Lúc ngày cả ba Siêu Năng Giả đều đứng ngồi không yên.
Trơ mắt nhìn những võ sư trước mắt này từng người đều tiến bộ nhanh chóng, chỉ có bọn hắn là dậm chân tại chỗ. Đều nói võ sư khó thăng cấp, khó hơn nhiều so với siêu năng, nhưng tại sao đột nhiên có cảm giác siêu năng mới khó, ngược lại võ sư càng dễ thăng cấp!
Lúc này Lưu Long mở miệng: "Được rồi, Huyết Thần Tử đã không có, bây giờ mọi người không nên nghĩ nhiều như vậy! Hôm nay Ngô Siêu cùng Trần Kiên đều thăng cấp... A, còn có Lý Hạo."
Lý Hạo đã thăng cấp từ sớm, ông biết.
Tên tiểu tử này lại nhất định phải nói là tối hôm qua, ông cũng lười vạch trần hắn.
"Đây là chuyện vui, cộng thêm Kiều gia bị hủy diệt, đại thù của Liễu Diễm được báo... Còn lại thì sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ đòi trở về!"
Nói xong Lưu Long lộ ra dáng vẻ tươi cười khó có được: "Đêm nay ta mời khách!"
Đám người cũng nhao nhao tươi cười.
Lý Hạo vừa định nói chuyện, Lưu Long lại nói: "Ăn ở nhà Lý Hạo, cũng tiết kiệm được nhiều thứ. Còn nữa, Lý Hạo, ngươi nhớ chọn kỹ món ăn!"
"..."
Lý Hạo im lặng.
Ông ta thật sự là quá đê tiện!
Vậy mà còn nói mời khách?
Đây là mời khách sao?
Đội trưởng càng ngày càng không coi hắn là người.
Lưu Long cười ha hả, mặc kệ hắn. Lúc rời đi tâm trạng cực kỳ tốt.
Thậm chí so với lúc tiến vào Đấu Thiên còn tốt hơn.
Tiểu đội gần đây không có người chết, mọi người còn đều có tiến bộ, thật sự… quá tốt!
Lý Hạo thấy ông đi cũng không nói cái gì, đi về phía Vân Dao, cô nàng này hình như từ khi thăng cấp siêu năng trở thành siêu năng hệ Thủy thì tinh thần có chút sa sút.
...
Ngược lại Vân Dao lại bày ra bộ dạng bình tĩnh.
Thấy Lý Hạo đi tới, cười nói: "Chúc mừng!"
"Vân tỷ, mắt kính này của ngươi có thể thu nhỏ một chút không?"
Lý Hạo không có vội vã nói chuyện khác, mà là nói đến chuyện mắt kính.
“Gần đây ta đang thử điều chỉnh."
Vân Dao gật đầu nói: "Có thể thu nhỏ, nhưng mà bây giờ nhìn có hơi mờ, ta muốn điều chỉnh lại một chút để thấy rõ hơn."
"Vân tỷ, bộ điều chỉnh của ngươi có thể đưa ta một bộ không?"
"Ngươi muốn cái này?"
Lý Hạo gật đầu.
Thật ra không phải hắn muốn mà là lão sư hắn muốn. Lão sư nói cần suy nghĩ cẩn thận, chuẩn bị săn giết cường giả Hồng Nguyệt. Ông không nhìn thấy Huyết Ảnh, có thể cảm giác được một chút nhưng vẫn là không rõ.
Nếu như phối hợp thêm mắt kính này có thể nhìn thấy điểm đỏ, lại thêm cảm giác của ông thì cái Huyết Ảnh kia sẽ không gạt được lão sư!
Mắt kính này của Vân Dao cực kỳ quan trọng.
Bây giờ mọi người đều không có coi trọng nó. Nhưng nếu là giao cho cấp trên, nhất là cấp độ Hầu Tiêu Trần, hắn biết tình huống Hồng Nguyệt thì chắc chắn sẽ coi trọng. Huyết Ảnh thật ra cường đại là ở chỗ bí ẩn.
Một khi tất cả mọi người đều có loại mắt kính này có thể nhìn thấy điểm đỏ, vậy bí mật sẽ giảm bớt đi rất nhiều.
"Vân tỷ, mắt kính này nếu của ngươi nếu giao cho phía trên, chỉ sợ..."
Vân Dao không đợi hắn nói xong cũng ngắt lời nói: "Tạm thời còn chưa được, ta chưa điều chỉnh cho hoàn hảo hơn. Ta biết ý của ngươi..."
Nói đến đây, Vân Dao bỗng nhiên cười khẩy: "Nhưng mà cho dù có thật sự đưa lên, có thể dùng đối phó với Hồng Nguyệt hay không cũng không chắc. Ngược lại còn có thể sẽ bị bại lộ, để Hồng Nguyệt biết được."
Lý Hạo sững sờ.
Vân Dao nói khẽ: "Ngươi phải biết, thật ra Tuần Dạ Nhân cũng không phải bền chắc như thép. Ngân Nguyệt hành tỉnh còn đỡ một chút, có những khu vực tỉnh có phân bộ Tuần Dạ Nhân thậm chí đã có nội đấu!”
“Thực lực của Hồng Nguyệt ở tại Ngân Nguyệt không quá mạnh, cái này có hay không cũng không quá quan trọng. Mà quan trọng là người dùng nó. Nhưng những cường giả Hồng Nguyệt kia ở khắp mọi nơi. Mà bên kia cũng hỗn loạn nhất, Tiểu Hạo, có đôi khi không phải có đồ tốt cống hiến ra thì là chuyện tốt."
Vừa nói vừa nói bổ sung: "Còn có, ngươi xác định được những người khác không có cách nào phát hiện ra món đồ chơi kia?"
Lý Hạo rơi vào trầm tư.
Không có sao?
Có!
Bởi vì hắn biết một chuyện, người có thể nhìn thấy Huyết Ảnh bị Tuần Dạ Nhân mang đi.
Những người kia đi đâu?
Tại sao có thể thấy?
Quả nhiên do bản thân mình hiểu biết quá nông cạn, ngược lại Vân Dao hình như biết nhiều hơn một chút.
Lưu Long nói mỗi người trong tiểu đội Liệp Ma đều có chuyện cũ của mình, nhưng sẽ không có ai hỏi trừ khi họ chủ động nói ra. Giống như Liễu Diễm, Lý Hạo đã biết tình huống của nàng.
Vân Dao có chuyện gì?
"Ta làm xong sẽ lấy cho ngươi một bộ..."
Vân Dao không nhiều lời, Lý Hạo muốn nàng cũng không nói không cho.
Lý Hạo gật gật đầu, lại nói: "Vân tỷ, sau này chúng ta lại lấy được đồ tốt, ta cũng tìm lão sư giúp ngươi thăng cấp..."
"Không có việc gì, không vội."
Vân Dao cười nhu hòa: "Ta là bác sĩ, thực lực yếu một chút cũng không sao."
Lý Hạo không nói gì nữa.
Hắn hi vọng toàn bộ tiểu đội đều có thể mạnh lên.
Ngân Thành cũng là nhà của hắn, mà lại nơi này có rất nhiều bí mật, sớm muộn gì cũng sẽ dẫn một đám cường giả tới.
Mà ý nghĩa của việc thành lập Tuần Dạ Nhân đến bây giờ cũng không thay đổi, khả năng là muốn từ bỏ Ngân Thành, cố giữ thành lớn.
Điểm này từ việc bọn Hách Liên Xuyên một lòng muốn thăm dò di tích, những thứ khác đều có thể buông xuống là có thể biết được. Bọn hắn rất coi trọng món đồ có tính phòng ngự Nguyên Thần Binh kia, lão sư nói nó có thể là xác rùa đen của Vương gia.
Xác rùa đen của Vương gia, chẳng lẽ không ở trong tay Hồng Nguyệt?
Điều này Lý Hạo cũng rất hoài nghi.
Hồng Nguyệt đến cùng là cướp đi bao nhiêu món vũ khí?
...
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên bả vai bị người đụng vào. Vương Minh ôm lấy Lý Hạo, cười không ngậm được mồm: "Lý Hạo, chúng ta là sư huynh đệ, ngươi biết không?"
"..."
Lý Hạo không nói gì.
Hắn biết, hôm qua vừa mới biết, còn có hắn là sư huynh của gã.
"Lần sau có chỗ tốt nhớ phải kêu ta. Đều là người một nhà, so với ngươi cùng tiểu đội Liệp Ma còn thân hơn!"
Vương Minh bắt đầu chắp nối, cười xán lạn: "Ta nghĩ biện pháp thử xem có thể đi Bạch Nguyệt thành lấy ít Huyết Thần Tử hay không... Ngươi thật sự có thể giúp ta thăng cấp?"
"Khó nói được! Nếu thực lực ngươi đã cường đại, một viên Huyết Thần Tử cấp Nguyệt Minh chưa chắc đã đủ."
Vương Minh khẽ nhíu mày, cũng đúng.
"Kia... Hai cái?"
"Có lẽ có thể."
Vương Minh xoắn xuýt, cái này không dễ làm.
Thứ đồ đó chủ yếu là dùng để bồi dưỡng người mới.
Lý Hạo nói khẽ: "Thứ này, nơi tạo ra nó ngươi biết ở đâu không?"
"Không biết."
"Ta biết."
Lý Hạo nói khẽ: "Lão sư cũng biết. Lão sư nói, là tổ chức Hồng Nguyệt! Siêu Năng Giả cấp độ Nguyệt Minh mang theo một loại sản phẩm đặc thù. Lần trước chắc ngươi cũng đã cảm nhận được một chút, chính là thứ vô hình tổn thương bộ trưởng, thứ đó phải thông qua phương thức đặc thù mới có thể rút ra..."