Chích Dương Đế Tôn giống như đã hiểu, mang theo vẻ buồn bã, sau một khắc, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, không phản kháng, mà là trực tiếp tước đoạt lực lượng đại đạo.
Vẻ mặt Chí Tôn bình tĩnh.
Chích Dương Đế Tôn lại cười lạnh một tiếng: "Ta không muốn chết, mặt khác... Ta còn muốn tiếp tục nhìn xem... Đến cùng các ngươi chết, hay là Xích Dương chết!"
Chí Tôn có chút nhướng mày, cũng không lên tiếng.
Mà Chích Dương Đế Tôn cũng không nói gì thêm.
Vì sao lại nói như vậy?
Bởi vì... Hắn ta đã nhận ra, lực lượng chí dương của Tân Võ quá yếu, yếu đến mức cái gọi là thế giới Âm Dương đã hoàn toàn trở thành thế giới âm gian hơn phân nửa, căn bản không có cách cân bằng.
Dù là thôn phệ lực lượng thế giới của Chích Dương, chỉ sợ vẫn chưa đủ, thế giới bình thường là đủ, nhưng Tân Võ... Có lẽ có thể xem như là bát giai.
Nếu là như vậy, vậy liền không đủ.
Mà bên trong tứ phương vực, lực lượng dương cương của thế giới Xích Dương nồng đậm nhất.
Những người này tất nhiên sẽ phát sinh xung đột với Xích Dương giới.
Đây là chuyện chắc chắn!
Chí Tôn không nói gì, trong nháy mắt đối phương thoát ly, ông ấy vung tay lên, vạn đạo trang sách hóa thành một chiếc thuyền đơn độc, du đãng tiến vào vũ trụ đại đạo Chích Dương.
Vô số lực lượng dương cương trong nháy mắt bị ông ấy rút ra.
Toàn bộ thế giới Chích Dương nhanh chóng bắt đầu ảm đạm.
Ông ấy nhìn đông đảo Đế Tôn bốn phía, sau một khắc, một cỗ lực lượng chí dương cường hãn từ trong sách hiển hiện, đi thẳng đến Huyết Đế Tôn, vung tay lên, lại là vô số lực lượng dương cương được rút ra từ trong thế giới.
Sau một khắc, ông ấy nhìn quanh một vòng.
Mà giờ khắc này, những Tân Võ Đế Tôn đang trấn áp tứ phương đồng loạt ngẩng đầu, trong mắt đều mang theo vẻ sốt ruột và kích động.
Võ Đạo tất tranh!
Toàn bộ thế giới Chích Dương, lực lượng đại đạo cho Huyết Đế Tôn, Huyết Đế Tôn vốn là dương khí sung túc, lần này hấp thu đại lượng dương khí, gần như đã nắm chắc thất giai.
Nhưng còn có lực lượng thế giới... Hẳn là cũng có thể thỏa mãn âm dương hòa hợp cho một vị lục giai.
Ai có thể nhận được cơ hội này?
Nhân Vương phi sao?
Dựa theo thân sơ xa gần, tất nhiên là như vậy, hoặc là muội muội của Nhân Vương... Nhưng muội muội của Nhân Vương bây giờ chưa tới trình độ tấn cấp, nếu cho, kỳ thật rất lãng phí.
Lấy thói quen của Chí Tôn, hẳn là sẽ không cho nàng ấy.
Nếu là Nhân Vương... Vậy liền khó mà nói.
"Cho ta!"
Giờ phút này, một người phía dưới, đầu cạo trọc, rõ ràng cực kỳ trẻ tuổi tuấn tú, nhưng đầu trọc lại tạo ra vẻ mấy phần bưu hãn, giờ phút này, việc nhân đức không nhường ai, cầm đại đao trong tay, quát: "Ta muốn!"
Tần Phượng Thanh!
Một vị Tân Võ Đế Tôn, gia hỏa rất ít được đề cập, tự tin vô cùng, ngàn năm sau vẫn như cũ cho là Nhân Vương chỉ đi trước một bước, hắn ta sớm muộn có thể vượt qua, hắn ta bất khả chiến bại!
Chí Tôn nhìn thoáng qua hắn ta, Tần Đế Tôn kia ngẩng đầu ưỡn ngực, không cho ta vậy thì cho ai?
Cho thằng ngốc Thiết Đầu kia sao?
Cho lão Diêu nhàm chán kia à?
Cho lão bà của Phương Bình... Lão bà hắn ta thì sao, cực kì yếu, một đao đã đánh chết!
Dù Nhân Vương ở đây, hắn ta cũng muốn!
Chí Tôn không để ý tới hắn ta, nhìn một vòng bốn phía, cuối cùng, một cỗ lực lượng dương cương tuôn về hướng Địa Hoàng, lão nhân lưng đeo quan tài nghiêng đầu nhìn ông ấy, vẻ mặt Chí Tôn bình tĩnh.
Địa Hoàng khẽ cười một tiếng, Tần Đế Tôn nhìn thoáng qua Địa Hoàng, lại nhìn Chí Tôn, mắng một câu, sau đó không lên tiếng.
Cho người khác, hắn ta không phục!
Cho lão Vương, hắn ta phục một nửa.
Cho Địa Hoàng... Được rồi, miễn cưỡng phục một chút, lão gia hỏa này rất khó đối phó, mấu chốt là lão gia hỏa này lại âm hiểm không gì sánh được, vả lại, ba nhi tử của hắn ta đều là cường giả, tiểu nhi tử Lê Chử càng cực kì khó chơi.
Gia đình này, trêu chọc bọn họ, không biết phải gặp xui xẻo trong bao lâu.
Lần tiếp theo, lần tiếp theo không ai tranh giành với ta nữa!
Trong lòng của hắn ta nói thầm một câu.
Mà Chí Tôn tiện tay ném ra thế giới Cực Lạc lưu lại, trong nháy mắt, vô số trang sách chui vào trong thế giới Chích Dương tan rã, hàng vạn thương sinh lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, tiến vào trang sách, trong nháy mắt, toàn bộ tiến vào trong thế giới Cực Lạc đã bị tàn phá kia.
Ông ấy vung tay lên, Chích Dương Đế Tôn miễn cưỡng giữ lại chiến lực Đế Tôn, đã thành tán tu.
Bị ông ấy nhanh chóng đặt vào thế giới Cực Lạc.
Vẻ mặt Chích Dương Đế Tôn thay đổi.
Kỳ thật, từ bỏ lực lượng, hắn ta cảm thấy mình vẫn phần lớn sẽ bị giết, thế nhưng... Vị này không giết hắn ta.
"Tân Võ không phải gặp ai cũng giết sao?"
Hắn ta đứng sững trong thế giới tàn phá, nhìn về phía Hỗn Độn, tỏ vẻ không hiểu.
Chí Tôn khẽ cười, nhưng cũng không giải thích gì.
Không cần giải thích?
Muốn giết cứ giết, không muốn giết... Vậy thì không giết.
Sau một khắc, vô số Đế Tôn đồng loạt trở về, Thương Miêu to lớn phun ra nuốt vào tứ phương, mọi thứ tiêu tán, thế giới Chích Dương lưu lại trực tiếp bị một ngụm nuốt vào.
Trong một cái chớp mắt, Thương Đế mang theo đám người biến mất tại chỗ.
Nơi ban đầu chỉ có một phương thế giới tàn phá lưu lại.
Chích Dương Đế Tôn biến sắc, cũng không nói thêm gì, mang theo thế giới tàn phá lập tức trốn chạy, hắn ta từ thất giai giảm xuống nhất giai, giờ phút này không đi, nếu những người khác tới thì chưa chắc đã giúp hắn ta, có lẽ... sẽ tiện thể giết hắn ta.
Dù sao cũng là Đế Tôn thất giai ngã xuống, giết hắn ta, nói không chừng sẽ còn hiện ra vô số đạo uẩn kết tinh, cảm ngộ thất giai.
Tân Võ quá mạnh!
Trước đó, Tân Võ công phá Cực Lạc, hắn ta cảm thấy chỉ là vì tập kích, nhưng hôm nay tự mình giao chiến, hắn ta mới hiểu được, một phương thế giới này, dù là Nhân Vương không ở đây thì cũng có năng lực có thể công phá bất kỳ thế giới thất giai nào.
Ba vị Đế Tôn thất giai, nhiều vị Đế Tôn lục giai đỉnh phong, vả lại... Mơ hồ thấy bọn họ, giống như... Đều đang ngưng tụ thế giới!
Một đám người đáng sợ không gì sánh được!
Hỗn Độn tứ phương đều đánh giá thấp mức đáng sợ của Tân Võ, những người này, nếu không phải vì khuyết thiếu lực lượng chí dương, thế giới Tân Võ chỉ sợ có thể sinh ra càng nhiều Đế Tôn thất giai.