Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 3009 - Chương 3009 - Giết Thất Giai 7

Chương 3009 - Giết thất giai 7
Chương 3009 - Giết thất giai 7

"Thương Đế..."

Địa Long thú hoảng hốt, sao có thể?

Cường giả có thể cường hãn đến mức trong nháy mắt thôn phệ bảy phần lực lượng đại đạo của mình, một con mèo... Trừ Thương Đế thì còn có thể là ai?

Ầm!

Ngay trong khoảng khắc này, mãnh hổ rống to một tiếng, trực tiếp đánh gãy Hỗn Độn đại đạo có chút yếu ớt, lực lượng thời gian bộc phát, trực tiếp ngưng kết đối phương, trong chớp mắt, mấy chục Đế Tôn đồng loạt hiển hiện, không cần nhiều lời, ai cũng xuất thủ, xuất ra một kích toàn lực!

Ầm ầm!

Thân thể to lớn của Địa Long thú trong chớp mắt tán loạn tứ phía, trong ánh mắt Địa Long thú vẫn mang theo vẻ không thể tưởng tượng nổi, nhìn về phía Nhị Miêu, đây là Thương Đế sao?

Trong nháy mắt suy yếu, để nó bị đối thủ bắt lấy cơ hội, trực tiếp bị thần của Lý Hạo công phá đại đạo, mặc dù giờ phút này còn chưa tử vong hoàn toàn, nhưng đạo đã đứt gãy, lực lượng nhục thân cũng nhanh chóng biến mất...

Bùm!

Lục đạo chi quyền lại đột kích, một quyền đánh ra, dưới một quyền, nhục thân trước đó khó phá vỡ trực tiếp bị đánh thành một cái hang lớn!

Trên bầu trời, thân thể Nhị Miêu điên cuồng bành trướng, có chút xu thế muốn nổ tung.

Thời khắc này, Nhị Miêu ăn quá no, nó cũng không phải Đại Miêu.

Một khắc sau thì há mồm phun một cái, vô số lực lượng Hỗn Độn lại tràn vào bên trong Đại Đạo Trường Hà của Lý Hạo... Lý Hạo một kiếm chém ra, chém Cự Long thú thành mấy mảnh, nhưng một giây sau... Đột nhiên ánh mắt hắn đỏ lên, điên cuồng gào thét một tiếng!

"Nhị Miêu!"

Hắn hét lớn một tiếng, ngài đưa lực lượng Hỗn Độn vào đâu vậy?

Trước đó, những gì Nữ Vương hấp thu cũng đã khiến hắn không chịu nổi, một ngụm của Nhị Miêu nuốt quá nhiều, nó không tiêu hóa được, thế mà nôn hết vào bên trong Đại Đạo Trường Hà của Lý Hạo.

Nhị Miêu bỗng nhiên có chút chột dạ... Ngươi... Thiên giới của ngươi không phải trống rỗng sao?

Ta cảm thấy ngươi có thể hấp thu mà!

Nhiều tiểu giới như vậy, hấp thụ nhiều một chút không phải chuyện tốt sao?

Mà cả người Lý Hạo đã có chút không kiểm soát được, trong đầu tràn đầy vẻ bạo ngược, điên cuồng, tựa như thú vật, giờ phút này thậm chí có chút xúc động muốn điên cuồng tàn sát tứ phương, con mèo đáng chết, Nữ Vương đáng chết... Các ngươi có phải quên ta chỉ là ngũ giai hay không!

Lực lượng đại đạo của Hỗn Độn Thú quá mức bạo ngược, trong lúc nhất thời, lực lượng đại đạo điên cuồng tràn vào, khiến Lý Hạo không khống chế được, thậm chí còn nghiêm trọng hơn lần bị Hồng Nguyệt chi đạo quấy nhiễu.

Hai gia hỏa này... Quá hố, mặc dù trận chiến này bọn họ lập công rất lớn, nhưng sao có thể đưa lực lượng Hỗn Độn vào bên trong Đại Đạo Trường Hà một cách không hạn chế như vậy?

Lý Hạo tàn bạo, điên cuồng không gì sánh được, bạo phát hết kiếm này đến kiếm khác, Địa Long thú sắp chết trong nháy mắt bị cắt chém thành vô số mảnh, mà Địa Long thú cũng thê lương nổi giận gầm lên một tiếng, muốn giãy dụa sau cùng... Nhưng bị đông đảo Đế Tôn liên thủ nhanh chóng đánh thành mảnh vỡ!

Lý Hạo lại chém ra một kiếm, một đạo hư ảnh bị hắn trực tiếp chém ra hư không, một tiếng ‘ầm’ vang lên, hư ảnh bị phá hủy.

Địa Long thú kêu thảm một tiếng, mang theo sự không cam lòng!

Đáng chết!

"Long Chủ sẽ không bỏ qua cho các ngươi..."

Chết không cam tâm, Lý Hạo và Không Tịch liên thủ không giết được nó, kết quả lại thua trong tay mấy kẻ yếu, bọn gia hỏa này thế mà có thể thôn phệ lực lượng Hỗn Độn đại đạo của mình.

Chuyện này... là uy hiếp to lớn đối với bộ tộc Hỗn Độn.

Thời khắc này, Địa Long thú không chỉ hối hận chính mình không để ý tới mấy kẻ yếu này, việc khiến nó sợ hãi hơn chính là Đế Tôn nhị giai kia thế mà có thể dung nhập Hỗn Độn đại đạo, đây mới là chuyện kinh khủng!

Người này thế mà không chết!

Một khi còn sống, tiếp tục cường đại lên, vậy sau này gặp phải bộ tộc Hỗn Độn khác, đối phương còn có thể làm như thế... Đây mới là uy hiếp to lớn cho bộ tộc Hỗn Độn!

Đây là sự uy hiếp cho cả một tộc đàn!

Về phần Nhị Miêu, cũng chỉ là sức thôn phệ cường hãn, mà không phải trực tiếp phụ thuộc Hỗn Độn... Nó muốn truyền ra ngoài tin tức này, có người tu luyện Hỗn Độn chi đạo, trực tiếp dung nhập Hỗn Độn, hơn nữa vẫn còn sống!

Một cỗ dao động điên cuồng tràn lan ra bốn phía, đây là sự dao động cuối cùng của tinh thần nó, nó muốn khuếch tán tin tức ra, chỉ cần khuếch tán ra... dù Long Chủ từ bỏ tam vực, cũng tất nhiên sẽ trở về giết chết đối phương!

Tu sĩ đã dung nhập Hỗn Độn, triệt để dung nhập, còn chưa chết mới là uy hiếp lớn nhất đối với bộ tộc Hỗn Độn!

Nhất định phải diệt trừ!

Dao động chấn động, trên không, vũ trụ đại đạo bao trùm xuống, mấy người Lý Hạo sao lại để gia hỏa này truyền tin tức ra ngoài, Tịch Diệt Chi Giới lại hiển hiện... Nhưng cỗ dao động này là chấp niệm sau cùng của đối phương lúc sắp chết, thế mà trong nháy mắt đột phá Tịch Diệt Chi Giới.

Khi thấy sắp xông phá sự ngăn cản của Đại Đạo Trường Hà, muốn đi vào trong Hỗn Độn, khi đó sẽ không thể khống chế.

Lúc này, Lý Hạo sắp vận dụng thời gian ngưng kết.

Bỗng nhiên, một Địa Ngục màu đen tựa như Đạo Vực hiện ra, một thanh loan đao trong nháy mắt hiển hiện, chém chết mọi dao động, tử khí bao trùm toàn bộ thiên địa.

Lâm Hồng Ngọc không lên tiếng, chỉ nhìn thoáng qua Nữ Vương hóa thành mặt trăng cách đó không xa.

Yên lặng rút đi, trong mắt có chút tĩnh mịch chi khí hiện lên.

Trận chiến này... Nữ Vương nhị giai thế mà lập được công lao lớn, áp lực vô hình khiến nàng cảm thấy nặng nề, ngay cả khí tức tử vong cũng nồng nặc hơn rất nhiều.

Lý Hạo có chút nhíu mày, không lo lắng chuyện này nữa, bởi vì cỗ lực lượng đại đạo bạo ngược sắp khiến hắn no bạo!

Nhị Miêu và Nữ Vương thật không đáng tin cậy.

Hắn không lo nghĩ nữa, trong nháy mắt dung nhập vào bên trong Đại Đạo Trường Hà của mình, cấp tốc trấn áp đây mọi bạo động.

Chờ hắn biến mất, Không Tịch quan sát hai người trên dưới, chậc lưỡi, cũng nhanh chóng biến mất để chữa thương, đáng sợ, còn đáng sợ hơn giết thất giai, Lý Hạo chạy nhanh đấy, y hoài nghi Lý Hạo không phải là bởi vì không trấn áp được, mà là không muốn đợi ở đây nữa.

Mình cũng chạy thôi!

Mà những người khác cũng đánh giá hai người một phen, mọi người đều nhanh chóng biến mất, ai cũng đi chữa thương, toàn bộ thế giới trong nháy mắt yên tĩnh trở lại.

Chỉ có tử vong và thánh khiết giờ phút này đang không ngừng hiện lên, bộc phát, thậm chí là giằng co.

Nữ Vương hóa thành hình người, nhìn thoáng qua Lâm Hồng Ngọc, chữa trị một chút thương thế, bỗng nhiên môi khẽ nhúc nhích, nhìn về phía Lâm Hồng Ngọc, có chút khiêu khích, truyền âm một câu: "Bà cô già!"

"..."

Sát khí trong nháy mắt tràn ngập thiên địa, khí tức tử vong bao trùm tứ phương.

Nữ Vương lập tức biến mất, lại vô cùng vui mừng, nàng ta nhỏ hơn nữ nhân này mấy tuổi, dù đối phương đi Sinh Tử Đạo... Vậy không phải cũng như nhau sao?

Thế giới hoàn toàn yên tĩnh trở lại.

Bình Luận (0)
Comment