Mọi người đều nói rằng y là chuyển thế của Chiến.
Nhưng Chiến... Sao lại chuyển thế cơ chứ?
Y chỉ là một bộ phận ý chí và năng lượng của Chiến, tràn đầy trong thiên địa, hội tụ thành một ít lực lượng đặc thù, đúc thành cường đại của y, nhưng không tính là Chiến chuyển thế.
Nếu Y hay là Nhân vương cũng vậy, cả Ngân Nguyệt hẳn là vậy.
Chỉ là... Mặc kệ như thế nào, y chịu chỗ tốt của Chiến, Nhị Miêu kia sống lại, y cũng muốn đi xem một chút.
Lúc này, Chí Tôn sờ râu, cười nói: “Cái này cũng được! Ngươi đi cũng không tệ... Năm xưa ngươi lưu lại Chiến Thiên thành bên kia, nghe nói cũng có hợp tác vui vẻ với Lý Hạo, một số người của Chiến Thiên thành bên nó, hình như cũng là lực lượng hạch tâm của Ngân Nguyệt…Công thêm quan hệ của ngươi và Nhị Miêu, và Lý Hạo kia…nếu nói thật thì cũng có chút liên quan…”
“Ngân Nguyệt là đồng minh tự nhiên của chúng ta. Hiện tại ở tứ phương vực, Long Chủ rất mạnh, nếu chúng ta có thể đoàn kết lại thì tốt nhất!"
"Nhưng mà nếu Lôi giới ra khỏi Lôi Vực, ngươi chưa chắc có thể tìm được bọn họ..."
Ông ấy suy nghĩ một chút lại nói: "Mà Ngân Nguyệt hôm nay thật khó có thể định vị, nhưng mà... Tiểu tử Trương An kia còn đang ở bên kia..."
“Không cần!”
Huyết Đế Tôn lắc đầu: "Năm xưa ta lưu lại hai chữ Chiến Thiên, ý chí tinh thần còn đang ở Ngân Nguyệt, đến nay vẫn còn tồn tại! Nếu ta muốn tìm tất nhiên vẫn có thể tìm được, chỉ cần đối phương không cố ý che giấu tránh né ta là được, nếu thật sự muốn tránh ta... Vậy thì biến mất rồi!”
Nói đến đây, y lại nhìn về phía Nhân Vương: "Vậy ngươi nên nhanh chóng hấp thu lực lượng thế giới, bước vào bát giai, tránh bị tiểu bối Ngân Nguyệt vượt qua, khiến ngươi mất mặt."
Nhân Vương cười lớn: "Lão Vương, ngươi nói như vậy, chẳng lẽ ta lại sợ bị người khác vượt qua sao? Hơn nữa... tiểu tử này thật sự đã đạt tới thất giai, bát giai, vậy thì như thế nào? Chẳng qua là nội thế giới của ta chưa tiến vào được bát giai…Nếu không ta bước vào bát giai được, Long Chủ là cái rắm gì cơ chứ!”
Huyết Đế Tôn nở nụ cười, nói là nói như vậy, y biết Phương Bình nhất định phải chịu áp lực nào đó.
Mặc dù, Nhân Vương Tân Võ cũng còn rất trẻ.
Nhưng ngàn năm sau, nếu bị một vị hậu bối của một thế giới mà năm đó Tân Võ bỏ lỡ vượt mặt... Phương Bình đại khái cũng chết trong lòng nhiều chút.
"Ta thay ngươi đi tìm hiểu tình huống một chút..."
“Thôi thôi!”
Nhân Vương cười nói: “Tiểu tử kia, chỉ cần không phá vỡ được cựu thuật, ta còn không thèm để hắn vào mắt! Đây là sự thật, hắn không hỏi cái gì thì thôi đi, nếu hắn thật sự có lòng vượt qua ta... Ngươi cứ chuyển lời này của ta cho hắn!”
Huyết Đế Tôn suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.
Y biết ý tứ của Phương Bình.
Mặc dù Phương Bình cũng kế thừa nhiều đạo của tiền bối, nhiều con đường của tiền bối, nhưng cuối cùng dưới Âm Dương, hắn ta cũng đã tạo được đạo của chính mình, đi theo đạo của chính mình tạo.
Lý Hạo kia, nếu không ra khỏi ảnh hưởng của Chiến, cho dù cường đại, Phương Bình đại khái cũng sẽ không quá để ý.
"Được, vậy ta… Đi đường vòng qua!”
Ngay lúc này, Vụ Sơn Đế Tôn bỗng nhiên nói: "Cái kia. Nếu không... Ta và ngươi đi cùng với nhau đi?”
Nhân Vương nghiêng đầu nhìn lại, Vụ Sơn Đế Tôn có chút xấu hổ.
Hắn biết lần này mình có thể đạt tới bát giai nhờ sự giúp đỡ của Tân Võ, nhưng mà ở cùng một chỗ với đám người Tân Võ, hắn thực sự... có chút kiềm chế, có chút áp lực.
Nhân vương Tân Võ bá đạo vô song!
Chí tôn của Tân Võ tính toán không bỏ sót.
Cho dù là Đế Tôn bát giai đi chăng nữa, ở trước mặt hai vị này kỳ thật hắn cũng có một chút áp lực. Hắn không thích loại áp lực này, cái này…Còn áp lực hơn lúc y còn đang làm công ở Vân Tiêu.
Về phần Lý Hạo, một mặt, Lý Hạo không mạnh hơn Nhân Vương, mặt khác tính cách của Lý Hạo khác với Nhân Vương, tương đối mà nói hắn bình tĩnh hơn rất nhiều, hiếm khi ra lệnh cho ngươi.
Mọi người hợp lại thì nói nhiều vài câu, không hợp được, vậy thì bớt tán gẫu vài câu, hoặc là dứt khoát chia tay mỗi người một ngả.
Tân Võ sẽ cảm thấy, dưới sự bao phủ của Nhân Vương và Chí Tôn, mình cũng không phải là gì cả.
Trong Ngân Nguyệt... Ít nhất, cảm giác mình cũng không tính là quá yếu, không tính là quá ngốc, không phải quá ngu ngốc, cho dù Lý Hạo cũng thích bố cục, nhưng ít nhất cũng có dấu vết để làm theo, mà Nhân Vương và Chí Tôn, tất cả đều rất giàu trí tưởng tượng.
Chỉ là... Dù sao hắn cũng là nhờ Tân Võ giúp đỡ tiến vào bát giai, mặc dù trước đó hắn đã chống cự một vị bát giai, bắt được Xích Dương… Nhưng giờ phút này cũng có chút không biết xấu hổ.
Hơn nữa Long Chủ bên kia uy hiếp rất lớn.
Vừa nghĩ tới đây, Nhân Vương cười nói: "Ngươi muốn rời đi? Được rồi, đi thôi! Lý Hạo bên kia, quả thực không mạnh bằng chúng ta, Long Chủ có thể sẽ tiến vào Lôi Vực truy sát hắn, hắn đắc tội tàn nhẫn, ngươi đi qua bên đó, cũng có người chiếu ứng lẫn nhau!”
Vụ Sơn có chút lúng túng: "Cái này..."
hắn ngược lại có chút ngượng ngùng.
Nhân Vương hình như cũng không thèm để ý, cười nói: "Đi thì đi là được rồi, ngươi cũng không phải người của Tân Võ chúng ta, không cần nghe lời ta! Mọi người hợp tác mà thôi, huống chi, Ngân Nguyệt cũng không phải là địch nhân của ta, nếu ngươi muốn đi Long Chủ bên kia, vậy ta sẽ một đao chém chết ngươi, nếu ngươi không đến đó... tự nhiên là tùy ngươi!"