Lý Hạo cũng lười hỏi nhiều, giờ phút này, trong tay hắn hiện ra một ngôi sao, Ngôi Sao Thời Quang.
Hắn khẽ cười, thưởng thức một chút, nhìn về phía mấy người Vụ Sơn: "Cố định hắn trước, trấn áp hắn, để ta nhìn xem!"
Mấy người có chút ý động, đều khẽ gật đầu.
Mà giờ khắc này, Tiêu Trần Đế Tôn còn chưa kịp phản ứng đây là ý gì, sau một khắc bỗng nhiên thấy hoa mắt, hắn ta giống như bị người túm lấy, tiến vào trong một con sông lớn.
Còn có chút mờ mịt... Bỗng nhiên bước vào sông lớn.
Sau một khắc, như thể thời gian đảo ngược, sau một giây, hắn ta hãi nhiên thất sắc, giống như nhìn thấy cái gì đó... Quả nhiên, chỉ một cái chơp mắt, hắn bỗng nhiên quay về trước đó, hắn ta giống như đã hóa thành một vòng ý thức trôi nổi.
Mà giờ khắc này, hắn ta đang nói chuyện với Địa Dương Đế Tôn.
"Tiêu diệt Tân Võ không tính khó... nếu Địa Dương tiền bối nguyện ý, ta sẽ triệu tập nhân thủ, tìm hiểu hành tung của Tân Võ, tiêu diệt toàn bộ tứ phương Tân Võ, Ngân Nguyệt, Quang Minh, Lôi giới, làm lễ gặp mặt để tiền bối gia nhập Hỗn Thiên..."
Giờ khắc này, ý thức của Tiêu Trần Đế Tôn chấn động, có chút sợ hãi.
Đây là cái gì?
Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là Xuân Thu chi pháp?
Mình nghĩ sai rồi, đối phương không phải Ngân Nguyệt Vương Lý Hạo, mà là Xuân Thu Đế Tôn?
Không thể nào...
Một cái chớp mắt, hắn ta bỗng nhiên xuất hiện từ trong trường hà, sau đó hắn ta đã trở về hiện thực, mà Lý Hạo đối diện thở dốc một tiếng, hắn vừa mới lười hỏi thăm, hỏi đối phương cũng chưa chắc sẽ nói.
Thông qua biện pháp quay lại ký ức, mang theo đối phương, đi Ký Ức Trường Hà một chuyến.
Giờ phút này, Lý Hạo khẽ nhíu mày, nhìn đối phương: "Có cần thiết không? Ta nghĩ, chúng ta tới ngoại vực mới mấy ngày, cũng không đắc tội người khác... Mặc dù vừa mới tập kích ngươi, đã đối đãi ngươi như cừu nhân... Nhưng ngươi thế mà đã sớm nhằm vào chúng ta, thật không hợp lý!"
Tiêu Trần Đế Tôn chấn động mãnh liệt trong lòng, hắn cũng nhìn thấy!
Hắn cũng thấy!
Người này... Hình như thật sự là Ngân Nguyệt Vương.
Thời gian, đúng, là quay lại thời gian!
Chắc chắn!
Người này thế mà biết thời gian chi pháp, khó trách mới quật khởi không bao lâu, nghe nói còn rất trẻ, lại chế tạo huyết án tại Long Vực.
Mà Lý Hạo nhìn về phía những người khác, nhún vai: "Thật là xui xẻo! Gia hỏa này đại diện cho Hỗn Thiên, hợp tác với Song Tử, điều kiện là làm thịt ta và mấy người Nhân Vương... A, còn bao gồm chư vị!"
Vụ Sơn cười, Không Tịch cũng bật cười: "Ngươi thấy chưa, ta đã nói rồi, chúng ta đến đâu thì đều gặp cừu nhân! Ngươi nhất định không tin, lần này tin rồi chứ? Trong mắt người ngoài, chúng ta là một đám lính tôm tướng cua, sao có thể vượt qua vũ trụ Song Tử được? Vì lôi kéo đối phương, giết chúng ta làm lễ vật... Rất có lời!"
"..."
Lý Hạo cũng không phản bác được.
Hắn lại nhìn Tiêu Trần, cười nói: "Ngươi là thất giai, khẩu khí không nhỏ! Ta từ trước đến nay thiện chí giúp người, bình thường không giết người, ngươi xem, Khang Hãn Đế Tôn hợp tác với ta rất vui sướng, chờ ta làm xong chuyện, ta sẽ thả hắn về nhà..."
"Ngươi ngược lại thì hay rồi, ta vốn chỉ muốn bắt ngươi trước, tìm hiểu một chút tình huống, không có gì lại thả ngươi đi, ngươi làm như vậy, sao ta thả ngươi đi được?"
Tiêu Trần Đế Tôn kinh hãi, vội vàng nói: "Hiểu lầm, đều là hiểu lầm, ta chỉ thuận miệng nói, cũng không có ý này! Ta là người phát ngôn của thế giới Hỗn Thiên tại phương đông, một khi ta xảy ra chuyện, có thể sẽ khiến Hỗn Thiên Đế Tôn giáng xuống..."
"Ngươi... Thực có can đảm đánh giá cao chính mình!"
Lý Hạo bật cười, làm sao có thể chứ?
Muốn đến lúc nào thì đến, còn cần ngươi lôi kéo người sao?
Hù dọa ai đấy!
"Thôi, không nói những chuyện này nữa, đi quê quán của ngươi nhìn xem... Đi, mang theo hắn, đi đến thế giới Tiêu Trần!"
Lý Hạo không nói thêm gì nữa, đi thế giới Tiêu Trần trước.
Về phần gia hỏa này... Xử lý rồi tính, nhưng bây giờ chưa được, xử lý hắn ta, thế giới Tiêu Trần dao động quá lớn, sẽ bị tất cả mọi người biết được, đi bố trí trước một chút, sau đó lại động thủ.
Nếu chuẩn bị giết ta, vậy ta sẽ không khách khí.
Lý Hạo thầm nhủ một tiếng trong lòng... Ta là người lương thiện, nhìn xem, đều là người khác bức ta, ta cũng không phải Nhân Vương, Nhân Vương mới hung tàn, ta vẫn rất nhã nhặn.
Quay đầu nhìn thoáng qua vũ trụ Song Tử, khẽ cười.
Xem ra, ngoại vực cũng như thế.
Muốn giết chết chúng ta, vậy ta cũng sẽ không khách khí.
Hơn nữa, mấy người Nhân Vương quả nhiên đã đi ra, Long Chủ xem ra đã thống nhất tứ phương vực, Lý Hạo khẽ nhíu mày, thống nhất tứ phương vực... Trong thời gian ngắn, hẳn là sẽ không đồ sát Nhân tộc quy mô lớn.
Long Chủ chỉ sợ cũng sẽ không để ý chuyện này.
Chỉ là... Hỗn Độn Thú tộc đương đạo, giờ phút này, Nhân tộc ở tứ phương vực chỉ sợ sống không dễ chịu.
Hắn cũng không phải giả nhân giả nghĩa, chẳng qua là cảm thấy... Việc này mình phải gánh chịu một phần trách nhiệm.
Nếu không phải mình tập sát... Thôi, nếu không phải vì mình, có lẽ lần này càng hỏng bét, nhiều thêm 11 vị Đế Tôn thất giai, có lẽ Long Chủ trực tiếp có thể trấn áp thiên địa thô bạo, mà không phải như bây giờ, còn phải chủ động đưa tiễn Tân Võ.
Từng suy nghĩ hiển hiện, lại nhìn thoáng qua vũ trụ Song Tử ở hậu phương, trong lòng nghĩ, giờ phút này đối phó Song Tử, động tĩnh quá lớn, nên che lấp như thế nào đây?
Rất phiền phức!
Mới đến, ta muốn khiêm tốn mấy ngày, thật hy vọng Nhân Vương hiện tại có thể tìm người khô máu một trận, chuyển dời ánh mắt mới tốt!
Đáng tiếc, Nhân Vương mới ra, chắc chắn chưa tìm được người, cũng không đối địch ai, tìm ai đánh nhau đây?
Đau đầu quá đi!