Thân thể Liệt Thổ Đế Tôn bắt đầu rạn nứt, lại gắt gao nhìn về phía Phù Sinh, giờ khắc này, không có mắng bọn Lý Hạo mà chỉ nhìn Phù Sinh, bỗng nhiên mắng một câu: "Sớm biết như thế này thì ta tuyệt sẽ không hợp tác với đồ con lợn như ngươi!"
Đế Tôn bát giai, dưới tình huống không ai có thể ngăn cản, không thể đánh hạ Ngôi Sao Thời Quang, thời gian lâu như vậy đã bị người này lãng phí, thiệt thòi chúng ta còn tin tưởng người này có thể phá vỡ Thời Quang Phong Ấn!
Đã đánh giá cao tên phế vật Phù Sinh này rồi!
Sớm biết như vậy, dù là tự bạo đại đạo, cũng phải phản kích, thế mà ký thác hi vọng vào trên thân Phù Sinh... Luân Hồi, ngươi thế mà phục sinh thằng ngu này, thiếu hắn ta, có lẽ sẽ tốt hơn!
Phù Sinh Đế Tôn biến sắc không ngừng, vốn còn muốn lại đánh về phía Lý Hạo, nhưng trong nháy mắt, Liệt Thổ và Minh Nhật Đế Tôn đã bị giết, hắn ta trong nháy mắt hiểu rõ, nếu tiếp tục xông ra, khả năng chính là tam đại bát giai vây giết hắn ta!
Một cái chớp mắt, Phù Sinh đi thẳng đến chỗ nhóm người Luân Hồi Đế Tôn, hét lớn: "Đạo Chủ!"
Luân Hồi Đế Tôn đánh ra một quyền, tựa như Thiên Địa Ma Bàn, đánh lui Nhân Vương, sắc mặt tái xanh, nhìn về phía Phù Sinh đang bay tới, giờ khắc này, ngay cả hắn ta cũng muốn chửi một câu, phế vật!
Phù Sinh, sao ngươi không đi chết đi?
Bọn hắn không nhìn thấy nhiều thứ, bọn hắn chỉ thấy Phù Sinh đã tới gần Lý Hạo, thế mà bị đánh lui, dẫn đến việc đã bỏ qua thời cơ tốt nhất, để hai vị bát giai bị giết tại chỗ...
Bát giai đó!
Lý Hạo còn đang trấn áp tam đại bát giai, nào có quá nhiều dư lực phản kích, như vậy mà ngươi còn bị đánh lui?
Ngươi còn sống để làm gì?
Cho dù trong lòng hận không thể giết chết Phù Sinh, giờ phút này, hắn ta cũng không lo được những thứ này, rống to một tiếng: "Tru sát Nhân Vương, trận chiến này, không giết chết hắn, người chết chính là chúng ta!"
Mấy vị Đế Tôn bát giai cũng không tiếp tục quản lôi kiếp công kích, mặc cho lôi kiếp rơi xuống, chém giết với Nhân Vương, thời khắc này, Luân Hồi Đế Tôn thậm chí đã từ bỏ việc dùng Đạo Vực bao trùm bốn phía.
Chỉ trong một cái nháy mắt, từng luồng khí tức cường hãn vô biên tràn lan đến giữa thiên địa, khu vực phương đông khổng lồ vô biên, nhưng giờ khắc này, khí tức bên này vẫn truyền ra ngoài!
Dù là Luân Hồi, động tĩnh của đại lượng Đế Tôn thất giai tham chiến cũng không bằng bên này.
Có hơn 10 vị Đế Tôn bát giai tham chiến là chuyện chưa từng xảy ra trong vòng trăm vạn năm ở ngoại vực, dù lần trước, bát giai tham chiến trong vụ tập sát Phù Sinh cũng không nhiều như hôm nay.
Ầm!
Từng đạo khí tức trong nháy mắt lơ lửng, hai vị bát giai giờ phút này đã bị giết tại chỗ, một cỗ lực lượng hỗn loạn phóng lên tận trời, đại đạo rung chuyển, Hỗn Độn rung chuyển, khu vực bốn phía, một số cường giả trong nháy mắt đã cảm giác được một ít gì đó...
Có người lập tức biến sắc!
"Hai vị bát giai Liệt Thổ, Minh Nhật... Đã chết!"
Đều là cường giả phương đông, há có thể không biết?
Chết rồi!
Lập tức chết đi hai vị Đế Tôn bát giai!
Bên kia còn có đại lượng bát giai tham chiến, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Còn có những người Phù Sinh, không phải đều đã chết sao?
Vì sao... Cũng ở bên kia!
Vô số nghi hoặc hiện ra, nhưng giờ khắc này, không một ai dám đi qua đó, ai cũng hãi nhiên thất sắc.
Về phần trên cửu trọng thiên cũng có động tĩnh truyền vang đến, nhưng cường hãn kém xa bên này.
Bùm!
Tiếng nổ tung vang vọng đất trời, giờ khắc này, bàn cờ vạn đạo hiển hiện, đạo kỳ không giỏi chém giết, đối thủ của hắn ta là vị Âm Nguyệt Đế Tôn kia, cho đến giờ phút này mới bị đạo kỳ công phá phòng thủ, một tiếng ầm vang, nhục thân nổ tung!
Vị bát giai thứ ba rốt cục bị chém đứt.
Chỉ trong khoảng khắc, tam đại bát giai đã chết... Dư âm chấn động, một số đại thế giới bốn phía, giờ phút này, sắc mặt bọn Giới Chủ đã trắng bệch, phương đông sắp triệt để hỗn loạn sao?
Bát giai cường giả, bây giờ chết dễ như thế sao?
Tam đại bát giai vừa chết, Lý Hạo cuối cùng đã thoát khỏi sự rung động vừa rồi, chỉ là trong mắt vẫn hồi tưởng đến cảnh tượng trước đó, thực lực người kia không phải rất mạnh, nhưng loại lực lượng đại đạo kia... Loại lực lượng đại đạo cực kỳ có thứ tự, gần như không chưa bất luận lực lượng đại đạo hỗn loạn gì khiến hắn có chút thất thần.
Giờ phút này, hắn không lo được những thứ này.
Tam đại bát giai vừa chết, thế cục đã thay đổi.
Mặc dù trước mắt, dù là ba vị bát giai đã chết, nhưng cũng chưa chắc có thể chiếm được tiện nghi quá lớn, bên Nhân Vương, tứ đại bát giai Luân Hồi còn sống, còn có Hỗn Độn Thú bát giai... Thế nhưng đã có cơ hội.
Lý Hạo quát một tiếng chói tai: "Vây giết bọn hắn!"
Hắn dẫn đầu đánh tới bên kia, vứt xuống trường kiếm, đánh ra một quyền, ngàn giới hiển hiện, hắn lao thẳng đến Phù Sinh, phía sau, mấy vị bát giai lập tức đánh tới chỗ Nhân Vương!
Những thất giai như Không Tịch cũng trong nháy mắt đánh tới bên kia... Ai cũng cao giọng rống to, dường như muốn phát tiết xúc động phẫn nộ trong lòng.
Vừa rồi vẫn mãi bị áp chế, vẫn mãi bị đè đánh, có thể hủy diệt bất cứ lúc nào.
Theo ba vị bát giai đã bị giết... Cơ hội tới rồi!
...
Trong lúc đó.
Thương Đế và Chí Tôn phá diệt hai giới, giờ phút này đã cảm giác được cỗ dao động kia, trước đó vẫn luôn không cảm giác được tình huống cụ thể, giờ phút này lại có thể cảm giác được, Chí Tôn thở phào nhẹ nhõm.
Còn tốt!
Suýt chút làm trễ nải đại sự, suýt chút nữa đã hố chết Phương Bình.
Cuối cùng xong rồi!
Ông ấy cũng không lo được nhiều, quát khẽ một tiếng: "Đại Miêu, đi thôi, đi phá Luân Hồi!"
Luân Hồi ở ngay phụ cận.
Trước đó còn lo lắng dây dưa quá lâu với Luân Hồi, dẫn đến Phương Bình bị giết, giờ phút này, dù là bên Phương Bình không thể giết chết mấy vị bát giai, cũng sẽ không dễ bị giết chết.
Nếu như thế... Phá Luân Hồi thôi!
Hai vị bát giai điên cuồng độn không, đi thẳng đến Luân Hồi, Chí Tôn cũng không tiếp tục che lấp khí cơ, tiếng thét to vang triệt tứ phương, đi thẳng đến thế giới Luân Hồi: "Nhị Đế Liệt Thổ, Nhật Nguyệt đều đã chết! Chư Đế trong nội bộ Luân Hồi muốn chôn cùng Luân Hồi sao?"
Giờ khắc này, nội bộ Luân Hồi, tinh thần của nhiều vị Đế Tôn rung động, có mấy vị thất giai thậm chí không ngừng thổ huyết, vũ trụ đại đạo đã bị phá, rõ ràng đến từ hai giới khác.
Bên ngoài, tiếng la giết trùng thiên.
Mà khí tức quang minh tràn lan, rung chuyển tứ phương, Quang Minh Đế Tôn giờ phút này cũng hơi nhướng mày, gầm to một tiếng: "Quang Minh tứ phương ở đây, thúc thủ chịu trói đi!"
Mẹ nó, cuối cùng cũng được xả giận!
Trước đó Long Chiến giả mạo lão tử, lần này, thế nhưng là bản chính ta ở đây!
Sau khi khí tức tam đại bát giai triển lộ, Luân Hồi Chư Đế trước đó còn không sợ hãi, lại cảm giác được ba vị bát giai dã chết... Lập tức có chút thất thần, mà giờ khắc này, một cây đao ngang qua thiên địa, một tôn Luân Hồi Đế Tôn thất giai đã bị một đao chém giết tại chỗ!
Một thanh kiếm, kiếm ra không về, thương khung phá toái, lại một tôn Đế Tôn thất giai bị một kiếm chém giết!
Một đôi nắm đấm trấn áp Chư Thiên, Dương Thần, Đế Tôn thất giai uy tín lâu năm dùng một quyền đánh nổ một tôn thất giai, cười ha ha, sau lưng, đồ đệ Trấn Thiên Vương cũng là cười lớn một tiếng: "Hôm nay sẽ là thời điểm ta tiến vào thất giai!"
Cuối cùng đã đến phiên lão tử!
Nếu còn không tiến vào thất giai thì sẽ không có cách nào lăn lộn.
Đại chiến trong nháy mắt nghịch chuyển.
Hai nơi chiến trường, đại lượng Đế Tôn bắt đầu biến mất.