Ông ta cũng không quan tâm, ông ta đem theo môn nhân chính là để giết đệ tử của Viên Thạc, những người này đều là võ sư, không phải Siêu Năng Giả, mà là võ sư truyền thừa võ công ông đặc biệt bồi dưỡng 20 năm qua!
Nếu ông ta giết Viên Thạc một cách dễ dàng... Vậy thì điều đó cũng không công bằng.
Ông ta muốn chính đệ tử của mình giết Lý Hạo, chứng minh Tề Mi Côn mạnh hơn Ngũ Cầm Thuật.
Một vị Trảm Thập đỉnh phong, một vị Phá Bách đỉnh phong, một vị Phá Bách viên mãn.
Ông ta không biết đệ tử của Viên Thạc hiện tại đang ở cảnh giới nào, khả năng rất yếu, nhưng đệ tử yếu nhất của ông ta cũng có Trảm Thập đỉnh phong, cho nên lần này, ông ta mang theo đệ tử yếu nhất.
Nếu đệ tử của Viên Thạc thậm chí không thể đấu lại kẻ yếu nhất thì không thể trách Tôn Nhất Phi hắn lấy lực áp người.
"Lão sư, chúng ta trực tiếp đến Hoành Đoạn hạp cốc sao? Hay là trực tiếp đến Ngân Thành?"
Ở phía sau, vì nam tử cấp Phá Bách viên mãn khẽ nói: "Với thực lực của lão sư, ta muốn phong toả toàn bộ Ngân Nguyệt ai cũng không thể ngăn cản, nếu như ngại làm chậm trễ thời gian, vậy không bằng trực triếp đi đến Ngân, giết chết Viên Thạc, chém đệ tử của hắn, làm đứt gãy truyền thừa Ngũ Cầm Thuật của hắn!"
Tôn Nhất Phi quay đầu lại, liếc mắt nhìn hắn một cái, hồi lâu sau mới nói: "Đừng coi thường Ngân Nguyệt! Năm đó thủ lĩnh đến Ngân Nguyệt, cũng thua thiệt không ít."
"Ừm, đệ tử hiểu rõ! Nghe nói chính là Hầu Tiêu Trần, thủ lĩnh của Tuần Dạ Nhân ở Ngân Nguyệt xuất thủ, nhưng cũng bởi vì cường giả của Trung Bộ tới nên thủ lĩnh không thể không rời đi, Hầu Tiêu Trần chỉ là lợi dụng những người tới từ Trung Bộ... "
Tôn Nhất Phi liếc mắt nhìn hắn một cái, bình tĩnh nói: "Không đơn giản như vậy! Lúc Hầu Tiêu Trần xuất thủ, thủ lĩnh đã ở bên cạnh, tại sao lại không ngăn cản hắn? Chỉ vì địa vị hắn cao, cho nên hắn mới cố ý chờ Hầu Tiêu Trần giết người xong rồi một mình chống lại hắn?"
Những người trẻ tuổi luôn nghĩ rất đơn giản.
Ông ta đối với những đệ tử võ lâm này còn coi trọng hơn một ít đệ tử siêu năng.
Siêu Năng Giả... Thực ra ông ta cũng không thích lắm, cho dù hiện tại ông ta cũng là Siêu Năng Giả.
Nhưng với Siêu Năng Giả, kế thừa sư phụ cũng không quá quan trọng, ngoại trừ một số siêu năng kỹ, kỳ thật không có quá nhiều kỹ năng về phương diện hấp thu năng lượng, đánh vỡ khóa siêu năng, sau đó học được một chút siêu năng kỹ mà thôi.
Cùng võ sư có chênh lệch rất lớn.
Việc võ sư truyền thừa của lão sư lại càng dễ cùng nhau vun đắp tình cảm hơn, mà việc truyền lại một số kinh nghiệm, chiến pháp kỹ năng và những thứ tương tự cũng dễ dàng hơn.
Vì vậy, ngay cả khi ông ta tiến lên Siêu Năng Giả thì đã có mấy đệ tử đã bước vào Nhật Diệu, ông ta thực sự không quan tâm quá nhiều.
Năm đó, ông ta không có duyên với Đấu Thiên lại bị đánh bại ở Phá Bách Viên mãn, tiềm năng của ông ta đã bị phá hủy, không thể không tấn cấp lên Siêu Năng Giả để trì hoãn sự suy giảm của mình, kết quả là cuối cùng ông ta không có cách nào trở về là một võ sư lần nữa.
Vì vậy, ông ta mong rằng mấy vị đệ tử của mình sẽ có thể tiến vào Đấu Thiên.
Ví dụ như đại đệ tử mà nói, cùng đại đệ tử võ sư bước đầu đã sơ bộ nắm giữ được thế, Đấu Thiên là có hy vọng, ông ta cũng rất coi trọng hắn.
"Mặc Huyền, đừng coi thường Ngân Nguyệt!"
Tôn Nhất Phi thật sự coi trọng vị đại đệ tử võ đạo này, lúc này mới nghiêm túc chỉ ra: "Ngân Nguyệt, ở vùng biên cương từ xa xưa đã có võ công cực thịnh! Hai mươi năm trước, khi Siêu Năng Giả không có xuất hiện, võ sư của Ngân Nguyệt đã nổi tiếng khắp thiên hạ!"
"Trong những năm đó, võ sư của Ngân Nguyệt đã đi khắp 99 hành tỉnh trên thiên hạ, tung hoành một thế! Về sau, vương triều Thiên Tinh thống nhất thiên hạ, có một đoạn thời gian, cũng bởi vì võ sư ở Ngân Nguyệt hỗn loạn nên không thể không hạ lệnh cấm võ!"
"Hai mươi năm trước, đây thực sự là thời kỳ cuối cùng của võ lâm Ngân Nguyệt, vẫn như cũ còn rất nhiều cường giả, bao gồm cả lão ma đầu như Viên Thạc, măc dù hắn không phải là Đấu Thiên nhưng hắn cũng đã đánh giết rất nhiều vị Thiên Quyến Thần Sư trong giai đoạn đầu quật khởi của Siêu Năng Giả, nổi danh khắp thiên hạ!"
"Võ lâm Ngân Nguyệt có nội tình thâm hậu, ai biết ở xó xỉnh nào có khả năng cất giấu một vị Đấu Thiên?"
Tôn Nhất Phi trầm giọng nói: "Bây giờ Siêu Năng Giả cùng võ sư xung đột không nhiều, một số võ sư thế hệ trước hoặc đã thoái ẩn sơn lâm hoặc là âm thầm ẩn núp, chờ đợi thời cơ, có chút thay hình đổi dạng trở thành thủ lĩnh của một tổ chức siêu năng."
"Trong tam đại tổ chức, thủ lĩnh của Hồng Nguyệt đến từ Ngân Nguyệt... Thực tế thì, thủ lĩnh của hai nhà Phi Thiên Diêm La có liên quan gì đó đến Ngân Nguyệt! Trong mắt các ngươi, có rất nhiều cường giả ở khu vực Trung Bộ, có thể thì tính sao?"
Nhắc đến quê hương, dù có kẻ thù ở đây nhưng Tôn Nhất Phi vẫn tràn đầy cảm khái như cũ.
Cường giả vẫn phải có.
Võ lâm Ngân Nguyệt, đã xuất ra nhiều cường giả như Ánh Hồng Nguyệt, tuy rằng có thù với quan phương, nhưng Ánh Hồng Nguyệt quả thực bây giờ vẫn là nhân vật số một, mà gã là người của Ngân Nguyệt.
Vì vậy, ngay cả khi Ngân Nguyệt thuộc lĩnh vực siêu năng, hiện tại đang dần suy tàn, thì tên tuổi của Ngân Nguyệt vẫn vang dội qua các vương triều Thiên Tinh.
Vương triều thống trị đại địa này, cho dù đến hôm nay đang dần suy tàn, cũng chưa nói tới thời điểm hoàn toàn sụp đổ, khó có thể nói Ánh Hồng Nguyệt có thể dẫn dắt Hồng Nguyệt chiếm cứ một chỗ cắm dùi hay không, đây cũng là việc khó nói.
Tôn Mặc Huyền vội vàng gật đầu: "Đệ tử hiểu rồi!"
Bên cạnh Tôn Mặc Huyền có một thiếu nữ trên lưng đeo trường côn, tóc buộc lên, trông cực kỳ già dặn, lúc này cũng mở miệng hỏi: "Lão sư, Ngân Nguyệt võ công cao cường, ta đã từng nghe nói qua, nhưng những năm gần đây, Ngân Nguyệt chưa từng xuất hiện võ sư Đấu Thiên, nhưng ở Trung Bộ lại có rất nhiều võ sư Đấu Thiên, còn có không ít người hoạt động trong chiến trường siêu năng... Thậm chí còn có truyền thuyết rằng có một võ sư Đấu Thiên đã hy vọng tiến vào phía trên Đấu Thiên, tại sao lại suy sụp nhanh như vậy?"
Nàng đã nghe nói qua về võ lâm ở Ngân Nguyệt đầy uy lực, không chỉ có lão sư đang nói về nó mà còn có một số võ sư thế hệ trước cũng nói.
Nhưng theo như nàng biết, Ngân Nguyệt đã không rời khỏi các võ sư Đấu Thiên trong nhiều năm, nhưng ngược lại là Trung Bộ, mặc dù võ sư Đấu Thiên cũng khó gặp, nhưng không phải là không có, nàng cùng lão sư của mình đã từng bái phỏng qua mấy vị võ sư Đấu Thiên, chỉ là không ai trong số họ đến từ Ngân Nguyệt.