Giờ phút này, vũ trụ Thiên Phương chưa khôi phục.
Thiên Phương hiện tại, ngay cả địa phương có đạo uẩn cũng đã mất, trừ phi vũ trụ đại đạo khôi phục, nếu không, hắn ta ở lại đây cũng vô dụng.
Sau khi những cường giả này lần lượt điều tra, Ngân Nguyệt đích xác đã biến mất.
Mà tứ đại Đế Tôn cũng đường ai nấy đi.
Không bao lâu sau, có người điều tra được hành tung của Kiếm Tôn, đối phương đang tiến về Xích Dương vực, hẳn là muốn tụ hợp với Tân Võ.
Trong lúc nhất thời, Xích Dương vực trở thành mục tiêu chú ý của tất cả mọi người.
Về phần Vụ Sơn, mặc dù cường đại, nhưng giờ phút này đã tách ra với nhóm Kiếm Tôn, một thân một mình, cho dù là Đế Tôn thất giai thì cũng không ảnh hưởng tới toàn bộ đại cục.
Thiên Phương cũng không còn là trọng điểm chú ý của mọi người.
Thiên Phương phải chăng khôi phục, khi nào khôi phục, những cường giả chấp chưởng ngôi sao đại đạo là biết rõ nhất.
Giai đoạn này... Mấu chốt vẫn là diệt trừ họa lớn Tân Võ!
...
Xích Dương vực.
Rung chuyển không ngừng.
Đại lượng thế giới giống với Hồng Nguyệt vực lúc đó, bắt đầu di chuyển.
Bởi vì Tân Võ gần đây vẫn luôn hành động, những thế giới này không di chuyển đến thế giới Hồng Nguyệt như lần trước, lần này hoàn toàn tương phản, một đám đại thế giới thất giai, tự mình hội tụ về một nơi, ngược lại tránh đi thế giới Xích Dương.
Lần trước cũng là bởi vì tụ tập cùng nhau nên mới bị người tận diệt.
Lần này, các thất giai chi chủ ở Xích Dương vực có ý nghĩ của riêng mình, mục tiêu của Tân Võ là thế giới Xích Dương, nhưng cũng phải coi chừng bị đánh lây, cho nên những thất giai chi chủ này tự phần mình thương lượng một phen, bọn họ đang rời xa thế giới Xích Dương, tụ hợp cùng nhau.
Bảy tám đại thế giới thất giai, còn có mấy chục thế giới trung đẳng, đồng loạt tụ tập.
Các đại thế giới, cơ hồ là đầu đuôi tương liên, cách nhau rất gần.
Đây cũng là rút ra bài học từ Hồng Nguyệt vực.
Lúc đó, thế giới ở Hồng Nguyệt vực cách một khoảng, thời khắc mấu chốt hoàn toàn không kịp chạy đến.
Mà lúc này, thế giới Xích Dương, một nhà thế giới đơn độc, một mình sừng sững ở trung tâm Xích Dương vực, gần đó cũng không phải không có thế giới, chỉ là không có thế giới cường đại, một số tiểu thế giới, không cách nào thoát đi, cũng không có bản lĩnh chạy thoát, chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại nơi đó, mong Tân Võ chướng mắt bọn hắn.
Thế giới Xích Dương.
Chí dương chi khí tràn ngập.
Xích Dương Chi Chủ tựa như đại nhật, phát ra quang huy, giờ phút này lại không có biểu hiện bình tĩnh như vậy, trong lòng cũng âm thầm kêu khổ, thế giới bát giai rất cường đại, nhưng Tân Võ cũng không phải là kẻ yếu.
Đế Tôn Tân Võ rất nhiều, Đế Tôn thất giai cũng không ít.
Nhân Vương liên thủ với Thương Đế hoàn toàn có thể địch nổi một vị Đế Tôn bát giai, các Đế Tôn Tân Võ lại hung hãn không sợ chết, nếu toàn diện giao chiến, bây giờ, thế giới Xích Dương chưa hẳn có thể thắng.
Đương nhiên, nếu đối phương cường công, chiếm cứ ưu thế sân nhà, Xích Dương Đế Tôn thật sự cũng không sợ.
Nhưng lúc này... Tin tức không tốt lại truyền tới.
Giờ khắc này, Xích Dương Đế Tôn mở miệng: "Bên Thiên Phương, Ngân Nguyệt Vương đã sớm rời đi, cụ thể đi đâu, ta cũng không quan tâm, chuyện ta quan tâm hơn là Kiếm Tôn và Địa Quật Vương sắp trở về!"
Có thêm hai vị Đế Tôn thất giai, thực lực Tân Võ lại tăng lên!
"Mặt khác, Vụ Sơn, Sâm Lan, chưa hẳn rời đi, có lẽ... Cũng sẽ đi theo, nếu như vậy, có thêm 4 vị thất giai trong một lần, vậy sẽ là uy hiếp to lớn không gì sánh được đối với Xích Dương ta!"
Phía dưới, một đám Đế Tôn đều nhíu mày không thôi.
Ai có thể ngờ, Tân Võ trước đó bị Hồng Nguyệt áp chế, trong khoảng thời gian ngắn đã nhanh chóng xoay người, ngay cả hang ổ Hồng Nguyệt cũng bị phá hủy.
"Chủ ta, bây giờ Tân Võ muốn chiếm đoạt Xích Dương ta, bước vào bát giai... Một khi thật sự để bọn hắn đạt được bát giai, vậy cũng là uy hiếp của toàn bộ tứ phương vực... ba vị Đế Tôn Vân Tiêu, Hồng Nguyệt, Long Chủ đều không có động tĩnh gì sao?"
Xích Dương Đế Tôn có chút nhíu mày: "Vân Tiêu ngược lại là nguyện ý giúp, chỉ là... Ý nghĩ của hắn là tốt nhất có thể diệt trừ họa lớn Quang Minh trước, nếu không, hắn tuỳ tiện tới, một khi Quang Minh Đế Tôn vây khốn hang ổ hắn, cường công Vân Tiêu... Đây cũng là đại phiền toái."
Điểm này, hắn ta ngược lại có thể hiểu được.
Mà Hồng Nguyệt thì tự mình đi đến Long Vực, chuẩn bị thuyết phục Long Chủ, khống chế thế giới theo đến, kề vai chiến đấu với bọn hắn, đây đều là tin tức tốt.
Nhưng tin tức xấu là... Long Chủ chưa chắc sẽ tới.
Bởi vì trước mắt vẫn là chiến tranh giữa nhân loại.
Tân Võ cũng không tiến vào Long Vực, Long Vực xem như nơi an toàn nhất trong tứ phương vực, Long Chủ thậm chí có tâm tư ôm tọa sơn xem hổ đấu, có thể sẽ cự tuyệt liên minh, chờ bọn hắn giết đến lưỡng bại câu thương, đối phương lại tham chiến.
Giờ phút này, một vị Đế Tôn thất giai mở miệng: "Vậy không bằng... Đổi hướng tìm kiếm trợ giúp!"
Đổi hướng?
Xích Dương vực ở phương tây, ở cực tây của tứ phương vực, Hồng Nguyệt cũng không trông cậy vào được, đổi hướng... Đó chính là càng đi sâu vào phương tây.
Lời này vừa dứt, Xích Dương Chi Chủ khẽ nhíu mày.
Hồi lâu, chậm rãi nói: "Ngươi nói là... Cực sâu phía tây?"
"Đúng!"
Vị Đế Tôn thất giai kia cũng biết Xích Dương đang suy nghĩ cái gì, trầm giọng nói: "Đạo Chủ, Tân Võ đã thành họa lớn!"
Xích Dương Đế Tôn trầm mặc một hồi, mở miệng nói: "Ta biết. Thế nhưng... Gần tứ phương vực tồn tại đại lượng trụ lớn Hỗn Độn! Bên kia tạo thành hiểm địa đặc biệt trong Hỗn Độn, trong đó lôi kiếp Hỗn Độn dày đặc! Vả lại cực kỳ dễ dàng mất phương hướng, bị khốn ở trong đó, thậm chí sẽ bị lôi kiếp Hỗn Độn trực tiếp tiêu diệt... Không nói có thể ra ngoài hay không, coi như có thể, cường giả của tứ phương vực cũng chưa chắc nguyện ý tiến đến giúp chúng ta..."