Ngôi Sao Thời Quang lơ lửng tại đỉnh đầu Lý Hạo, có vẻ không quá cường đại, chỉ cần phá vỡ ngôi sao này, mọi người còn có cơ hội.
Mà Phù Sinh Đế Tôn tất nhiên cũng hiểu rõ mọi chuyện.
Lý Hạo cũng biết rõ!
Chỉ cần đánh vỡ thời gian, mọi thứ đều sẽ trở lại trên quỹ tích ban đầu.
Vị bát giai này có vẻ không quá mạnh, còn rất yếu, thế nhưng nếu giờ phút này đánh tới đây, phá vỡ ngôi sao, vậy lần lật bàn này có thể sẽ triệt để thất bại.
Giờ khắc này nhất định phải ngăn cản đối phương, cản trở đối phương.
Mấy vị bát giai đều phải đối phó bát giai, mấy vị thất giai, mấy người Không Tịch, Nhị Miêu, hoặc là đang đối phó u linh, hoặc là đang đối phó tam đại bát giai, đều không thể thoát thân.
Có thể ngăn lại Phù Sinh hay không, là chuyện rất quan trọng!
Giờ khắc này, Lý Hạo đã không còn chần chờ do dự gì nữa, bỗng nhiên, cách đó không xa, thế giới trong cơ thể Nhị Miêu dao động, Đại Ly giới!
Trong nháy mắt, Đại Ly phá vỡ.
Lý Hạo rống to một tiếng: "Ngăn tên bát giai này lại!"
Giờ khắc này, một phương vũ trụ hiện ra, vũ trụ Ngân Nguyệt, đám người Càn Vô Lượng trước đó vẫn luôn bị giam ở bên trong Đại Ly giới, đồng loạt xuất hiện, còn rất ngơ ngác, thế nhưng không có thời gian nghĩ ngợi nữa.
Càn Vô Lượng lập tức thi triển lực lượng đại đạo, Đại Đạo Trường Hà trong chớp mắt tụ hợp với Hồng Nhất Đường, một giây sau, một cỗ lực lượng cường hãn hội tụ đến trên thân Hắc Báo, tam vị nhất thể!
Hắc Báo gào thét một tiếng, đỉnh đầu toát ra sừng nhọn, tựa như sừng nhọn của Trấn Yêu Sứ, lôi kiếp Hỗn Độn Lý Hạo vừa mới vận dụng thời gian dụ phát ra, bao gồm một phần lôi kiếp của bên Nhân Vương, bỗng nhiên hội tụ ở phía sừng nhọn!
Một giây sau, một cỗ lôi kiếp cực kỳ cường hãn tỏa ra từ đỉnh đầu Hắc Báo, trực tiếp nổ tung sừng nhọn, một cỗ lực lượng lôi đình lao thẳng đến Phù Sinh.
Lúc này, Lý Hạo chỉ hy vọng những người này có thể ngăn cản đối phương trong nháy mắt.
Bát giai rất mạnh, nhưng ba vị Hắc Báo giờ phút này đều xem như là lục giai đỉnh phong, vũ trụ đại đạo, còn là vũ trụ song đạo, tam vị nhất thể, Hắc Báo còn có thể vận dụng lực lượng lôi kiếp, có thể ngăn cản trong nháy mắt hay không... Lý Hạo không biết, nhưng chỉ có thể đánh cược như vậy!
Đỉnh đầu Phù Sinh cũng lập tức rơi xuống một tia chớp, hắn ta lại không quan tâm đến thứ này, thét to một tiếng, sinh tử hiển hiện, ngăn cản lôi kiếp ở bên ngoài, lúc này nào có tâm tư đối phó mấy tên tôm tép nhỏ.
Đánh hạ ngôi sao mới quan trọng!
Mấy con tôm tép này, sau này sẽ giết chết bọn Lý Hạo, tất nhiên có thể đối phó bất cứ lúc nào.
Hắc Báo gào thét một tiếng, lôi kiếp trước đó vẫn cực kỳ cường hãn, nhưng đối với bát giai, dù là vững vàng đón lấy, nhiều nhất chỉ là thụ thương, muốn giết chết Phù Sinh thì rất khó, đừng nói đùa.
Hắc Báo hóa ra thân thể vạn trượng, hy vọng có thể ngăn cản bước tiến của đối phương.
Chỉ là một cái nháy mắt... thân thể vạn trượng của Hắc Báo trực tiếp bị Phù Sinh Đế Tôn xuyên thủng, hoàn toàn không tạo thành bất kỳ trở ngại nào.
Lục giai cản bát giai?
Làm sao có thể chứ!
Dù là giờ phút này có thể so với thất giai, thì có sao?
Chỉ là trì hoãn trong nháy mắt, nhưng tam đại bát giai vẫn không chết ai, khi thấy đối phương sắp áp sát Lý Hạo, lúc này, khu vực phụ cận, đại lượng u linh bỗng nhiên mất khống chế, không chỉ như vậy, hình như có nhiều thêm một phần vong hồn đồng thời bạo liệt ra!
Ở ngay bên người Phù Sinh Đế Tôn.
Cách đó không xa, Địa Ngục mà Lâm Hồng Ngọc tạo dựng vốn đã tương đối cường hãn, nhưng giờ phút này, trong nháy mắt bị phá vỡ, hơn mười vị vệ sĩ vong linh Đế Tôn vẫn luôn đi theo nàng, giờ phút này, cũng biến mất hàng loạt, đồng thời bạo liệt ra, ngăn cản đường đi của Phù Sinh Đế Tôn.
Thế nhưng vẫn không có tác dụng.
Những Đế Tôn trung đê giai này tự bạo, còn là vong linh sau khi chết tự bạo, muốn ngăn cản Đế Tôn bát giai, chỉ có thể nói hiệu quả cực kỳ nhỏ.
Phù Sinh Đế Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, sóng âm tràn lan ra xung quanh, nhục thân của các vị Đế Tôn muốn ngăn trở bắt đầu rạn nứt, tinh thần rối loạn, tử khí dạt dào, ai cũng thổ huyết không ngừng!
Không ít Đế Tôn bế quan trong Đại Ly giới, nhưng giờ khắc này, không một ai có thể ngăn cản một lát.
Nếu không phải vì Phù Sinh Đế Tôn giờ phút này chỉ cần đánh hạ ngôi sao, nếu lưu lại một lát, cũng có thể giết sạch hết mọi người.
Bát giai chênh lệch quá xa với Đế Tôn trung đê giai.
Mấy người Càn Vô Lượng cũng đồng thời biến sắc, bọn họ cũng không ngờ nhiều người liên thủ như vậy, thế mà ngay cả ngăn cản một lát cũng không làm được, đây chính là chiến lực bát giai sao?
Trong hư không bỗng nhiên vang lên thanh âm của Thần Linh.
"Thần nói, Hỗn Độn vô ngần!"
Trước mặt Phù Sinh Đế Tôn dường như xuất hiện khoảng cách, trong chớp mắt như thể đã cách Lý Hạo ngàn vạn trượng, nhưng chỉ trong nháy mắt, huyễn cảnh tín ngưỡng này cấu tạo lập tức bị phá vỡ!
"Hừ!"
Phù Sinh Đế Tôn hừ lạnh, Tín Ngưỡng chi đạo, còn có Hỗn Độn chi đạo?
Thế nhưng có thể ngăn cản ta sao?
Cách đó không xa, thân thể Nữ Vương sụp đổ, tàn nguyệt hiển hiện, giờ phút này cũng có chút chán nản, lực tín ngưỡng cường hãn cũng không thể ngăn cản đối phương một lát, trong nháy mắt bị phá vỡ.
Giờ khắc này mới cảm nhận được tuyệt vọng và bất đắc dĩ.
Không cản được!
Cơ hội đang ở trước mắt, thế nhưng bọn hắn có nhiều người như vậy, thế mà không ai có thể ngăn lại một vị bát giai trong chớp mắt.
Tất cả mọi người cực kì chán nản!
Dù không biết tình huống cụ thể là như thế nào, nhưng tất cả mọi người thấy được, vị bát giai này đang lao thẳng tới chỗ Lý Hạo, hiển nhiên là vì đối phó Lý Hạo, mà thế cục hiển nhiên rất căng thẳng, nếu không, Đại Ly giới còn chưa tự phá, Lý Hạo sẽ không dễ dàng phá vỡ giới vực.
Lần này xong rồi.