Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 3065 - Chương 3065 - Tứ Phương Biến Thiên 7

Chương 3065 - Tứ phương biến thiên 7
Chương 3065 - Tứ phương biến thiên 7

Một đao chém ra, sau lưng, Quang Minh Thần Quyền cũng đồng thời hạ xuống!

Ầm!

Xích Dương Đế Tôn mặt lộ ra vẻ thảm thiết. Vị bát giai thứ hai ngã xuống sao?

Thật... Thật lố bịch!

Nhưng mà, hắn nhanh chóng gian nan quay đầu... Bỗng nhiên nở nụ cười, bên kia, vị Đế Tôn bát giai đi tới với hắn bỗng nhiên kêu thảm một tiếng, Long Chủ giết Vân Tiêu, không đi tìm Hồng Nguyệt, mà rơi xuống ngay lập tức.

Một cú đấm!

Trấn áp thiên địa.

Một quyền, công phá phòng thủ Đế Tôn bát giai!

Lại một quyền nữa đánh nát thân thể đối phương, sau ba quyền, vị Đế Tôn bát giai kia, trực tiếp bị xé thành từng mảnh, một luồng lực lượng đạo nguyên hiện lên, bị gã bắt lấy ngay, sau đó lập tức bị bóp nát, quét sạch mọi thứ xung quanh sau đó nhét vào Long giới.

Gã xoay người, bỗng nhiên hiện ra một cái đuôi, cái đuôi co giật!

Ầm!

Hai vị thất giai bị thế giới trấn áp, trong nháy mắt bị quất nát bấy, hóa thành hư vô, cũng bị đưa vào Long giới.

Gã bát giai của giới vực Song Tử trực tiếp bị đánh chết, ngay cả hai vị thất giai cũng bị đánh chết. Đến giờ khắc này, vị Đế Tôn bát giai này mới có chút thở dài: "Đều nói tứ phương vực vô cùng nguy hiểm… Là ta... Quá tham lam..."

Đau thương!

Giới vực Song Tử, ngoại vực cũng là đỉnh cấp đại thế giới, có được hai vị Đế Tôn bát giai!

Nhưng hôm nay, Xích Dương bị công phá, huynh đệ của ta đại khái còn sống.

Nhưng ta... Lại đi trước một bước.

Ở ngoại vực, đã nhiều năm không có Đế Tôn bát giai nào chết, chỉ có gần đây, vị cửu giai mới tấn kia đột nhiên giết chết một vị Đế Tôn bát giai, bắt đầu cuộc chiến thống nhất toàn bộ Hỗn Độn.

Nhưng ở đây, trong chớp mắt Vân Tiêu cũng đã chết, mà chính mình cũng đã chết... Xích Dương đại khái cũng muốn chết, còn có Hồng Nguyệt kia...

Tứ phương vực này, muốn thành mộ địa của bao nhiêu Đế Tôn?

Mà thất giai, có chết hình như cũng không đáng nhắc tới!

Ầm!

Toàn bộ ý thức nổ tung, Long Chủ thờ ơ, nhìn Xích Dương Đế Tôn bị đao chém cách đó không xa, ánh mắt nhất thời lóe lên!

Nhân Vương!

Ra tay ngăn cản sao?

Có Nhân Vương, Thương Đế, còn có Quang Minh Đế Tôn ở đây, tam đại cường giả ở đây, ra tay ngăn trở... Vậy mình cũng sẽ bị ngăn trở bước chân.

Gã chỉ liếc nhìn một cái, trong nháy mắt lập tức chạy thẳng về phía Hồng Nguyệt, bốn vị Đế Tôn bên cạnh gã cũng nhanh chóng đuổi theo kịp!

Mà Hồng Nguyệt Đế Tôn lúc này đã điên cuồng, vô cùng chấn động, lúc này gã ta lại cầu cứu Nhân Vương: "Cứu ta... Nhân Vương... Nếu ta chết, Long Chủ quản lý bảy đại Đế Tôn… Các ngươi cũng sẽ không sống được..."

Sau đó gã ta nhìn xung quanh đám người thất giai đang bỏ chạy, gầm lên: "Cứu ta với! Nếu ta chết, các ngươi bị đánh bại từng người một cũng sẽ chết..."

Bốn phía, còn có hơn 20 vị Đế Tôn thất giai đâu!

Không chạy, liên thủ còn có thể chiến!

Không thể trốn thoát!

Nhưng biến cố trong nháy mắt này, từng vị bát giai ngã xuống, những Đế Tôn thất giai này đều sắp sụp đổ, không ai có thể tổ chức lại, bản thân Hồng Nguyệt cũng sắp chết, ai trong số họ dám ở lại?

Hồng Nguyệt Đế Tôn mắt thấy Long Chủ giáng lâm, thê lương gào thét: "ta sẵn sàng đầu hàng!"

Ta đầu hàng!

Ta không muốn chết.

Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có đầu hàng mới là đường sống.

Ầm!

Xa xa, tiếng nổ tung truyền ra, Nhân Vương một đao chém giết Xích Dương Đế Tôn,vô số dương khí nổ tung, Nhân Vương điên cuồng nuốt chửng, lúc này, khí tức trong nháy mắt bắt đầu nở rộ, hắn ta nhìn về phía bên kia, nhìn về phía Long Chủ!

Tên Long tộc này, xuống tay thật ngoan độc!

Nhân vương líu lưỡi, ta mới giết một bát giai, tên này trong chớp mắt giết hai người, còn đang giết người thứ ba... Tứ phương vực, còn có một người độc ác như vậy.

Mà Quang Minh Đế Tôn cũng chấn động!

Bát giai, chết ba người rồi.

Bên cạnh, ý chí của Xích Dương Đế Tôn còn lưu lại một ít, giống như muốn nói cái gì đó, Quang Minh Đế Tôn tiện tay đánh bạo ý thức của hắn, ngươi cũng đừng nói nhảm nữa, người đã chết, đừng quấy nhiễu chúng ta, hiện tại ta thật sự sợ hãi!

Nhân vương nhịn không được ghé mắt, nhìn về phía ông ta.

Cho dù Long Chủ, cũng nhịn không được quay đầu lại, nhìn thoáng qua Quang Minh, có chút cổ quái, người ta đều đã chết, ngươi… Ngay cả di ngôn cũng không để cho người ta nói một lời cuối cùng?

Ngươi cũng quá đen tối!

Ngươi như vậy, còn được gọi là Quang Minh?

Quang Minh Đế Tôn ngẩn ra, thấy tất cả mọi người nhìn mình, không nói nên lời… Tiện tay đánh một cái, cũng không có ý gì khác, hung thủ các ngươi không cảm thấy tàn nhẫn, ngược lại cảm thấy ta tàn nhẫn?

Điều này ... Là sao vậy!

Ông ta cũng rất bất đắc dĩ, về phần Xích Dương, chết đều đã chết, còn nói chuyện làm gì?

Không có ý nghĩa gì cả!

Ta chỉ đưa hắn lên đường sớm thôi!

"Nhân vương, có cứu Hồng Nguyệt hay không..."

Nhân Vương không để ý tới hắn, trong nháy mắt bỏ chạy, hét lớn một tiếng: "Toàn bộ thất giai của tam vực, nhanh chóng hội tụ về phía ta, cùng nhau khai giới, chạy trốn!”

“...”

Trốn?

Quang Minh Đế Tôn nhịn không được thầm mắng một tiếng, còn có thể làm một hồi, ngươi chạy cái gì?

Mà Long Chủ lại nhìn thoáng qua Nhân Vương, ánh mắt lóe lên một chút.

Trốn?

Chẳng lẽ ngươi lại muốn hãm hại thất giai của Nhân tộc khác đấy chứ?

Nếu là như thế... Nhân vương ngươi, tâm thật đen đến cực hạn!

Mà Hồng Nguyệt Đế Tôn trước mặt, thê lương gào thét: "Ta nguyện ký kết hiệp ước đại đạo, thần phục Long Chủ, tha cho ta một mạng!”

“Nếu như Nhân Vương, Quang Minh, Thương Đế đều bước vào bát giai, Tân Võ hoàn toàn có thể bước vào bát giai, thực lực của bọn họ sẽ tăng lên rất nhiều, Long Chủ chỉ có một người, còn cần người ra sức làm trâu ngựa…Ta nguyện thần phục!”

Gã ta gầm lên, toàn thân đổ mồ hôi!

Mà Long Chủ, nhìn chằm chằm vào gã ta một lúc lâu sau đó cười khẽ một tiếng: "Dục vọng chi đạo thật thú vị… Sợ chết, cũng là một loại đạo sao?”

Gã cười khẽ một tiếng, sau đó gật đầu: "Thật sự là một người thông minh, ta đành phải nhận lấy ngươi, đắc tội Tân Võ, người đầu tiên bị phá thế giới, lại sống đến hôm nay, không đơn giản, chỉ là... Ngươi bát giai đỉnh phong, vì sao... Lại yếu đuối như vậy?”

Đặt Hồng Nguyệt ở cuối cùng, là bởi vì cảm thấy đối phương bát giai đỉnh phong!

Nhưng... Tại sao gã ta yếu như vậy?

Hồng Nguyệt Đế Tôn ngơ ngác khó hiểu…Từ khi nào ta lại là bát giai đỉnh phong?

Long Chủ thở dài, xem ra ta hiểu lầm.

Thật sự là một tên đáng ghét, một khi đã như vậy, lần trước vì sao ngươi lại đánh lừa ta?

Nếu như sớm biết ngươi không phải bát giai đỉnh phong, lẽ ra vừa rồi ta đã ra tay với Nhân Vương, thật đáng tiếc.

Trong lòng gã nghĩ như thế, lại có chút tiếc nuối.

Bị Hồng Nguyệt trì hoãn!

Gã chút tức giận nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, nếu như vậy... Vậy hãy để tên này, đi tiên phong cho chính mình!

Người tiên phong trong việc đối phó với Tân Võ!

"Đi, đi theo bọn họ cùng nhau đi ra ngoài… Long Vực, xem ra có chút biến cố nhỏ. ”

Ánh mắt Long Chủ có chút lạnh lẽo.

Ai đang làm loạn ở Long Vực?

Sau hôm nay, tứ phương vực, duy ngã độc tôn!

Cho dù Nhân Vương tấn cấp bát giai, vậy thì như thế nào?

Mà Hồng Nguyệt Chi Chủ, giờ phút này, gã ta chỉ có thể sợ hãi cùng cảm kích, không còn có thể quan tâm cái gì khác, ta... Còn sống.

Xích Dương chết, Vân Tiêu chết, bát giai bên ngoài đều đã chết, mà ta còn sống… Thật đáng mừng.

Tứ phương vực, triệt để biến thiên!

Mô hình trăm vạn năm không thay đổi, hoàn toàn phải thay đổi.

Bình Luận (0)
Comment