Thực Thiết Đế Tôn, không ngừng xuyên thẳng qua.
Chạy, chạy, ở phía xa, một thế giới dường như hiện ra ở phía xa, nhưng hắn không thể quan tâm đến nó và chạy trốn khỏi một bên thế giới.
Trong thế giới, vào lúc này, một đám người đang nhìn thế giới, Lý Hạo đột nhiên nhìn ra bên ngoài, ngay sau đó, hắn xuất hiện ở gần giới môn, sau đó hắn há miệng, bên cạnh hắn, Không Tịch bên cạnh cũng ngơ người.
Hồi lâu, y nhìn Lý Hạo: "là... Thực Thiết?"
Quái lạ!
Làm thế nào cũng có thể gặp Thực Thiết Đế Tôn ở đây?
Một vài người vừa đến thế giới Tiêu Trần, vẫn đang nhìn thế giới đâu.
Giống như đến thăm một ngôi nhà.
Tuy nhiên, hắn còn chưa kịp làm gì đã nhìn thấy Thực Thiết Đế Tôn, tên kia còn mang theo một cây sớn lớn, còn có vành mắt thâm đen với bộ lông đen trắng, ngoài hắn ra còn có ai?
Chắc chắn không nhận sai người.
Lý Hạo lắc đầu, không rõ ràng.
Chỉ là...... Khoảnh khắc tiếp theo, sắc mặt hắn hơi thay đổi, hắn lập tức lui về phía sau giới môn, lúc này, khí tức bát giai cũng lập tức xuất hiện, giọng nói lạnh lùng, lan tỏa tứ phía: "Ta là thế giới Luân Hồi, Phù Sinh! Đuổi giết mối thùcũ Thực Thiết, đi ngang qua thế giới, nếu có lỡ mạo phạm xin hãy tha lỗi, nếu có Giới Chủ nguyện ý ra tay ngăn cản một chút, Phù Sinh chắc chắn sẽ có tạ lễ!”
Luân Hồi, Phù Sinh Đế Tôn.
Giờ phút này, vẻ mặt Khang Hãn Đế Tôn kinh ngạc, thấp giọng nói: "Một vị Đế Tôn bát giai trong thế giới Luân Hồi..."
Lý Hạo lại mờ mịt, Thực Thiết còn có kẻ thù cũ ở đây sao?
Thật kỳ lạ!
Được rồi, đây không phải mấu chốt, mấu chốt là đối phương thực sự có thể gây rắc rối, may mắn là mình không đi cùng với bên kia, vừa mới đến tên này đã gây sự với một trong những cường gia của khu vực phương đông rồi!
Không yên tĩnh!
Đang yên đanh lành, ngươi lại chạy tới gần thế giới Luân Hồi làm gì, Hỗn Độn to như vậy các ngươi cũng không tránh được mà gặp phải nhau sao?
Đang suy nghĩ, hắn cảm thấy bốn luồng khí tức thất giai đang lơ lửng.
"Năm cường giả, một bát giai, bốn thất giai... Thực Thiết này đang gặp rắc rối lớn!"
Có vẻ như hắn sắp bị bắt kịp.
Hai bên cách đó không xa.
Đây là thất trọng thiên, xem ra ngươi phải tiếp tục đuổi theo một hồi, nhưng hiển nhiên tốc độ Thực Thiết không bằng đối phương, nếu không phải đối phương đi qua cảnh giới thì phải chào hỏi, để không làm cho người ta hiểu lầm, bọn họ đã đuổi kịp rồi.
Thực Thiết Đế Tôn là hộ ngoại lai, bọn hắn có thể không quan tâm, nhưng Đế Tôn bát giai của thế giới Luân hồi mang theo bốn vị Thất giai hoành hành tứ phương, nếu đổi thành người khác, làm gì có ai không cảnh giác chứ?
Lúc này, Lý Hạo cũng lên tiếng: “Ta đã nhìn thấy Phù Sinh tiền bối... Đáng tiếc trước đó không nghe được lệnh triệu tập, cũng không có thời gian ngăn cản, nếu như sớm biết chuyện này, ta đã ngăn hắn lại..."
Hắn hóa thành giọng nói của Tiêu Trần, Đế Tôn Phù Sinh kia cũng không dừng lại, cũng không quá quan tâm, thật ra hắn chỉ nói cho mọi người biết ta đang đuổi giết đối phương, không phải để đối phó với ngươi.
Về phần những Giới Chủ khác, bọn họ có thật sự ra tay hay không cũng không quan trọng.
Dù sao cũng là khách sáo, chẳng muốn nói thêm câu nào, nhưng nếu có người đáp lại, vẫn phải ứng phó trả lời một câu: "Không sao!"
Lời nói rơi xuống, mọi người đã biến mất từ lâu!
Còn có mấy người Vụ Sơn nhìn Lý Hạo, lá gan của ngươi thật sự không nhỏ, chúng ta ở đây, chúng ta là người ngoài, chúng ta là kẻ trộm, ngươi không sợ người ta thật sự dừng lại, bàn bạc với ngươi, để ngươi ra ngoài gặp sao?
Ngươi thật nhàn rỗi!
Lý Hạo không quan tâm, chỉ sờ sờ cằm, nhìn về hướng nhóm người đã đi rồi, mỉm cười: "Thực Thiết Đế Tôn... Dũng khí không nhỏ, nghe nói thế giới Luân Hồi, trong cửu trọng thiên đúng không? Hắn thật sự chạy tới cửu trọng thiên, còn chạy tới phụ cận thế giới Luân Hồi... Thật là trùng hợp!"
Tại sao ta lại cảm thấy có gì đó... không phù hợp với tính cách của Thực Thiết Đế Tôn?
hắn chỉ cương trực thẳng thắn, chứ không điên.
Nếu đã là huyết thù, ngươi hẳn là cũng biết chút ít tình huống đi, không thể nào vừa rời khỏi tứ phương vực, ngươi đã chạy thẳng đến địa bàn của đối phương chứ??
Chán sống rồi?
Lý Hạo liếc nhìn xa xa, cười hì hì: "Thật sự rất thú vị, phong cách này... Có chút…Không tầm thường!"
Ở bên cạnh, Nhị Miêu gật đầu trầm tư.
Đúng vậy, phong cách này rất khác thường.
Phong cách này, đúng hơn... Mơ hồ có chút quen thuộc.
Lý Hạo lại mỉm cười: "Động tĩnh lớn như vậy, cường giả khắp nơi trong cửu trọng thiên đều muốn đến xem kịch, sáu cường giả cao giai xuất hiện, một người chạy trốn, năm người đuổi theo, bát giai giết chết thất giai, vượt qua thiên địa... Động tĩnh quá lớn... Tại sao lần nào vị kia đi tới đâu, cũng phải làm một ít chuyện tới đó?”
Những người khác vẫn còn sững sờ, nhưng Nhị Miêu đã rõ ràng.
Nhân Vương?
Nó có liên quan gì đến Nhân Vương?
Ai biết được, nhìn tình huống Thực Thiết thì quá trùng hợp, trùng hợp để... Cảm thấy hắn có chút cố ý gây phiền phức, trong toàn bộ tứ phương vực, kẻ dám vô liêm sỉ như vậy, chủ động tìm phiền toái, và chủ động đi câu cá…Ngoài Nhân Vương, còn có ai khác sao?
Lý Hạo lộ ra một nụ cười: "Lão tiền bối của chúng ta, lần nào cũng hiểu lòng người như vậy, mặc dù Ngân Nguyệt của ta cũng đã mang nồi cho hắn vài lần, nhưng ta phải nói... Lần nào hắn cũng mang đến cho chúng ta một ít bất ngờ!"
Nói xong, hắn dừng lại, mỉm cười: "Đã như vậy... vậy... chúng ta hãy làm chút gì đi, vừa hay ta chỉ nợ hắn mộ vũ trụ thất gia, được, như vậy cũng không tệ!”
Hắn nhìn thế giới Tiêu Trần, cười nói: "Bắt đầu làm việc, thu dọn thế giới Tiêu Trần rồi mang đi, tất cả nhân sự, tiến vào tín ngưỡng chi giới... Chà, tín ngưỡng hơi khó, trước tiên đánh lừa một số người có thể có tín ngưỡng, những người không thể ... Những người còn lại, trước tịch diệt rồi nói sau, gói ghém cả thế giới..."
Nói xong, hắn liếc mắt nhìn Tiêu Trần Đế Tôn đang biến sắc, mỉm cười: "Thật sự là đáng tiếc, ta bận rồi, sợ không có thời gian chơi với ngươi."
Sắc mặt Tiêu Trần Đế Tôn thay đổi kịch liệt!
"Các ngươi..."
Trong phút chốc, một thanh kiếm lóe lên, trực tiếp chém đầu hắn!
Đại đạo vũ trụ lập tức dao động, động tác cũng không nhỏ, nhưng lúc này, ai quan tâm?
Gần đó, sáu luồng khí tức mạnh mẽ đang nổi lên, ở đây, một số người đang sợ hãi, đại đạo vũ trụ dao động sẵn sàng phòng thủ, có gì kỳ lạ?