Không Tịch ngược lại hơi nghi hoặc một chút, trong mắt y, toàn bộ người Ngân Nguyệt, còn một người tính một người, trừ Tân Võ thì toàn là người trẻ tuổi, quan tâm tuổi tác làm gì?
Coi như mình, không tính hiện tại, chỉ nói trước đó, 1000 tuổi, cũng là cực kì trẻ!
Có cần phải nhắc đến tuổi tác không?
Nữ nhân, thật sự khiến người ta không cách nào hiểu được!
Không Tịch không quan tâm những chuyện này, giờ phút này nhìn về phía Lý Hạo, có chút tiếc nuối: "Thật có lỗi, lần này, lúc đầu cướp đoạt Thiên Phương là vì chuẩn bị cho Ngân Nguyệt và ngươi, kết quả ngược lại là chủ yếu phục vụ cho ta, ngươi ngược lại là không thu hoạch được gì!"
Y giờ phút này cách thất giai, giống như Kiếm Tôn, cách chỉ một bước.
Nuốt một phương thế giới thất giai, tất thành thất giai!
Mà Lý Hạo, dường như không thu hoạch được gì cả, còn lãng phí vô ích một thế giới, thế giới thứ tư mất đi trước đó còn là thực lực ngũ giai.
Xem xét như thế, trước đó mình giật dây những người khác cướp đoạt Thiên Phương vì Lý Hạo... Ngược lại có chút ích kỷ.
Những người khác đều đang phục vụ vì mình.
Mấu chốt là, ngay cả năng lượng tấn thăng lần này đều là do Lý Hạo cung cấp.
Về phần những người khác trong Ngân Nguyệt tăng lên cũng đều là vì có năng lượng mà Lý Hạo tự mình dự trữ trước đó, ngược lại lấy hết ra những gì thu hoạch được khi cướp đoạt đại thế giới tứ phương, tương đương với chuyện một chút thu hoạch khi Lý Hạo công phá đại thế giới tứ phương cũng đã mất hết.
Lần này, tất cả mọi người kiếm lợi lớn!
Lên tới bốn vị thất giai, đám người Ngân Nguyệt phía dưới đều kiếm lợi lớn.
Chỉ có Lý Hạo...
Lý Hạo lại lắc đầu, cười nói: "Không, Tịch Diệt của ngươi khôi phục Thiên Phương, đối với ta thì là thu hoạch không nhỏ, Thiên Phương chi đạo vốn đã có chút cảm ngộ trong đạo kỳ, hôm nay, thế giới tân sinh, đối với ta cũng là một cơ hội tham khảo ngộ đạo, ta lại ngưng tụ không ít tiểu giới."
Vậy thì có tác dụng gì?
Lại không thu hoạch được năng lượng bổ sung!
Không Tịch vẫn cảm thấy xấu hổ, mà Lý Hạo khẽ cười một tiếng: "Được rồi, Không Tịch huynh, hôm nay sao cứ lải nhải hoài vậy?"
"Không phải..."
"Vậy dừng ở đây thôi!"
Lý Hạo không nói thêm về việc này, mở miệng gọi: "Tất cả mọi người vừa tấn cấp, hoặc có thu hoạch khác, giờ phút này đều trở về thế giới Ngân Nguyệt đi! Vững chắc cảnh giới, vững chắc vũ trụ đại đạo cùng Đại Đạo Trường Hà!"
"Những người còn chưa tấn cấp... Trước tiên nên rèn luyện cơ sở, chờ đợi cơ hội, Ngân Nguyệt bước vào thất giai thì khó, nhưng lục giai không khó chút nào! Chỉ cần chư vị đồng tâm hiệp lực, hơn 50 vị Đế Tôn, cùng nhau hấp thu lực lượng Hỗn Độn, bổ sung vũ trụ đại đạo, đây có lẽ là nơi có nhiều Đế Tôn nhất trong số thế giới trung đẳng, rất nhanh, Ngân Nguyệt ta sẽ có thể bước vào lục giai!"
"Một khi Ngân Nguyệt tấn cấp thế giới lục giai, tối thiểu còn có thể ra đời thêm hơn 20 vị Đế Tôn, thậm chí nhiều hơn... Tất cả mọi người đều có cơ hội!"
Một số người chưa tấn cấp Đế Tôn vẫn có chút tiếc nuối.
Nhưng giờ phút này cũng an tâm.
Ngân Nguyệt tấn cấp quá nhanh.
Từ tam giai, đến tứ giai, ngũ giai... Trong chớp mắt, những ngày này, 50 vị Đế Tôn đã sinh ra, đơn giản không thể tưởng tượng nổi, lục giai, Lý Hạo đã nói như vậy, mọi người đương nhiên tin tưởng!
...
Lúc này, tứ đại Đế Tôn thất giai, cũng đồng loạt chiếu ảnh đến.
Kiếm Tôn mở miệng: "Quang Minh Đế Tôn còn ở bên ngoài... Không Tịch, ngươi muốn ra ngoài gặp mặt không?"
Không Tịch hít sâu một hơi, suy nghĩ một chút nói: "Được rồi, hôm nay chưa tiến vào thất giai, Kiếm Tôn tiền bối, làm phiền ngài chuyển đạt tới phụ thân ta... Để ông ấy đi về trước đi! Ta hiện tại rất tốt, cũng không muốn có quá nhiều liên hệ với Quang Minh..."
Không phải không nhận, mà là... Gặp mặt, phụ thân cũng được, mình cũng được, có thể sẽ xuất hiện vấn đề về mặt lập trường.
Tân Võ là họa lớn, nhưng y và Lý Hạo là bạn tốt, nên không thể đứng về phía Quang Minh, xem Tân Võ là đại địch.
Hiện tại, mình vẫn chỉ là lục giai, không có quyền nói chuyện.
Trước mặt phụ thân vẫn sẽ là hài tử.
Chỉ khi nào mình tới thất giai, Đế Tôn lục đạo tam cực, khi đó, dù là ở Quang Minh Thần Giới, cũng gần bằng với phụ thân, khi đó mới là thời điểm mình có quyền nói chuyện chân chính.
Dù là phụ thân thì cũng phải tôn trọng một vị Đế Tôn thất giai lục đạo tam cực!
Lý Hạo ngược lại nở nụ cười: "Vì sao không tự mình đi nói? Có thể gặp mặt với phụ thân ngươi, nói chuyện phiếm vài câu, không phải rất tốt sao?"
Không Tịch nghe vậy thì khẽ giật mình, nhìn thoáng qua Lý Hạo, hồi lâu, lắc đầu: "Gặp nhiều, cũng phiền!"
Hình như phụ mẫu của Lý Hạo chết sớm.
Nhưng Lý Hạo am hiểu Thời Quang chi đạo, lại am hiểu sinh tử, không chọn phục sinh phụ mẫu của mình sao?
Y hơi nghi hoặc.
Đương nhiên, y không biết, phụ mẫu của Lý Hạo đều là người bình thường, thậm chí ngay cả ngôi sao đạo mạch đều không có, muốn phục sinh... Cũng không phải không có tia hi vọng nào, nghịch chuyển thời gian, lấy quá khứ, thực hiện chiếu ảnh bên trong quá khứ, giống như Nhị Miêu, tất nhiên có thể phục sinh.
Thế nhưng... Thời khắc này, Lý Hạo còn chưa làm được đến mức này.
Vả lại, dù là Nhị Miêu, giờ phút này cũng chưa hiện ra đời thực chân chính.
Nếu đơn thuần tạo ra phụ mẫu, kỳ thật rất đơn giản, nhưng chuyện này không phải kết quả Lý Hạo mong muốn, hắn muốn giống như Chiến Thiên Đế, trực tiếp đi ra từ trong quá khứ, đương nhiên, khi đó, có lẽ cũng không hoàn toàn là những gì mình muốn.
Thế nhưng... Tốt hơn là tạo ra từ hư không trong hiện tại.
Lý Hạo thấy y không muốn gặp, cười cười, cũng không nhiều lời, nhìn về phía Kiếm Tôn: "Vậy làm phiền Lý đại thúc, cũng giúp ta nói một câu... Ta cũng được, Không Tịch cũng tốt, ta không có nghĩa là Tân Võ, Không Tịch cũng không có nghĩa là Quang Minh! Chỉ là giao tình bằng hữu thuần túy thôi, dù Quang Minh lựa chọn đối địch với Tân Võ hay là liên hợp thế giới bát giai khác vây quét Tân Võ, hay là liên hợp Tân Võ... Đều không liên quan tới chúng ta!"
Kiếm Tôn im lặng, có chút dở khóc dở cười: "Ta thế nhưng là Tân Võ Đế Tôn!"
Gia hỏa này, ngay trước mặt ta nói câu này... Cũng may mắn ta không phải lão Trương, bằng không, làm gì làm, ông ấy cũng phải kéo theo Quang Minh.
Đương nhiên, bởi vì y không phải Chí Tôn, cho nên cũng không có cảm giác gì, cười nói: "Vậy thì tốt, ta đi truyền đạt đây!"