Doanh trướng có hạn, người Ngân Thành tới được phân một đại doanh trướng riêng, đãi ngộ coi như không tệ.
Về phần có phụ nữ như Liễu Diễm ở đây mà cũng chỉ phân một cái, việc này quá bình thường.
Làm Siêu Năng Giả, đây đều là bình thường.
Đương nhiên, có người kinh ngạc, có người thờ ơ đối với việc bọn Lý Hạo dẫn theo một con chó đến. Tính cách Siêu Năng Giả khác lạ, chỉ cần con chó này không quấy nhiễu chính sự thì cũng sẽ không ai quan tâm.
...
Đặt hành lý đơn giản xuống.
Viên Thạc muốn nghỉ ngơi chút, Lưu Long muốn đi tìm Hách Liên Xuyên thương lượng nhiệm vụ cùng làm việc tiếp theo.
Mà Lý Hạo thì lôi kéo Vương Minh đi làm quen bạn mới.
...
"Lý Hạo, đây là Hoàng lão, ngươi đã biết!"
Vương Minh có đôi khi rất đại khí, dưới tình huống bình thường, coi như dẫn người đến thăm, cũng là đến thăm người cùng cấp độ. Bây giờ trong mắt rất nhiều người, gã chỉ là một Nguyệt Minh.
Nhưng người đầu tiên kẻ này dẫn Lý Hạo đến thăm, chính là Hoàng Vân cấp Nhật Diệu.
Dù sao hai người đã gặp mặt, cũng coi như quen biết.
Đến thăm, thật ra cũng có ý nhận biết, để ý chút.
Hoàng Vân làm cường giả Nhật Diệu, mặc dù không thể được phân một doanh trướng riêng nhưng trong doanh trướng cũng chỉ có hai người. Trừ Hoàng Vân ra thì còn có một tráng hán như quả trứng màu đen.
Dáng dấp rất hung bạo, ngược lại nhìn chất phác.
Thổ năng nồng đậm bao phủ quanh thân, vừa nhìn đã biết là một cường giả Thổ hành.
Thấy Vương Minh dẫn theo Lý Hạo tới thăm, Hoàng Vân cũng lộ ra dáng tươi cười, ông và Vương Minh rất quen, cũng không xa lạ gì với Lý Hạo.
“Xin chào Hoàng lão!"
Lý Hạo vẻ mặt ngây ngô, trong lúc mơ hồ còn mang theo chút thẹn thùng, nhìn đã thấy là một thanh niên xã giao không đạt tiêu chuẩn.
Ân cần thăm hỏi Hoàng Vân xong, hắn vừa nhìn về phía cường giả Thổ hành, vội nói: "Vị đại ca này, xin chào!"
Trong trướng, hán tử Thổ hành nở nụ cười: "Đại ca? Ta làm cha ngươi cũng được, tuổi tác cũng lớn rồi! Ta là Triệu Hoan, tuần thành sứ Bạch Nguyệt Thành!"
Hoàng Vân cũng cười giới thiệu: "Triệu Hoan là cường giả hệ Thổ, Thổ Độn Thuật rất lợi hại, lên trời xuống đất, lên trời khó, xuống đất càng khó!"
Nói rồi, chào hỏi hai người rồi vào trong trướng.
Lần này hạ trại, những lều vải này cũng không nhỏ, không gian bên trong tương đối lớn.
Nhưng vì có một cường giả hệ Thổ ở đây, trong lều vải còn ló ra vài kiến trúc đơn giản, chẳng hạn như cái bàn, cái giường, thoải mái, toàn diện nhiều hơn lều vải của những người khác.
Vương Minh dẫn theo Lý Hạo, cùng đi vào.
Nhìn thấy bát trà trưng bày trên mặt bàn, Vương Minh hâm mộ nói: "Có Triệu thúc ở đây, đãi ngộ thật tốt. Sau này coi như hệ Thổ không đánh nhau, đi xây thành trì cũng là từng việc một!"
Triệu Hoan cười ha ha: "Tiểu Vương, hệ Kim của ngươi cũng không kém. Nếu sau này thật sự không đánh nhau, ta xây thành trì, ngươi gia cố kim loại cho ta, chế tạo ra một tòa đại thành!"
Hai người vui đùa, xem ra cũng coi là quen biết.
Đương nhiên, hai người Triệu Hoan cũng không coi nhẹ Lý Hạo. Hoàng Vân chào hỏi hai người, ngồi xuống, nhìn về phía Lý Hạo, trên mặt nở nụ cười, nói: "Lý Hạo, lão sư ngươi tiếp nhận chiến thư của Tôn Nhất Phi, việc này ngươi vẫn phải khuyên nhủ. Lão sư ngươi không có bạn bè, cũng không có thân nhân, mấy năm này chỉ tiếp xúc với ngươi nhiều nhất, ngươi cũng là đệ tử cuối cùng ông ấy nhận. Tính cách ông ấy kiệt ngạo, thực lực Tôn Nhất Phi cường đại, tồn tại cấp Tam Dương hậu kỳ, không phải Đoạn Thiên có thể so sánh..."
Ông cũng nghĩ thông qua Lý Hạo, ảnh hưởng Viên Thạc.
Bây giờ giao chiến không phải lựa chọn tốt nhất.
Sẽ chỉ tiện cho những phe khác, mà người bị hao tổn chính là Tuần Dạ Nhân và Hồng Nguyệt. Ảnh hưởng với Hồng Nguyệt thật ra cũng không tính quá lớn, thua thiệt nhất chính là Tuần Dạ Nhân.
Lý Hạo gật đầu, vẻ mặt trịnh trọng: "Ta sẽ khuyên! Chỉ là lão sư ta có tính cách bướng bỉnh, coi như ta có nói thì tác dụng cũng không lớn."
Nói rồi, hắn hơi tiếc nuối, lắc đầu, lại nói nhỏ: "Hoàng lão, lần này ta để Vương ca dẫn ta tới, thật ra cũng là muốn tìm hiểu vài tình huống... Ta không tiện hỏi người khác lắm, chỉ cùng Hoàng lão gặp qua mấy lần, miễn cưỡng cũng coi như quen biết Hoàng lão..."
Hoàng Vân cười: "Ngươi muốn hiểu rõ việc gì?"
“Chuyện là... Chuyện là... Ta muốn biết, Tuần Dạ Nhân chúng ta, trừ Hách bộ trưởng thì còn có ai có thể đối phó Tôn Nhất Phi không?"
Lý Hạo hơi lo lắng: "Hoàng lão, ta nghe nói lần này có các tổ chức to nhỏ, Tam Dương khả năng tới rất nhiều. Mà lại đều không hài lòng với Tuần Dạ Nhân chúng ta. Chúng ta rất cường đại, Hoàng lão các ngươi đều là cường giả đỉnh cấp bên trong Nhật Diệu... Nhưng chúng ta... Có thể đối phó nhiều Tam Dương vậy không?"
Thật ra hắn muốn biết những người này có biết người phụ nữ kia tồn tại không.
Nhật Diệu, cũng coi như là lực lượng trung kiên của Ngân Nguyệt.
Nếu bọn họ không biết thì phải dò xét bên phía Hách Liên Xuyên.
Bỗng nhiên nhiều hơn một Tam Dương trung kỳ, Lý Hạo nhất định phải hiểu rõ địch ta.
Hoàng Vân suy nghĩ chút rồi mới nói: "Cũng không cần quá lo lắng, các tổ chức lớn cũng không phải là một thể. Dù cùng nhằm vào Tuần Dạ Nhân thì cũng không phải đều cùng một tâm tư, tồn tại khác nhau. Mà hai nhà tổ chức cỡ trung là vì tổ chức bản thổ, cho nên bình thường ngược lại hợp tác với chúng ta nhiều một ít. Dù sao ba tổ chức lớn cũng chỉ là có cứ điểm ở đây, tinh lực chủ yếu đều ở khu vực Trung Bộ."
"Nói vậy chính là, phía chúng ta chỉ có Hách bộ là Tam Dương?"
Lý Hạo không muốn nghe những thứ này, hắn đành phải hỏi thẳng vào vấn đề.
Hoàng Vân gật đầu, việc này ngược lại không có gì để giấu diếm: "Không có cách nào, Tuần Dạ Nhân Ngân Nguyệt của chúng ta chỉ có Hầu bộ và Hách bộ là Tam Dương. Hầu bộ không cách nào rời đi, vậy chỉ có thể để Hách bộ một mình đến đây."
Nói xong, ông lại nói: "Nhưng cũng đừng cảm thấy chúng ta yếu. Lần này có tới bảy Nhật Diệu, trừ ta và lão Triệu thì cũng còn mấy người bên trong, có hai Nhật Diệu cường giả tối đỉnh!"
Ông là Nhật Diệu sơ kỳ, Triệu Hoan đại khái là trung kỳ, Lý Hạo nhìn thấy kích thước mặt trời, cũng không hỏi cụ thể.
Còn có hai Nhật Diệu đỉnh phong... Lý Hạo cùng so sánh với mặt trời thấy trước đó, hẳn là một nam một nữ, đều là người trung niên.
"Hà bộ hệ Thủy, Chu bộ hệ Kim."
Lý Hạo lộ ra nghi hoặc, Vương Minh bên cạnh lập tức xen vào, nói: "Tuần Dạ Nhân chúng ta, có một chính, năm phó, sáu bộ trưởng! Trừ Hầu bộ ra thì còn lại năm người, Hách bộ là phó bộ trưởng đệ nhất. Lần này, một trong bốn người còn lại - Hà bộ cấp Nhật Diệu hệ Thủy đỉnh phong tới, chính là bác gái nhìn hơi dữ dằn kia..."
Hoàng Vân và Triệu Hoan đều nhìn gã một cái, tiểu tử này, lá gan cũng không nhỏ.
Mặc dù người ta đích thật là bác gái nhưng ngươi há miệng ngậm miệng hô bác gái, coi chừng lúc bắt được ngươi sẽ không khách khí với ngươi.
"Chu bộ thì ta càng quen thuộc!"
Vương Minh cười ha hả, nói: "Bởi ta cũng là hệ Kim, cho nên thường xuyên đi bên Chu bộ thỉnh giáo. Chu bộ chính là đại thúc đẹp trai trước đó đứng ở bên cạnh Hách bộ, cõng một thanh kiếm, Nhật Diệu đỉnh phong. Ta cảm thấy Tam Dương thứ ba của Tuần Dạ Nhân chúng ta rất có thể chính là Chu bộ."
Hệ Kim thiện công, cộng thêm cùng hệ với Vương Minh, Vương Minh rất quen thuộc người nọ, cũng rất tôn sùng.
Lời này, Hoàng Vân và Triệu Hoan không phủ nhận.
Lực công kích của Chu bộ rất mạnh, mà lại cũng là lão tư cách Nhật Diệu, bước vào Tam Dương cũng không phải việc không thể.
Lý Hạo lộ ra dáng tươi cười, bảy Nhật Diệu, bây giờ hắn đã biết rõ bốn người trong đó.
Sau đó, Lý Hạo lại hàn huyên vài câu với hai Nhật Diệu, đến thăm mà thôi, cũng không ở lại lâu, huống chi sắc trời bên ngoài đã tối, cũng không tiện tiếp tục trò chuyện mãi.