Lý Hạo vừa đi lại trên mặt đất, vừa cảm ngộ tất cả những biến hóa này, không chỉ đơn thuần là cảm ngộ tịch diệt, mà trong quá trình tịch diệt, vạn vật ngưng đọng lại, núi non sông ngòi cũng lần lượt bị ngưng đọng lại, trong nháy mắt bị rút đi sinh cơ, rơi vào sự im lặng chết chóc...
Biến hóa như vậy, khiến Lý Hạo cảm xúc rất nhiều.
Thời không cũng không có biến hóa.
Không gian vẫn là không gian đó và thời gian vẫn tiếp tục trôi qua…
"Thời gian, chưa chắc phải đảo ngược, chưa chắc phải quay lại, cũng chưa chắc phải gia tốc…Có thể đông lại!”
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Ngôi Sao Thời Quang, mọi thứ đều đóng băng, như thể không gian đã ngừng chảy.
Mà Lý Hạo ngày xưa, phần lớn vẫn là dùng thời gian gia tốc rồi chảy trở về.
Mượn lực, kỳ thật cũng là một phương thức quay lại.
Mà đơn thuần ngưng đọng... Hắn hiếm khi sử dụng nó.
Nguyên nhân cũng bởi vì thực lực của hắn, nếu đối thủ mạnh hơn hắn mà nói, hắn không thể ngưng đọng đối phương, chỉ có thể khiến đối thủ trụ lại trong khoảng thời gian rất ngắn, vì vậy hắn cảm thấy nó không thực tế lắm, cũng chưa từng sử dụng nhiều năng lực này.
Nhưng mà, lúc này Lý Hạo lại có một chút ý tưởng mới.
"Tịch Diệt cũng là ngưng đọng! Không ngưng kết thời gian và không gian sẽ dễ dàng hơn. . . . . . . . . . . Khi đó có thể chia nhỏ một phần thời gian, giảm bớt một số chức năng toàn diện của nó, đem không gian đóng băng, bài xích ở bên ngoài, nếu vậy thì khi sử dụng nó, có phải sẽ bớt khó khăn hơn một chút không?”
"Thời Quang Đạo, có thể đóng băng vạn đạo. Vậy có nghĩa là, thời gian, đúng là tổ hợp thể vạn đạo?”
Lý Hạo không ngừng suy nghĩ.
Trước kia, hắn nghĩ là vạn đạo tổ hợp thành thời gian, nhưng hôm nay, hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ, thôi diễn ngược lại thì sao?
Thời gian chia rẽ vạn đạo!
Ví dụ như đối thủ là Hỏa hệ, Thời Gian Đạo của ta, có thể chỉ nhằm vào duy nhất một Hỏa hệ, tiến hành phong tỏa Hỏa đạo, không cần đóng băng tất cả mọi đạo, chỉ phong tỏa Hỏa hệ chi đạo thôi có được không?
Điều đó có khả thi không?
"Thời gian... Là được t5oor hợp thành! Vậy thì cũng có thể mở ra!”
Lý Hạo có chút ảo não, nếu ta đã biết phá hủy đạo võng, phá hủy thế giới, phá đại đạo vũ trụ, vì sao chưa từng nghĩ tới chuyện mở ra thời gian đây?
Thời gian, thực sự không thể phá hủy?
Tất nhiên, trước mắt là rất khó.
Dùng Thời Quang chi đạo, ngược dòng trở về lúc Thời Quang chi đạo được tạo ra sao?
Đây có thể là một chuyện hoàn toàn sai trái!
Không quay lại, làm sao có thể hiện ra phương thức cấu thành của Thời Gian Đạo đây?
Làm thế nào để kết hợp thành công?
Thật đau đầu!
"Ngôi Sao Thời Quang..."
Lý Hạo nghĩ tới cái gì, Ngôi Sao Thời Quang, lần đầu tiên nhìn thấy, kỳ thật có chút ý thức, sau đó Lý Hạo không chú ý nữa, thường xuyên tụ tập tán loạn.
Nhưng ta có thể trực tiếp cảm ngộ Ngôi Sao Thời Quang hay không?
Từ đó tìm thấy, phương tiện độc đáo nhắm vào một phương tiện?
Đóng băng một vị cường giả, đạo thống mạnh nhất, nói như vậy, có phải đơn giản hơn một chút hay không?
Lực lượng thời gian, chỉ cùi bắp như thế thôi hay sao?
Quay lại cũng tốt, xuôi dòng cũng tốt, đều sẽ tiêu hao thọ nguyên.
Thời gian như vậy thì gọi gì là thời gian?
Nếu là một tu sĩ Thời Quang Đạo chân chính, làm sao lại bị thọ nguyên hạn chế?
Cho nên, có lẽ phương pháp sử dụng của bản thân mình có vấn đề, Thời Gian Đạo không thể chỉ có như thế được, quay lại và xuôi dòng đều là những phương pháp đặc biệt, nếu không thì làm sao có một tu sĩ Thời Quang Đạo nào ngày thường lại không dám sử dụng thời gian?
Vậy thì làm gì được xem như đại đạo chí cường nào?
"Quay lại và xuôi dòng, đều sẽ dẫn đến Hỗn Độn lôi kiếp, nếu như đây chỉ đơn thuần là ngưng tụ, ngưng đọng, đóng băng thời gian…Có thể dẫn tới Hỗn Độn lôi kiếp giáng lâm hay không?”
Không Tịch ở đối diện, đang hao tâm tổn sức tịch diệt thế giới.
Lý Hạo bên này lại đang thả bay tâm tư.
Lý Hạo không quan tâm lắm đến việc một đạo có mạnh hay không, bản chất cốt lõi của hắn là thời gian, vì vậy hắn càng dựa vào những cảm ngộ của mình từ những đạo khác để suy luận về thời gian.
Lúc này đây, hình như hắn lại cảm ngộ được rất nhiều thứ.
Giờ phút này, Lý Hạo đang suy nghĩ về chuyện đẩy ngược thời gian.
Đột nhiên, một ngôi sao bắt đầu xoay tròn, mơ hồ xuất hiện ở trước mặt bọn họ, bốn vị Đế Tôn thất giai ang quan sát đột nhiên cau mày, tịch diệt thì cứ tập trung tịch diệt đi, đang yên đang lành, ngưng tụ Ngôi Sao Thời Quang ra làm cái gì?
Mà giờ phút này Lý Hạo vẫn đang tiếp tục tịch diệt thiên địa, nhưng tâm tư đã sớm bay đi.
Ngôi sao ở phía trước lấp lánh ánh sáng.
Chỉ là ngôi sao xuất hiện, không có gì quá lớn, cũng không có thu hút sự chú ý của Hỗn Độn lôi kiếp, chỉ cần cẩn thận, hiện tại Lý Hạo cũng có thể che đậy khí tức của mình, chỉ cần không đi quá xa, Hỗn Độn lôi kiếp cũng không tìm được.
Đột nhiên, Lý Hạo cầm ngôi sao vào trong tay, chỉ về phía trước, trời đất đông cứng lại.
Tạo thành đối lập rõ ràng với Tịch Diệt chi giới bên cạnh.
Trong Tịch Diệt Chi Giới, một mảnh u ám.
Tuy nhiên, khu vực nhỏ bị thời gian đóng băng vẫn như cũ, ngoại trừ sinh vật không còn cử động nữa, mọi thứ vẫn còn sống và không có thay đổi lớn nào.
"Trong thời gian….Có tồn tại tịch diệt không?”
Lý Hạo nghĩ, giờ phút này, ý thức bỗng nhiên chìm đắm trong Ngôi Sao Thời Quang, rất lâu trước kỳ thật hắn đã thử một lần, sau đó không thử nữa, bởi vì lần thử kia, hắn thiếu chút nữa bị đóng băng trong thời gian.
Mà lần này, Lý Hạo lại thử một chút, đôi mắt toát ra ánh sáng màu vàng.
Trong nháy mắt... Hắn hình như nhìn thấy đạo võng rậm rạp!
Thật nhiều thật nhiều!
Lý Hạo giật mình, đạo võng... Quả nhiên, thời gian, cũng không phải là một mình, mặc dù hắn đã suy đoán rất lâu, nhưng giờ phút này, giống như thật sự thấy được đạo võng tồn tại, chỉ là, những đạo võng này tạo thành đạo, bộ dáng hình như lại rất yếu đuối.
"Hình thức ban đầu..."
Lý Hạo có một chút ý nghĩ trong lòng, Ngôi Sao Thời Quang này, kỳ thật chỉ là một cái hình thức ban đầu, Ngôi Sao Thời Quang nhỏ bé vô cùng.
Có người, xây dựng một ngôi sao như vậy.
Vì thế, Ngôi Sao Thời Quang này xuất hiện ở Ngân Nguyệt.
Chiến Thiên Đế!
Chắc chắn là hắn!