoạn, giờ khắc này, một phương chữ lớn, cũng là tựa như vạn đạo bện mà thành, trấn áp xuống!
Trấn thiên địa!
Tân Võ Trấn Thiên Vương, am hiểu nhất là Trấn Áp chi đạo, mà Trấn Thiên Vương... Dương Thần chi đồ!
Hiển nhiên, Dương Thần cũng giỏi Trấn Áp chi đạo, một văn tự như núi trấn áp tứ phương, thế giới như thể đều bị trấn áp.
Chích Dương Chi Chủ thất giai đỉnh phong có được ưu thế bản thổ, lưng tựa thế giới và vũ trụ đại đạo.
Nhưng mà giờ khắc này... Lại cảm nhận được vô biên áp lực và nguy cơ.
Thương Đế không hề mượn lực lượng của Nhân Vương.
Nhưng giờ phút này, bọn hắn hình như đã cường đại hơn lần tiến đánh thế giới Cực Lạc lúc trước.
Các Đế Tôn khác của Tân Võ trực tiếp vòng qua bọn hắn, bắt đầu phá giới cửa tiến vào, bên trong thế giới Chích Dương, một đám Đế Tôn cũng phẫn nộ giết ra, Đế Tôn lục giai đỉnh phong còn có mấy vị.
Nhưng... Một cây trường tiễn bắn thủng thiên địa, trực tiếp bắn thủng một vị Đế Tôn lục giai, đóng đinh trong hư không, nghe rợn cả người!