"Vậy hắn cũng phải có bản lĩnh này!"
Long Chủ chắp hai tay sau lưng, cười khẽ: "Long Vực ta, cường giả cũng không nhiều, cũng chỉ có một tôn bát giai, hơn mười vị thất giai mà thôi, bản vương ra lệnh một tiếng... Đều nguyện xuất thủ tác chiến, bộ tộc Hỗn Độn đã du đãng Hỗn Độn quá lâu, thật vất vả mới có nơi cư trú... Làm sao, Nhân tộc ngươi chướng mắt rồi à?"
"Ha ha ha, ta không hề nói như vậy, ta ngược lại thật ra thấy không quan trọng..."
Hồng Nguyệt Đế Tôn cười nói: "Ta hiện tại là người cô độc, thế giới của mình cũng đã bị mất, còn quan tâm những thứ này? Ta nói là Quang Minh."
Long Chủ cũng cười: "Không đề cập tới Tân Võ, vẫm mãi nhắc tới Quang Minh... Chẳng lẽ các ngươi dự định giết Quang Minh trước hay sao?"
"Có gì không thể?"
Hồng Nguyệt Đế Tôn khẽ cười: "Không giết hắn, gia hỏa này cứ mãi quấy rối, khiến người ta kiêng kị, nếu chúng ta toàn lực tác chiến với Tân Võ, tên kia trở tay một kích, đó mới là đại phiền toái! Muốn diệt Tân Võ... Vậy thì tốt nhất là hủy diệt Quang Minh trước! Sau đó, toàn lực ứng phó tiêu diệt Tân Võ!"
Nói đến đây, lại nói: "Tân Võ Nhân Vương, Long Chủ, tên gọi của hắn, ngươi không có suy nghĩ gì sao?"
Long Chủ cười nhạo: "Đó cũng là Tân Võ Nhân Vương, mà không phải Hỗn Độn Nhân Vương! Làm sao, ngươi còn muốn dùng điểm này thuyết phục ta tác chiến với Tân Võ?"
Nhân Vương thì thế nào?
Nhân Vương cũng chỉ nói chính mình là Tân Võ Nhân Vương, chẳng lẽ toàn bộ Nhân tộc Hỗn Độn đều là đệ tử của Nhân Vương hắn?
Phương Bình không hề nói như vậy!
Không phải không dám, mà là vị kia không nghĩ tới việc phải đi giải cứu một đám người không liên quan gì tới mình, tất cả mọi người không biết, chưa quen thân, thậm chí không phải cùng một thế giới, mặc dù đều có hai con mắt, hai cái tai, một cái miệng... Vậy thì sao?
Hồng Nguyệt muốn dùng điểm này thuyết phục mình, cùng chết với Tân Võ, vậy suy nghĩ nhiều quá rồi.
Hồng Nguyệt Đế Tôn thấy những chuyện này vẫn không thể thuyết phục vị này, đành phải nói: "Tân Võ là họa lớn..."
"Long Vực ta, chỉ cần không ra khỏi Long Vực, mấy chục Đế Tôn cao giai... So ra còn đáng tin hơn cái gọi là liên minh Hồng Nguyệt của ngươi nhiều, Tân Võ hắn có mạnh, nhưng có thể công phá Long Vực ta sao?"
Long Chủ lạnh nhạt: "Long Vực ta chiếm cứ một phương như vậy là đủ rồi, lại không muốn thống nhất Hỗn Độn, cũng không có cách nào làm được, dã tâm của Nhân tộc ngươi nhiều hơn bộ tộc Hỗn Độn ta! Cho nên, các ngươi mới có thể cảm nhận được uy hiếp trí mạng... Mà chúng ta lại không có quá lớn uy hiếp. Còn chí dương chi khí, người ta để mắt tới thế giới Xích Dương, chờ chiếm được Xích Dương thì sẽ còn để ý một phương thế giới thất giai sao? Thế giới Kim Cương cũng là chí dương chí cương, nếu đã chiếm được Xích Dương, lọt vào mắt của Nhân Vương có lẽ là Quang Minh, cũng sẽ không đến bên này của ta!"
Hồng Nguyệt Đế Tôn có chút nhướng mày: "Vậy Thiên Phương thì sao? Hôm nay Long Chủ không muốn liên thủ, hôm sau, thế giới Thiên Phương mở ra... Đừng trách mọi người không nể mặt tộc Hỗn Độn!"
Mềm không được thì dùng cứng.
Ngươi nhất định phải tọa sơn quan hổ đấu, khi đó, thế giới Thiên Phương mở ra, Nhân tộc Đế Tôn xem như đều sẽ nhằm vào ngươi.
Long Chủ khẽ cười một tiếng, lại từ chối cho ý kiến.
Chờ các ngươi đấu ngươi chết ta sống với Tân Võ, chết một nhóm Đế Tôn, bây giờ đã chết rất nhiều thất giai, Hồng Nguyệt ngươi đều thành chó nhà có tang, lại chết thêm mấy vị bát giai... Khi đó, Long Vực ta liên thủ, sẽ sợ các ngươi hay sao?
Hồng Nguyệt muốn kêu ta xuất thủ, nghĩ quá đơn giản rồi.
Vả lại, một khi tự mình ra tay, khống chế thế giới chiến đấu, Tân Võ tất nhiên sẽ xem chính mình như mục tiêu thứ nhất, Long Chủ lại không ngốc, dựa vào tính cách của Tân Võ, nếu tự mình ra tay sẽ là uy hiếp quá lớn đối với bọn hắn.
Khi đó, không đánh chết mình trước tiên, Tân Võ có thể bỏ qua sao?
Hồng Nguyệt Đế Tôn ngươi ngược lại là tự do, một tên tán tu, cùng lắm thì bỏ chạy, nếu không lăn lộn nổi trong tứ phương vực, vậy thì đi ngoại giới, độ lôi kiếp Hỗn Độn, đối với ngươi lại không khó.
Nhưng chúng ta gia đại nghiệp đại, chẳng lẽ cứ chạy như vậy?
Hồng Nguyệt Đế Tôn thấy hắn ta mềm không được cứng cũng không xong, cũng không để ý, lại nói: "Vấn đề của tứ phương vực không giải quyết... Thật sự sẽ hỗn loạn... không cẩn thận, có người sẽ muốn cấu kết với những Đế Tôn ngoại giới kia!"
Hồng Nguyệt Đế Tôn cười sâu xa: "Tứ phương vực, nói thế nào đều là người quen cũ, phiền phức mọi người có thể tự mình giải quyết, vậy tốt nhất là tự mình giải quyết, nếu ép một số người dẫn tới đại lượng Đế Tôn ngoại giới... Khi đó, làm không tốt sẽ có một ít gia hỏa chướng mắt khi thấy Long tộc nô dịch vạn vạn ức Nhân tộc! Phải biết, Nhân tộc cũng là một nhà độc đại tại ngoại giới, tứ phương vực còn tốt, tất cả mọi người quản một phương, nhưng ngoại giới... Nếu tới, cùng lắm thì thử xem, đánh vỡ sự cân bằng trong Long Vực, thực sự không được thì chạy trốn, dù sao gia nghiệp không ở đây!"
Tứ phương vực, các cường giả đều có sự nghiệp của nhà mình ở đây, cũng không ai sẽ thật sự mạo hiểm đối nghịch với Long Vực, vạn nhất thất bại, vốn liếng đều bị tịch thu!
Nhưng ngoại giới tới, nhìn thấy vô số Nhân tộc bị bắt nô dịch, một khi động tâm tư, muốn gây ra động tĩnh... Cùng lắm thì chơi không lại thì chạy trốn, Long Chủ ngươi có mạnh hơn nữa, ngươi giết ra ngoài đó, nhưng ngươi có thể xét hang ổ người ta hay sao?
Long Chủ có chút ngưng mi, nhìn gã ta, một lát sau mới trầm giọng nói: "Người mà ngươi gọi là người khác, là chính ngươi đúng chứ!"
"Thế giới Hồng Nguyệt ngươi không còn, xem ra, ngươi ngược lại là không có gì cố kỵ, Hồng Nguyệt, ngươi sẽ không động tâm tư như vậy chứ?"
Sát cơ bắt đầu chập trùng!
Gia hỏa này, nhà cũng đã mất, nếu thật sự động tâm tư, muốn giày vò tại Long Vực, không được thì chạy trốn, thật sự có chút phiền phức.
Hồng Nguyệt Chi Chủ cười: "Sao! Ta ngược lại thật ra cảm thấy tán tu rất tốt, không cố kỵ gì, trước đó bởi vì bị thế giới liên lụy, dẫn đến ta nhiều lần bị nhằm vào, bây giờ, ta lại tự do tự tại... Ta cũng không có tâm tư này, ta nói là Xích Dương và Vân Tiêu, Xích Dương hiện tại nguy cơ tứ phía, nhưng ai cũng chậm chạp không ra tay giúp hắn, ngươi nói xem, hắn bị bức ép đến mức nóng nảy, sẽ như ta, mặc cho thế giới bị diệt sao?"
Long Chủ nhướng mày, điều này cũng đúng.
Nếu dẫn ngoại nhân tới, thật đúng là không tốt lắm.
Ở đây mọi người hiểu rõ hang ổ ở đâu, vô cùng rõ ràng, ngoại nhân tới... Long Vực chắc sẽ gặp phiền phức, vả lại, bộ tộc Hỗn Độn, bao gồm Yêu tộc đều là bảo vật ở trong mắt rất nhiều người.