Trong lúc đó.
Biên giới Lôi Vực.
Đại chiến bộc phát.
Tám đại Yêu tộc trong nháy mắt ác chiến với những Hỗn Độn Thú đột kích đến đây, uy áp cường hãn lập tức rung chuyển, trong chớp mắt lại có thêm mấy chục đạo khí tức thất giai bay lên.
Thực Thiết Đế Tôn cầm gậy sắt trong tay, điên cuồng vung vẩy, đánh vỡ hư không, ngay cả Hắc Hổ Đế Tôn bát giai vừa tấn cấp, dưới tình huống đối phương có được Thế Giới Đại Đạo, trong lúc nhất thời cũng không thể đột phá phòng thủ của đối phương.
Hắc Hổ điên cuồng gào thét!
Ngũ đại Yêu giới cực kì đáng hận, lần trước nếu không có bọn họ thì có lẽ còn có cơ hội.
Ngũ đại Yêu giới, Thực Thiết, Man Ngưu, Thiết Ưng, Hỏa Đồn, Phi Lang ngũ giới, trong đó Thực Thiết giới có ba vị Đế Tôn thất giai, mà đứng thứ hai chính là Phi Lang giới vực, có hai vị Đế Tôn thất giai.
Man Ngưu, Thiết Ưng, Hỏa Đồn cũng chỉ có một vị Đế Tôn thất giai.
Giờ phút này, khi thấy bộ tộc Hỗn Độn có vô số cường giả, thất giai không giảm trái lại còn tăng, thậm chí vượt qua số lượng trước đó, đáng sợ không gì sánh được.
Hai giới Man Ngưu và Thiết Ưng đã muốn từ bỏ ngăn cản từ lâu, bỗng nhiên, hai vị Giới Chủ, một con Man Ngưu to lớn vô cùng gào thét một tiếng: "Ta nguyện hàng!"
Bên kia, Thiết Ưng giương cánh bay cao, cánh sắc bén dường như phá vỡ hư không, mấy lần muốn chạy trốn đều thất bại, giờ phút này cũng thuận thế hét to: "Thanh Khâu, ta cũng nguyện hàng, lần trước chính là bộ tộc Thực Thiết bức bách chúng ta phản kích... Thực Thiết cường đại, chúng ta cũng vô lực phản kích!"
Tám đại Đế Tôn thất giai, hai vị lập tức lựa chọn đầu hàng, khi thấy không cách nào địch nổi, đương nhiên việc giữ được tính mạng sẽ quan trọng hơn.
Mà Thực Thiết Đế Tôn không nói một lời, chỉ là một cây gậy sắt đã phá vỡ thiên địa, điên cuồng bộc phát, thậm chí áp chế Hắc Hổ, giờ phút này, hai mắt huyết hồng, chỉ có phẫn nộ và bất đắc dĩ!
Yêu tộc, tâm không đủ.
Không có cách nào cả.
Bộ tộc Hỗn Độn quá mạnh.
Lần trước vốn tưởng rằng là một cơ hội, bộ tộc Hỗn Độn đã tổn thất nặng nề, cũng đích thật là cơ hội, thế nhưng là... Không ngờ rằng, bộ tộc Hỗn Độn thế mà từ bỏ đại thế giới, lại tạo ra thêm nhiều vị Đế Tôn.
Vả lại, Long tộc còn ẩn tàng nhiều vị Đế Tôn thất giai.
Có thêm Hắc Hổ bước vào bát giai... Lập tức đã không có chút hy vọng nào, Nhân tộc Hồng Nguyệt này, thế mà cũng đầu phục đối phương, càng không còn hy vọng.
Vốn còn hi vọng bộ tộc Hỗn Độn đến công, có lẽ Tân Võ và Ngân Nguyệt đều sẽ tham chiến... Thế nhưng bên nào cũng không có động tĩnh.
Hai đại Yêu tộc chi chủ đã lựa chọn đầu hàng, Thực Thiết Đế Tôn không bất ngờ.
Nếu không phải mình áp chế, bọn gia hỏa này đã sớm đầu hàng.
Mà giờ khắc này, nơi xa, Thanh Khâu Hồ, cũng mở miệng khẽ cười một tiếng: "Thực Thiết, Yêu tộc chỉ có bộ tộc của ngươi là ngu xuẩn mất khôn! Long Chủ hùng tài đại lược, điểm nào không đáng để ngươi gia nhập?"
Mặc dù giờ phút này đã hoàn toàn áp chế Yêu tộc, trong số lục đại Yêu tộc, mấy vị còn lại cũng dao động, thế nhưng là... Đối với việc bộ tộc Thực Thiết vẫn luôn phản kháng, Thanh Khâu Hồ vẫn luôn chủ đạo thế cục ngũ giới cũng rất khó hiểu.
Vì sao bộ tộc Thực Thiết lại cố chấp phản kháng như thế!
Mà ngay giờ khắc này, bỗng nhiên, một đạo hồng quang lóe lên một cái rồi biến mất, trong nháy mắt Thanh Khâu Hồ còn chưa kịp hồi thần, bên trong bộ tộc Thực Thiết, một vị Đế Tôn thất giai đang ác chiến với một vị cường giả của bộ tộc Hỗn Độn, chỉ trong chớp mắt... Bỗng nhiên ánh mắt dần ảm đạm.
Một cái chớp mắt, đại đạo của Đế Tôn thất giai kia của bộ tộc Thực Thiết lập tức sụp đổ!
"Đáng chết!"
Giờ phút này, Thực Thiết Đế Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, gào thét một tiếng, điên cuồng!
Hoàn toàn điên cuồng!
Mà Thanh Khâu Hồ khẽ nhíu mày.
Hắc Hổ đang ác chiến với Thực Thiết Đế Tôn cũng biến sắc, kỳ thật, đối với việc thu phục bộ tộc Thực Thiết, dù nó có cừu hận rất sâu, nhưng cũng biết bộ tộc này vẫn cực kỳ cường hãn.
Thực Thiết Đế Tôn còn là cường giả thất giai đỉnh cấp.
Bộ tộc tam đại thất giai, nếu thật sự nguyện ý nghe lệnh bộ tộc Hỗn Độn, đó cũng là cường giả đắc lực.
Nhưng bây giờ, Hồng Nguyệt vô thanh vô tức đánh lén một vị cường giả của bộ tộc Thực Thiết, trực tiếp tiêu diệt!
Giết chết một vị cường giả của Thực Thiết tộc, còn trông cậy vào đối phương đầu hàng sao?
Thực Thiết Đế Tôn vốn đã tiên phong phản kháng, giờ phút này càng sẽ không hàng!
Quả nhiên, Thực Thiết Đế Tôn điên cuồng gào thét một tiếng, gậy sắt đập bể thiên địa, điên cuồng gầm thét: "Hồng Nguyệt! Hôm nay dù có chết, bản tọa cũng phải trấn sát ngươi!"
Sau lưng, Thực Thiết giới vực điên cuồng bành trướng!
Một gậy đánh lui Hắc Hổ Đế Tôn, nó không để ý đối phương đánh tới từ phía sau lưng, lao thẳng đến Hồng Nguyệt Đế Tôn, mắt đỏ bừng, muốn trấn sát người này!
Bát giai thì sao?
Là Đế Tôn rất cường đại, nhưng cũng không có thế giới Nhân tộc, nhục thân yếu đuối, cũng không phải là bát giai vì tấn cấp vì Đạo Vực bản thân, Thực Thiết nó sợ cái gì?
Mà nơi xa, Hồng Nguyệt Đế Tôn khẽ cười một tiếng, trong nháy mắt lui lại.
Rút lui về phía sau lưng những cự thú Hỗn Độn kia.
Đánh lén giết chết một vị thất giai của bộ tộc Thực Thiết, gã ta cũng không lưu lại, càng sẽ không chém giết cùng cái tên Thực Thiết Đế Tôn điên cuồng này, nếu phải một chọi một, giờ phút này đối phương chiếm cứ địa thế, đại thế giới ngay ở sau lưng, gã ta lại không có đại thế giới dựa vào, thật đúng là chưa hẳn có thể thắng.
Nhưng.
Giết chết một vị thất giai, chẳng những có thể bàn giao với Long Chủ, mấu chốt là... Thực Thiết Đế Tôn giờ phút này tất nhiên sẽ không quy hàng, tránh để bộ tộc Thực Thiết cũng gia nhập Long tộc, vốn Long tộc đã cường hãn, vậy thì càng khó đối phó.
Đúng vậy, gã ta chính là cố ý, ai cũng không tìm được lý do!
Gã ta chính là cố ý giết chết đối phương, để Thực Thiết bộ tộc sẽ không quy hàng.
Gã ta thậm chí chờ mong Ngân Nguyệt và Tân Võ đến giúp... Tốt nhất đánh đến độ lưỡng bại câu thương.
Đáng tiếc... hai bên kia đều không có động tĩnh, đáng hận vô cùng.