Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 3119 - Chương 3119 - Tứ Phương Thái Bình 7

Chương 3119 - Tứ phương thái bình 7
Chương 3119 - Tứ phương thái bình 7

Đã đến mức này, cho Diệu Dương tiến vào bát giai, kỳ thật cũng không tệ, thế nhưng là... Diệu Dương tiến nhập bát giai thì sao chứ?

Không cải biến được đại cục!

Coi như tiến nhập bát giai, cũng chỉ là Vụ Sơn kế tiếp mà thôi, Vụ Sơn cũng không yếu, thế nhưng Quang Minh Đế Tôn biết thực lực Vụ Sơn như thế nào, mình đã bị hai quyền của Long Chủ đánh bại, Vụ Sơn thì chắc chắn một quyền là lấy mệnh.

Tương tự, Diệu Dương bước vào bát giai cũng sẽ như thế.

Đã như vậy... Vẫn nên an tâm đợi ở thất giai đi!

Nhân Vương nhe răng cười một tiếng: "Hợp lí không? Chuyện này không hợp lí đâu..."

Quang Minh Đế Tôn cạn lời!

Có chút im lặng.

Thế giới bát giai ở tứ phương vực, Xích Dương, Vân Tiêu đều đã bị Tân Võ công phá, Hồng Nguyệt bị Ngân Nguyệt công phá, bây giờ mặc dù Quang Minh vẫn tồn tại, nhưng mình cũng phải đưa cho Tân Võ...

Bá chủ tứ phương, cuối cùng, trừ Long Chủ, đều thành trò cười.

Mấu chốt là Nhân Vương được tiện nghi còn khoe mẽ!

Có chút bất đắc dĩ và nổi nóng.

Cũng may, sau một khắc, Nhân Vương cười ha hả, vỗ bờ vai của ông ta, cười nói: "Lão Quang, về sau chúng ta chính là huynh đệ, huynh đệ tốt cả một đời! Sau khi rời khỏi đây, ta bảo kê ngươi, sớm muộn sẽ giết trở lại, đánh chết Long Chủ!"

"..."

Ngươi mới là lão Quang, cả nhà ngươi đều là lão Quang.

Ta gọi là Quang Minh, cũng không phải bản danh chính là Quang Minh!

Mà Chí Tôn bên cạnh thì có chút thất thần, Quang Minh... Cuối cùng vẫn rơi vào tay Phương Bình, gia hỏa này... Thôn phệ Quang Minh, nếu nội thế giới thật sự bước vào bát giai, hắn ta... Sẽ còn ở lại sao?

Trong lòng ý nghĩ như vậy thì thấy Nhân Vương vỗ vai ông ấy: "Lão Trương, sau này làm việc cho tốt!"

"..."

Chí Tôn bất đắc dĩ, nhìn hắn ta, nói khẽ: "Khát vọng thoát ly như vậy sao?"

Nhân Vương cười ha hả, bật cười, nhỏ giọng mắng một câu: "Mẹ nó, một ngàn năm, hơn một ngàn năm... Mỗi ngày trông coi cái chỗ chết tiệt này, nhìn chán vãi ò!"

"..."

Chí Tôn trầm mặc hồi lâu, mới bất đắc dĩ thở dài một tiếng: "Hơn một ngàn năm, một nửa thời gian ngươi ở bên ngoài lang thang... Ngươi đã từng đợi ở Tân Võ quá lâu chưa?"

"Thôi thôi!"

Nhân Vương chẳng thèm ngó tới, lười giải thích, một nửa thời gian còn lại cũng bôn ba vì Tân Võ, thật phiền.

Dù sao cũng phải ra ngoài thả gió, tìm niềm vui chứ?

Hắn ta cười nhe răng trợn mắt, nhìn về phía bên ngoài Lôi Vực, lão tử muốn tự do!

Nội thế giới tấn cấp, thoát ly Tân Võ, để lão Trương chơi vị trí này của ta, ừm, có vẻ không tệ!

Cuối cùng có thể chạy trốn!

Mà Chí Tôn cũng không nói thêm lời, chỉ có chút cảm khái, Nhân Vương, thành cũng Tân Võ, bại cũng Tân Võ, ngàn năm qua, Tân Võ kỳ thật đã liên lụy Nhân Vương, hắn ta không phải loại tính cách lưu thủ, cũng có khát vọng ra ngoài lang thang một phen, nhưng Nhân Vương là người có trách nhiệm.

Trách nhiệm, để hắn ta vẫn mãi bao quanh Tân Võ, chưa bao giờ rời đi.

Có lẽ Nhân Vương có phần hâm mộ Ngân Nguyệt Lý Hạo... Muốn chạy là chạy, nhưng Nhân Vương thì không, hắn ta không thể chạy loạn, thế giới Tân Võ đặc thù, người người đều biết, chạy loạn thì rất dễ dàng để Tân Võ chôn vùi.

Bây giờ, cuối cùng đã chờ được cơ hội sao?

Ông ấy nhìn về phía nơi xa, nhìn về phía Long Vực, trong lòng lại là hiện ra dáng vẻ của Long Chủ, con lão Long này đã nhận ra được gì sao?

Cố ý để Phương Bình giải thoát, có thể đi ra ngoài vui chơi sao?

Chí Tôn hơi đau đầu, một khi Nhân Vương giải thoát, không còn bị ước thúc, chỉ sợ rất khó có ai có thể hạn chế hắn ta, khi đó... Không thiếu được phiền phức quấn thân.

Lại nhìn Quang Minh Đế Tôn... Gia hỏa này, đưa ai không đưa lại đưa cho Phương Bình, thực sự là... Tự tìm phiền phức.

Sau khi rời khỏi đây, ngươi sẽ biết, đưa cho hắn ta, còn không bằng đưa cho Diệu Dương nhà các ngươi để tấn cấp.

Trong lúc nhất thời, Chí Tôn cũng có ngàn vạn suy nghĩ, mà bên cạnh, một con mèo dường như cũng có chút kích động, nhìn Chí Tôn... Hay là bản miêu cũng dứt khoát rời đi?

Chí Tôn không nói một lời, chỉ yên lặng nhìn xem phương xa.

Hắn ta đi, ngươi lại đi, dưới gầm trời này, còn có khoảng thời gian an tĩnh nào sao?

Một con mèo luôn nói mình không đánh nhau, nhưng động một chút lại câu cá loạn xạ khắp nơi, nếu ngươi đi theo Phương Bình, sớm muộn gì Tân Võ cũng sẽ có địch nhân ở khắp mọi nơi trong Hỗn Độn.

Biên giới Lôi Vực.

Một vị Đế Tôn tứ giai đang thò đầu ra nhìn vào bên trong.

Lôi Vực, một nơi đặc biệt trong Hỗn Độn.

Trong tứ phương vực chỉ mới nghe tên, chưa từng thấy người, mặc dù có cường giả tứ phương vực đi ra, nhưng cũng không phải người bình thường có thể nhìn thấy.

Vả lại, cường giả ở tứ phương vực cũng rất ít ra ngoài.

Trong ngoài giao lưu cũng không nhiều.

Nơi nổi danh nhất ở tứ phương vực chính là thế giới Thiên Phương, thế giới này như truyền thuyết, thậm chí còn nổi danh ở ngoại vực hơn tứ phương vực nhiều.

Đương nhiên, tứ phương vực bây giờ lại hấp dẫn sự chú ý của không ít người.

Không vì gì khác, vài ngày trước, đại chiến bộc phát, tứ phương vực bạo phát trên trăm đạo khí tức cường giả thất, bát giai, rung động Hỗn Độn.

Mặc dù thất giai cũng là tồn tại đỉnh cấp, tồn tại đỉnh phong ở ngoại vực.

Ở trong mắt rất nhiều người, tứ phương vực kỳ thật rất nhỏ.

Nơi nhỏ như vậy... Có ít người không biết rõ tình huống, thậm chí coi là tứ phương vực có lẽ chỉ là một phương tiểu vực, lớn hơn một chút, có lẽ có mấy vị cường giả thất giai thế thôi, có bát giai hay không bọn hắn cũng không rõ.

Nhưng lần trước, ngoại vực cũng bị chấn động.

Tứ phương vực nho nhỏ lại có nhiều cường giả như vậy?

Thất giai như mây!

Bình Luận (0)
Comment