Lý Hạo học rất nghiêm túc.
Hắn có trí nhớ rất tốt, lão sư đã nói một lần rồi, tuy hắn không thể nhớ hết nhưng trong trường hợp bình thường, hắn có thể nhớ ít nhất bảy phần, còn lại thì hắn có thể nhớ hết khi lão sư nói lại lần hai.
Sau đó Lý Hạo bắt đầu thử từ từ.
Mấu chốt nằm ở việc điều chỉnh hô hấp pháp, hô hấp pháp được sử dụng kết hợp với các động tác, sử dụng các hô hấp pháp khác rất dễ khiến bản thân bị thương.
...
Lý Hạo lại bắt đầu đợt khổ tu tiếp theo của mình.
Cùng lúc đó.
Bạch Nguyệt Thành.
Hách Liên Xuyên cũng đã chuẩn bị xuất phát.
Việc thăm dò khu di tích được lên kế hoạch vào ngày 28 tháng 8, vẫn còn hơn 10 ngày trước khi cuộc thăm dò bắt đầu.
Nhưng hắn cần phải sớm chạy tới trước để làm một số công việc chuẩn bị.
Ngoài ra, hắn còn muốn đến Ngân Thành một chuyến, chủ yếu là để đón Viên Thạc, nhân tiện giao cho Vương Minh một viên Nhật Diệu Huyết Thần Tử cuối cùng trong kho bạc, Vương Minh nhờ người đến giúp đỡ, hao phí đầy đủ 200 phương năng lượng thần bí.
Mà những năng thần bí này đã được Vương gia trả giá.
Lời hứa của Vương Minh với Vương gia là chỉ cần gã lấy được Huyết Thần Tử, gã sẽ tiến vào Nguyệt Doanh trăm phần trăm, Đứa con Huyết thần, nếu tiến vào Nhật Diệu cũng có ba phần hy vọng...
Vương Minh lần này thông minh hơn, bởi vì sợ trong nhà sẽ không bằng lòng vì hao phí quá lớn.
Bản thân gã đã tiến vào Nguyệt Doanh nhưng không tiết lộ, rất hiếm có thể kìm lại một lần, chủ yếu là bởi vì khoảng cách quá xa, liên lạc bất tiện, có thể đình chỉ.
Vì vậy, ngay cả khi thực sự không tiến vào Nhật Diệu, gã không đáng bị như vậy.
Dù sao đã đến Nguyệt Doanh rồi, còn chưa tiến vào Nhật Diệu thì liền có lời giải thích với gia tộc, tuy rằng gã là con nhà giàu không thiếu tiền, nhưng năng lượng bí ẩn quý giá, không thể tùy ý lãng phí, nhất là khi liên quan đến số lượng lớn như 200 phương.
Lần này, Hách Liên Xuyên cũng không đơn độc.
Tòa nhà tổng bộ Tuần Dạ Nhân, đại sảnh tầng một.
Hách Liên Xuyên lần này mang theo đầy đủ 20 người, tất cả đều là cường giả Nguyệt Minh xuất phát, Nhật Diệu có năm sáu người, tăng thêm hắn Tam Dương, đối với việc thăm dò di tích này, Tuần Dạ Nhân cũng được coi là toàn lực xuất động.
Ngoại trừ một số Nhật Diệu không thể điều đi, nhưng Tuần Dạ Nhân ở Ngân Nguyệt lại có thể điều động tất cả Nhật Diệu đi ra.
Thêm vào Hoàng Vân đang toạ trấn ở đó, lần này có tổng cộng bảy vị Nhật Diệu được phái đến.
Lại thêm Viên Thạc có thể giết chết cường giả cấp Tam Dương, nếu Lưu Long cũng đã tiến vào Đấu Thiên... Có thể nói, đã gần bằng một nửa sức mạnh của Tuần Dạ Nhân.
Hách Liên Xuyên đang đợi.
Những người khác cũng đang chờ đợi.
Một lúc sau, có người từ trên lầu đi xuống.
Vẻ mặt Hầu Tiêu Trần rất bình tĩnh, hắn bước về phía trước, không lâu lắm, chỉ là rất thoải mái, nhưng nó khiến đám người đang khẩn trương có chút thư thái.
"Bộ trưởng!"
Đám người lần lượt lên tiếng.
Mấy thanh niên của Tuần Dạ Nhân còn khá hơn một chút, chỉ cảm thấy uy nghiêm.
Nhưng mấy người Tuần Dạ Nhân lớn tuổi lại có hơi cuồng nhiệt.
Càng lớn tuổi thì càng điềm tĩnh.
Nhưng tại thời điểm này, lại là một cách khác.
Bởi vì Hầu Tiêu Trần đã không xuất thủ trong vài năm, nhưng những người Tuần Dạ Nhân lớn tuổi hơn thực sự đã thấy qua sức mạnh của những cú đánh của Hầu Tiêu Trần năm đó, đặc biệt là nhiều năm trước, khi Hồng Nguyệt đột kích, buộc Viên Thạc phải xuất hiện, bức bách Ngân Nguyệt không cần xem vào chuyện bao đồng, chỉ có giết Viên Thạc nếu Tuần Dạ Nhân dám can thiệp thì sẽ tiêu diệt luôn Tuần Dạ Nhân.
Kết quả là Hầu Tiêu Trần đã cầm thương chém chết một cường giả đỉnh cấp, vào ngày đó, Tam Dương sụp đổ, nhiều năm trước khi Viên Thạc giết chết Tam Dương.
Không chỉ vậy, trong trận chiến đó, Hầu Tiêu Trần không chỉ giết một vị Tam Dương, mà còn giết nhiều vị Nhật Diệu, mà cuối cùng thậm chí dẫn xuất Ánh Hồng Nguyệt.
Đối mặt với Ánh Hồng Nguyệt, Hầu Tiêu Trần cũng không lùi bước.
Nhưng may mắn thay, ngày hôm đó các cường giả đỉnh cấp đều đến từ Trung Bộ, Tuần Dạ Nhân ở tổng bộ trung ương, lần đó có mấy vị cường giả đến giúp đỡ khiến Ánh Hồng Nguyệt phải rút lui.
Mặc dù Hầu Tiêu Trần không giao thủ với Ánh Hồng Nguyệt nhưng trong mắt mọi người, hắn có thể chịu được áp lực của Ánh Hồng Nguyệt và cũng không sợ Ánh Hồng Nguyệt, Hầu Tiêu Trần đã là một tồn tại trong thần thoại.
Chiến tích của Ánh Hồng Nguyệt ở khu vực miền trung càng đáng chú ý, điều đó càng chứng tỏ được sức mạnh của Hầu Tiêu Trần.
Hầu Tiêu Trần không quan tâm đến biểu hiện của mọi người, cũng không có nhiều ngữ điệu uy nghiêm, chỉ là rất bình tĩnh, rất nhu hoà, thanh âm không lớn không nhỏ nói: "Lần này, ta chúc ngươi hết thảy thuận lợi. Có thể thành công là tốt nhất, nếu không thể thành công, cứu mạng là điều chính. "
"Khi đến khu di tích, nên chú ý đến những gì Viên Thạc nói, nhưng đừng đến gần ông ta quá."
Hầu Tiêu Trần cười nói: "Ông ta đắc tội quá nhiều người, có lẽ lần này mà làm không tốt sẽ có cường giả đến tập sát ông ta, vì vậy lời nói của ông ta rất chuyên nghiệp có thể nghe. Nhưng nếu đến gần sẽ rất nguy hiểm!"
Tuy lời nói đầy tràn đầy ý vị nguy hiểm nhưng mọi người không khỏi bật cười.
Nghe lời, nhưng tránh xa ma đầu đó, tất cả mọi người đều hiểu điều này.
"Hách bộ trưởng có tính cách trầm ổn, tuy là cường giả hệ Hoả nhưng lại không có hệ Hoả cuồng bạo, đây cũng là điều mà ta coi trọng, người biết kiềm chế bản thân thường là người thành công!"
Hách Liên Xuyên nở một nụ cười, được khen rất thoải mái.
"Nhưng Hách bộ trưởng của các ngươi, đôi khi cũng nghĩ quá nhiều..."
Hầu Tiêu Trần cười nói: "Lần này có tổng cộng 7 vị Nhật Diệu tham gia, cộng với Viên Thạc và Hách Liên Xuyên, tổng cộng là 9 vị. Nếu xảy ra xung đột với tam đại tổ chức, Hách Bộ trưởng của các ngươi có thể do dự ... Lúc đó thời gian, chỉ cần 5 người đồng ý khai chiến, không cần báo cáo tổng bộ liền trực tiếp khai chiến! Nếu nhân số không đủ 9 người, hơn phân nửa đồng ý, vậy cũng trực tiếp khai chiến!"
Hách Liên Xuyên muốn nói nhưng lại thôi.
Hầu Tiêu Trần liếc hắn một cái: "Cũng không phải là hạ thấp uy quyền của ngươi, chỉ là khuyết điểm của ngươi, ta cũng biết mọi người hiểu được một chút, nên nghe lời ngươi, mọi người cũng sẽ nghe, nhưng phải làm nhiều hơn vẫn là phải nhiều hơn một tay chuẩn bị tốt hơn nữa!"
Hác Liên Xuyên gật đầu, nhưng có chút thống khổ nói: "Bị Bộ trưởng nói như vậy, xem ra giống như ta sợ tam đại tổ chức!"
Hầu Tiêu Trần cười: "Không phải là sợ, là do đã cân nhắc quá nhiều, ngươi luôn luôn lo lắng sẽ cùng bọn hắn khai chiến, tổn thất quá lớn, Tuần Dạ Nhân không cách nào đặt chân đến Ngân Nguyệt... Nói thế này đi, Tuần Dạ Nhân bên này, ta còn sống, thì Tuần Dạ Nhân ở Ngân Nguyệt không thể bị diệt trong một thời gian được, ngươi, thoải mái tinh thần đi."
Hách Liên Xuyên gật đầu, quả nhiên hắn đã nghĩ quá nhiều.