Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 2913 - Chương 2913 - Thiên Biến Vạn Hóa 2

Chương 2913 - Thiên biến vạn hóa 2
Chương 2913 - Thiên biến vạn hóa 2

Viên Thạc không để ý tới hắn nữa, nhìn thoáng qua Ngôi Sao Thời Quang, lại cảm giác được đại đạo của quái chuột, cảm thụ hơi thở của một ít quái chuột mà Lý Hạo bắt được, một lát sau, hít sâu một hơi, phảng phất như linh hồn thoát ly... Một con quái vật lơ lửng trên đỉnh đầu.

Quái vật ngũ thế dung hợp!

Có hổ, gấu, hươu, chim, vượn năm đặc điểm sinh vật, có cánh, và mỏ chim, móng vuốt hổ sắc nét, quái vật đầu khỉ, và hình dạng của hươu, gấu mạnh mẽ.

Đây chính là thần do Viên Thạc tự sáng tạo!

Thế Thần!

Lấy thế dung hợp, hóa thành một loại thần, lấy thần khai lĩnh vực, xem như là một loại hình thức ban đầu của thiên ý, nhưng trước mắt còn rất yếu ớt.

Ngũ Cầm dung hợp, Ngũ Hành dung hợp.

Không thể không nói, ở Ngũ Cầm chi đạo, Ngũ Hành chi đạo, Viên Thạc vẫn không bởi vì đồ đệ dung hợp vạn đạo mà dao động, vẫn luôn nghiên cứu Ngũ Hành, nhiều mà không tinh, theo ông thấy cũng vô dụng.

Ông giỏi nhất chính là Ngũ Hành, thứ mà ông đã nắm giữ trong xương cốt, thậm chí phương pháp này cũng do chính ông sáng tạo ra.

Lý Hạo quan sát một hồi, có chút ngoài ý muốn.

Lấy thế dung thần, lấy thần uẩn vực, lấy vực khai đạo...

vtf vtbLão sư mặc dù yếu ... Được rồi, dù sao cũng là yếu, cũng không sợ lão sư bị đả kích, nhưng lão sư thật sự đã nghiên cứu về Ngũ Hành và Ngũ Cầm đến một đỉnh cao.

Lên đỉnh tạo cực cũng không quá mức!

Lý Hạo yên lặng nhìn, mà Viên Thạc cũng không cần Lý Hạo nói nhiều, vũ trụ Ngân Nguyệt ngày xưa, ông vẫn là người đầu tiên tiến vào trong đó, cũng là chính ông phát hiện.

Tuy nói cuối cùng Lý Hạo cũng hóa Thần Văn chi đạo, chiếm cứ tiên cơ, nhưng không có người dẫn dắt, hắn có thể tự mình đi vào đại đạo vũ trụ Ngân Nguyệt, cũng đã không thể tưởng tượng nổi.

Giờ phút này, thân thể Viên Thạc lưu lại, thế thần trong nháy mắt chui vào Ngôi Sao Thời Quang.

Nhị Miêu cũng tò mò nhìn thoáng qua: "Ngươi để cho hắn đi vào, hắn có thể tìm được không?”

Ngôi sao này không bình thường.

Vạn đạo hội tụ, nghiêm túc hình thành một tấm vạn đạo đại võng, hóa thành ngôi sao, Ngôi Sao Thời Quang tuy nhỏ, mặc dù chỉ là hình thức ban đầu, nhưng phức tạp, có lẽ còn phức tạp hơn nhiều so với vũ trụ Ngân Nguyệt.

Lý Hạo nhẹ giọng nói: "Rút tơ bóc kén, có lẽ có thể tìm được, nếu có thể tìm được... Đại biểu lão sư của ta có lẽ có nhiều trải nghiệm về cảm ngộ đạo hơn, kế tiếp nếu chính mình khai Đạo Vực, sẽ càng hoàn thiện! Năm xưa người duy nhất trong Tam Thập Lục Hùng, dưới tình huống không có năng lượng, tu thế bước vào tình trạng ngũ thế dung hợp... Ta không tin rằng ông sẽ thực sự không tốt như mọi người!”

Thời đại đó, Ngân Nguyệt không có năng lượng, dựa vào thân thể và thế lực, dựa vào thức ăn bổ dưỡng, bước vào tình trạng ngũ thế dung hợp, trở thành võ sư đa thế dung hợp duy nhất, Lý Hạo vẫn tin tưởng, lão sư của mình nhất định có thể đi xa hơn.

Lĩnh vực, chính là hình thức ban đầu của Đạo Vực, mà lĩnh vực của Lý Hạo cũng học theo Viên Thạc.

Từ lâu, Lý Hạo còn chưa cảm nhận được cái gì là vực, lão sư đã đi theo con đường lĩnh vực.

Khi đó Lý Hạo thậm chí còn không rõ ràng lắm, cái gì gọi là vực.

Viên Thạc... Chỉ có thể nói, rất xui xẻo.

Mỗi lần đều đi trước một bước, nhưng quá trình rất phức tạp, ngũ thế dung hợp, ông cũng không có năng lượng đi, khó hơn trăm ngàn lần so với người khác.

Đi lĩnh vực chi đạo, là lúc bọn Lý Hạo chưa từng thấy Đạo Vực, đừng nói Đế Tôn, sơn hải cũng không phải, Viên Thạc đi lĩnh vực chi đạo.

Dẫn đầu một bước là thiên tài, dẫn trước mười bước ... Đó là phế vật.

Vì thế, người khác dễ dàng vượt qua một cấp độ, Viên Thạc đi lên vô cùng gian nan, Đạo Vực là thứ mà Đế Tôn thất giai mới đi cảm ngộ, Viên Thạc một kẻ yếu đuối thậm chí không phải là Thánh Nhân, phải đi cảm ngộ lĩnh vực, có thể đi xa mới là lạ!

Nhị Miêu gầu đầu: "Lão sư của ngươi rất có thiên phú... Chính là..."

Suy nghĩ một chút, nó không biết hình dung như thế nào mới tốt, một lúc lâu sau nó mới nói: "Chính là... Luôn luôn thích không tự lượng sức mình.”

"Ừ?"

Lý Hạo nhìn về phía Nhị Miêu, có chút bất mãn.

Nhị Miêu vô tội: "Không phải từ xúc phạm... Chính là nói, hắn ở cảnh giới trước mắt, làm chuyện không phù hợp với cảnh giới trước mắt, ví dụ như lĩnh vực, dưới tình huống bình thường, ngay cả Đế Tôn trung giai đi cảm ngộ, kỳ thật đều đã sớm, nhưng hình như hắn sớm đã làm việc này... Khoảng cách quá lớn! Tiểu hài tử vung chùy... Hiện tại cũng đúng, hắn muốn kiến tạo Đạo Vực trước, lại đi chứng đạo, lấy Đạo Vực chứng đạo Đế Tôn... Đây cũng là không tự lượng sức mình!”

Người ta dùng Đạo Vực chứng đạo, đó là chứng đạo Đế Tôn thất giai!

Viên Thạc ngươi, cường giả Thiên Vương, coi như Bán Đế cũng tốt.

Một Bán Đế như ngươi, lại muốn dùng Đạo Vực chứng đạo Đế Tôn... Ngươi làm cho những tán tu lục giai đỉnh phong kia làm sao chịu nổi?

Đạo Vực Ngũ Hành, còn không phải là đảo nhỏ yếu.

Ngũ Hành, cũng là một đại luân hồi, đại tuần hoàn chi đạo.

Chứng đạo Đế Tôn Đạo Vực Ngũ Hành, thành Đế Tôn Ngũ Hành, cũng không phải Đế Tôn tầm thường. Ngươi mới cấp độ Thiên Vương, đây không phải là không tự lượng sức mình sao?

Lý Hạo khẽ nhíu mày: "Không ai quy định, Đạo Vực nhất định là độc quyền của thất giai. Ta biết, Không Tịch biết, Kiếm Tôn biết, tiền bối Lê Chử cũng biết...Có rất nhiều người làm được vì sao lão sư ta không thể?”

“Nhưng hắn thậm chí cũng không phải Đế Tôn!”

“Sớm muộn gì cũng sẽ thành!”

Nhị Miêu không nói gì, tên này, ngươi đều là Đế Tôn ngũ giai, kiến thức rất rộng, thậm chí cảm ngộ cửu giai chi đạo, ngươi còn không rõ tình huống sao?

Nhất định phải tín nhiệm lão sư ngươi mà không có điểm mấu chốt... lão sư ngươi đến bây giờ không thành Đế Tôn, chính là trách nhiệm của ngươi.

Được rồi, kiên định với thiên phú của Viên Thạc, với quan hệ giữa ông và Lý Hạo, không nói trở thành Đế Tôn tứ giai, đã sớm bước vào cấp độ Đế Tôn tam giai rồi.

Bình Luận (0)
Comment