Biên giới Long Vực.
Một phương tiểu thế giới nhất giai bị người thôn phệ, vả lại, người đó còn dựa vào Hỗn Độn, mượn dùng tín ngưỡng chứng đạo.
Đổi thành ngày thường, loại lực tín ngưỡng có thể khiến mình chú ý này, Long Chủ vẫn có chút hứng thú, bắt trở về nghiên cứu dường như cũng không tệ.
Nhưng giờ phút này, gã còn có nhiệm vụ quan trọng hơn.
Vả lại... Gã đã cảm giác được một ít gì đó.
Có người đã đến!
Để người Long Vực đi bắt, Long Chủ không quan tâm bên này nữa, lập tức mang theo tứ đại Đế Tôn, khống chế Long giới, xuyên qua hàng rào giới vực, tiến vào Thiên Phương vực.
...
Thiên Phương vực.
Hai vị Đế Tôn bát giai tự mình đến nghênh, có thể nói là đã nể mũi đến cực hạn.
Vân Tiêu, Hồng Nguyệt!
Khoảng khắc khi Long giới xuất hiện, hai vị Đế Tôn bát giai liếc nhau, lộ ra dáng vẻ tươi cười.
Long Chủ đến rồi!
Vậy thì tất cả bát giai đều sẽ tham chiến vào lần hỗn loạn này, vậy không cần lo lắng có bát giai nào đó sẽ được ngư ông hưởng lợi.
Nếu không, Long Chủ mà không đến, đại chiến rất khó hoàn toàn bộc phát.
"Long Chủ!"
"Hoan nghênh!"
Hai vị Đế Tôn bát giai cùng đi tới, Vân Tiêu cười một tiếng, thanh âm cởi mở: "Ta vốn tưởng rằng còn cần một chút thời gian, không ngờ Long Chủ tới nhanh như vậy, không hổ là bá chủ Long Vực! Làm việc cũng quả quyết như thế."
Long Chủ chỉ cười không nói.
Nếu không phải vì trước đó đã cảm giác được một số khí tức khác biệt thì gã sẽ không đến nhanh như thế.
Từ từ đến, gấp cái gì.
Giờ phút này, nhìn thấy hai đại Đế Tôn, dáng vẻ anh anh em em, gã khẽ cười, hai tên này có vẻ quan hệ mật thiết lắm, nhưng sau lưng không biết nghĩ như thế nào đâu.
Trên đời này ai cũng biết, hai tên này sớm muộn cũng sẽ trở mặt.
Đương nhiên, không phải hiện tại.
"Không đến muộn chứ?"
"Không muộn!"
Vân Tiêu Đế Tôn nở nụ cười: "Nhưng nếu muộn thêm chút nữa thì đã muộn! Gần đây Thiên Phương có dấu hiệu khôi phục, chúng ta nghĩ đánh bại Tân Võ trước, sau đó chia cắt Thiên Phương, đến lúc đó phải xem năng lực của mọi người... Nếu không, khôi phục Thiên Phương trước, vậy một khi bị Tân Võ chiếm được tiện nghi, vậy khó đối phó rồi!"
"Thiên Phương thật sự sắp khôi phục sao?"
"Sắp rồi!"
Vân Tiêu Chi Chủ cũng không giấu diếm, là sắp, bao gồm ngôi sao đại đạo mà chính hắn ta thu hoạch được, gần đây cũng lấp lóe quang huy, vốn còn tưởng rằng phải cần một khoảng thời gian, nhưng bây giờ xem ra có lẽ không cần quá lâu, vũ trụ Thiên Phương đã sắp khôi phục hoàn toàn.
Đã như vậy... Vậy cần phải giải quyết thứ phiền toái là Tân Võ trước.
Mặc dù Tân Võ chỉ là thế giới thất giai, nhưng càng ngày càng có thể cảm nhận được đối phương khó chơi, khó chơi còn chưa tính, thế giới bát giai mọi người trước kia đều chung sống hoà bình, cũng không có quan hệ gì.
Nhưng đám hỗn đản Tân Võ này tàn sát khắp nơi, mấu chốt là cứ chuyên môn nhìn chằm chằm đại thế giới!
Những năm qua, mọi người cũng thôn phệ thế giới, đều là trung tiểu thế giới.
Ai sẽ tập trung nhìn chằm chằm thế giới thất, bát giai?
Giết kẻ yếu, tất cả mọi người đều giết, giết rất ăn ý, chiếm đoạt kẻ yếu, cường giả mạnh lên, đây là chuyện đương nhiên, Hỗn Độn chính là mạnh được yếu thua, bây giờ lại là có người phá vỡ quy tắc ngầm này.
Hôm nay dám phạm thượng, thôn phệ Hồng Nguyệt, ngày mai chính là Vân Tiêu!
Loại gia hỏa phá hư quy củ này, mặc kệ có thù hay không có thù, đều phải giải quyết hết!
Long Chủ cũng không nói gì nhiều, khẽ gật đầu: "Thiên Phương sắp khôi phục... Vậy đích xác hẳn là giải quyết hết đối phương trước lúc này mới được..."
Giờ phút này, Hồng Nguyệt Chi Chủ bỗng nhiên nói: "Vừa rồi ta cảm giác Long giới dừng lại một lát, là vì Long Chủ thấy thứ gì thú vị sao?"
"Không có gì, một vị tân đế vừa ra đời mà thôi..."
Không coi là chuyện lớn, vả lại, tín ngưỡng chứng đạo dù sao cũng là Nhân tộc, gã cũng không muốn nói thêm gì.
Hai tên này dù sao đều là Nhân tộc.
Tuy nói, đến cấp độ của bọn hắn, nhất là như Hồng Nguyệt, căn bản không quan tâm chủng tộc gì, chỉ để ý thực lực, đó là bởi vì Nhân tộc là bá chủ, tất nhiên không cần để ý loại chủng tộc.
Hồng Nguyệt Chi Chủ lại rảnh đến độ muốn gây sự nên nói: "Tân đế? Tín ngưỡng thành đế?"
Long Chủ khẽ nhíu mày.
Gia hỏa này, để ý như vậy làm gì?
Hồng Nguyệt Chi Chủ lại nói: "Chính là thế giới của con chuột nhỏ kia à?"
"Hồng Nguyệt đạo hữu, quan tâm một phương tiểu thế giới như vậy làm gì?"
Long Chủ khẽ cười, Hồng Nguyệt Chi Chủ lại không hề cố ý nhất định phải đề cập suy nghĩ này, nhưng giờ phút này có chút chần chờ nói: "Long Chủ trước đó không chú ý, ta thật sự cũng không quá để ý, nhưng ta thấy Long Chủ lưu lại ở bên kia, mà trước đó, ta cũng từng bị hấp dẫn một lần..."
Long Chủ khẽ giật mình.
Sau một khắc, phảng phất ý thức được cái gì đó, nhìn thoáng qua Hồng Nguyệt Đế Tôn, ánh mắt khẽ nhúc nhích.
Chẳng lẽ... Gia hỏa này cũng cảm giác được nguồn lực lượng đặc thù kia?
Gã cảm giác được, nhưng cũng biết cỗ lực lượng đặc thù này dao động rất huyền diệu, dưới tình huống bình thường, cảm ngộ đại đạo không đủ nhiều sẽ rất khó cảm giác được, Hồng Nguyệt này, chẳng lẽ còn che giấu thực lực hay sao?
Thời khắc này, Long Chủ ngược lại không nghĩ gì khác, một vị Đế Tôn bát giai có thể bị một phương nhất giai thế giới hấp dẫn.
Trừ cỗ dao động đặc thù kia thì còn có thể có cái gì?
Mà Hồng Nguyệt Chi Chủ lại không nghĩ như thế, lúc ấy gã ta bị hấp dẫn là bởi vì cảm nhận được một chút lực lượng dục vọng, gã ta căn bản không hề cảm giác được lực lượng thời gian, hai người kỳ thật đang nói về hai chuyện khác nhau.
Nhưng hai người đích xác đều bị hấp dẫn.
Một phương thế giới nhất giai có thể được hai vị bát giai chú ý, có thể nghĩ, khẳng định là tồn tại một vài vấn đề.