Một bên, Không Tịch bật cười.
Y cũng đánh giá Hắc Báo từ trên xuống dưới, cười truyền âm nói với Lý Hạo: "Hắc Báo đạo hữu không nói lời nào. Có lẽ là cảm thấy, mở miệng, có lẽ không thể lăn lộn chơi bời với ngươi nữa đấy Hạo Nguyệt.”
Đây là đạo lý chó má gì?
Lý Hạo im lặng nhìn y, Trống Tịch tiếp tục truyền âm nói: "Biết nói chuyện, đó chính là Đế Tôn hình trí tuệ nghiêm túc, Đế Tôn… Trưởng thành thì phải đi.”
Lý Hạo sửng sốt một chút.
Hắn không nói gì, chỉ rơi vào suy nghĩ.
Nếu Hắc Báo có thể nói chuyện... Có phải mình sẽ không coi nó là thú cưng hay không?
Một nói chuyện và một không thể nói chuyện, trên thực tế, không giống nhau.
Biết nói chuyện, đó chính là tu sĩ nghiêm túc.
Không biết... Đó là một con vật cưng.
Lý Hạo đã quen rồi.
Nhưng nếu có một ngày, Hắc Báo thật sự nói chuyện, loại như Nhị Miêu, như Lực Phúc Hải, mình sẽ xem bọn họ như thành sủng vật sao?
Xem những đại yêu Long Chủ này trở thành sủng vật sao?
Rõ ràng là không!
Chúng nó và những Yêu tộc này trao đổi, đó cũng là đứng ở địa vị bình đẳng, tất cả mọi người đều là tu sĩ...
Mà Hắc Báo, hiển nhiên cũng không phải ngu ngốc.
Nó là Đế Tôn ngũ giai, nó hẳn là cũng rõ ràng.
Một khi nó thực sự mở miệng, nó không còn là một con vật cưng đơn thuần, ngay cả khi ... Địa vị Đế Tôn cao hơn sủng vật rất nhiều.
Thế nhưng, muốn địa vị cao như vậy làm gì?
Hiện tại nó không có địa vị sao?
Nó có lẽ chỉ đơn thuần là không muốn rời khỏi Lý Hạo, khi nó còn rất nhỏ, lúc còn đang lưu lạc, đã đi theo Lý Hạo, lúc còn chưa khai trí, đã đi theo Lý Hạo...
Cho dù trong lúc đó xuất hiện rất nhiều chuyện, đã xảy ra rất nhiều chuyện, nó vẫn đi theo Lý Hạo...
Một ngày nào đó, nó mở miệng, có lẽ ... Lý Hạo sẽ không mang theo nó nữa.
Điều đó có nghĩa là nó đã trưởng thành, độc lập, là một Đại Yêu Đế Tôn có trí tuệ, có trách nhiệm.
Lý Hạo trước giờ chưa từng nghĩ tới chuyện này.
Hắn vẫn cảm thấy, Hắc Báo có lẽ là thanh âm khó nghe, hoặc là quá mức non nớt, hoặc là cái khác... Nghe nói, tổ tiên của nó, Trấn Yêu Sứ của Tân Võ, năm xưa cũng như thế, thanh âm non nớt, cho nên thật lâu sau mới mở miệng nói chuyện.
Lý Hạo cũng cảm thấy như vậy.
Nhưng cho đến khi Hắc Báo đến Đế Tôn ngũ giai, vẫn không mở miệng, hắn lại không hiểu.
Giờ phút này, một người đứng ngoài xem như Không Tịch, hình như nhìn ra nguyên nhân.
Lý Hạo trầm mặc một hồi, không nói gì.
Trong suy nghĩ của hắn, khi một người hoặc là một vị yêu, có thể mở miệng, có thể nói chuyện trao đổi, đúng thật là một sinh mệnh sinh linh bình thường, lúc này, thật sự không thể xem như sủng vật.
Và hắc Báo... Cho đến bây giờ, hắn cũng cảm thấy rằng thằng nhãi này là thú cưng của mình.
Cho nên, trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, vẫn chưa bao giờ hiểu rõ hoạt động của Hắc Báo, người ngoài ngược lại hiểu rõ?
Lý Hạo lâm vào trầm tư, rất nhanh hắn lại khôi phục nụ cười.
Giờ phút này, hắn nhìn thoáng qua Hắc Báo, ngược lại không nói chuyện mở miệng nói chuyện nữa, vỗ vỗ cái đầu siêu cấp to của Hắc Báo, cười nói: "Quên đi, có thể là ta nghe lầm, hoặc là thanh âm của Không Tịch... Không thể nói chuyện thì không nói chuyện, chỉ có thể nói ta nuôi chó tương đối ngu ngốc!”
Hắc Báo lắc lư đuôi của mình như thể nó rất hạnh phúc.
Đúng vậy, ngươi nghe lầm rồi.
Ta không thể nói chuyện!
Không Tịch cũng không nói nên lời, trong lúc không nói nên lời, đột nhiên cảm thấy có chút xúc động và ghen tị, đến cấp độ Hắc Báo, Đế Tôn ngũ giai, Thế Giới Chi Chủ, lúc này, lại cam chịu làm sủng vật, mà không muốn trở thành Đế Tôn cao cao tại thượng!
Tại sao?
Có lẽ... Đó là tình cảm.
Có lẽ, là bởi vì không muốn chia tay Lý Hạo.
Dù sao bọn họ đều nói Lý Hạo làm người xứng đáng với con chó này, từ bỏ cái gọi là thân phận đó, nguyện ý vĩnh viễn làm thú cưng của Lý Hạo là rất hiếm.
...
Hai người một chó, cũng không trao đổi nữa.
Lý Hạo và Không Tịch tiến vào trong bụng Hắc Báo.
Vẫn chưa tiến vào Ngân Nguyệt, mà là ngồi ở trên thế giới Ngân Nguyệt trong bụng nó, tuy rằng có thân thể Hắc Báo ngăn cách, nhưng cũng ngăn không được hai người, như vậy, ngược lại có thể quan sát ngoại giới.
Lý Hạo lại nghĩ đến chuyện lúc trước, lại nghĩ đến Hắc Báo không muốn mở miệng, mà trong Hỗn Độn, kỳ thật phần lớn thời gian còn phải dùng dao động tinh thần để trao đổi, mà Hắc Báo cũng không muốn, vì thế, Lý Hạo lại nói: "Vẫn như cũ, ta thay ngươi mở miệng,dao động tinh thần của hai chúng ta điều thành bí thuật Ngũ Cầm, dao động nhất trí, ta nói cái gì, ngươi đi theo có phản ứng gì là được.”
Lúc trước cũng dùng chiêu này, Lý Hạo thu được tài nguyên khổng lồ đầu tiên ở Ngân Nguyệt, tịch thu sào huyệt của một vị công gia trong Ngân Nguyệt!
Lúc này đây, tới Hỏa Phượng... Tạm thời không xét nhà, nhưng mà nếu là cơ hội thích hợp, có lẽ... Cũng có thể xét nhà một lần.
Lý Hạo có chút quen thuộc.
Mà Hắc Báo hình như cũng có chút hưng phấn, Nếu Lý Hạo đã nguyện ý tiếp quản, vậy thì càng tốt, nó rất vui vẻ, còn có thể trước sau như một, giống như lúc trước, không cần tự mình suy nghĩ cái gì, chỉ cần phối hợp tốt với Lý Hạo là được.
...
Thế giới Hỏa Phượng.
Giới môn rất lớn, rất xa hoa, thậm chí là hào nhoáng!
Giới môn khổng lồ, khác với các giới môn thế giới khác. Có một số giới môn thế giới, không phải là khe nứt thì là một lỗ thủng. Mà giới môn bên này, là môn đình chân chính, ở thế giới Nhân tộc cũng không thấy phong cách như vậy. Ở đây, trong ấn tượng của Hỗn Độn Thú địa bàn Man Hoang, cũng là thấy được.
Giống như Thiên Cung vậy!
Cổng chào cao vút sừng sững, trên đó viết văn tự đặc thù - Hỏa Phượng!
Không phải chữ viết, mà là một dấu ấn của ý chí.
Liếc mắt một cái, tựa như một con phượng hoàng bay lượn Hỗn Độn, hỏa diễm ngập trời, Hỏa Phượng... Lý Hạo bỗng nhiên nghĩ tới Hầu bộ trưởng, thương của Hầu Tiêu Trần, hình như là do linh cữu của Hỏa Phượng Hoàng chế tạo.
Chỉ là, thanh thương này trước đây rất mạnh, hiện giờ quá yếu, đã không thấy Hầu Tiêu Trần sử dụng.
Nếu là Đạo Chủ thế giới một phương này, vị Hỏa Phượng Hoàng thất giai kia, bị luyện chế thành Hỏa Phượng Thương. Hầu Tiêu Trần kia sử dụng, đại khái không có ngăn cách gì...
Lý Hạo bỗng nhiên sinh ra tâm tư như vậy.
Hắn nhịn không được khàn khàn bật cười.
Ta thật dám nghĩ, chẳng những muốn giết thất giai, còn muốn luyện chế Đế Tôn thất giai thành thương, thật ngoan độc.
Hỏa Phượng giới môn, có hai đầu Hỗn Độn Thú tọa trấn.
Cũng không kém, đều là tồn tại cấp độ Đế Tôn.
Đế Tôn trông cửa, cũng là khó có thể gặp.
Đương nhiên, chỉ là Đế Tôn nhất giai, cũng rất khó.
Hơn nữa, đều là Hỏa Phượng Hoàng, xem ra, Hỏa Phượng nhất tộc phát triển ở đây cũng không tệ.