Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 376 - Chương 376: Mặt Đất Thôn Phệ Thi Thể

Chương 376: Mặt Đất Thôn Phệ Thi Thể Chương 376: Mặt Đất Thôn Phệ Thi Thể

Khi Siêu Năng Giả ngay cả siêu năng cũng không quá dám sử dụng, tốc độ phản ứng, năng lực phản ứng, bao gồm cả năng lực nhìn ban đêm của bọn hắn đều kém xa võ sư. Võ sư mạnh tại tự thân, dù là nội kình bất động, tố chất thân thể bản thân vẫn cực mạnh.

Cho nên năng lực nhìn ban đêm của võ sư rất tốt, nhưng Siêu Năng Giả thì khác, trừ khi siêu năng ba động, nếu không năng lực nhìn ban đêm rất kém cỏi.

Trong bóng tối, bọn hắn cũng chỉ có thể nhìn thấy vài hình dáng.

Có người muốn ba động chút siêu năng, sau một khắc, trong bóng tối, âm thanh lợi kiếm xuyên thấu truyền đến.

Giờ khắc này, những Siêu Năng Giả còn sống biết siêu năng ba động, âm thanh, ánh sáng đều sẽ gây nên sự chú ý của những hắc giáp này.

Nếu không nhúc nhích... Có lẽ còn khá an toàn.

Những hắc giáp này không giống người sống.

Bọn hắn càng như dựa vào âm thanh, siêu năng ba động để phân rõ vị trí.

Cho nên bất động... Sẽ an toàn?

Bây giờ dưới sự e ngại, cường giả có thể bay trên trời cảm giác có bóng đen nhích lại gần mình, không còn dám dừng lại, nhanh chóng vọt lên trời, thoát khỏi nơi đây!

Có thể bay trên trời, thường là vốn bảo mệnh lớn nhất.

Người này đằng không mà lên, ngay từ đầu không có việc gì, hắn cũng coi là đào thoát thăng thiên, còn đang vui vẻ, nhưng trong nháy mắt bỗng nhiên trong không trung bắn ra một ánh sáng, người này hoàn toàn không ngăn cản và lui tránh kịp nữa. Trong tích tắc, hắn giống như bị đạn pháo đánh trúng, lập tức nổ tung, chia năm xẻ bảy!

Tia sáng này còn chiếu sáng nơi đây.

Lập tức những Siêu Năng Giả ẩn núp kia đều lộ ra hình bóng, mà những người này đều là cuồng mắng trong lòng, cũng hãi nhiên thất sắc.

Cái kia lại là cái gì?

Vậy mà cường giả bay trên trời trực tiếp bị một vệt ánh sáng đánh phấn thân toái cốt!

Mấu chốt là ánh sáng này đã chiếu sáng nơi đây.

Lập tức những binh sĩ mặc hắc giáp còn đang tìm kiếm bỗng nhiên ra tay.

"A!"

Tiếng kêu thảm thiết lần nữa truyền đến!

Từng thanh thiết kiếm màu đen xuyên qua đầu từng cường giả, có người không chịu nổi áp lực như vậy, bạo hống một tiếng, hỏa năng bộc phát, phần thiên hỏa diễm nổ bắn ra.

Ầm!

Một bộ binh sĩ mặc hắc giáp, trực tiếp bị đánh bay, đập rơi ầm ầm.

Hắc giáp ngược lại không bị thiêu huỷ, nhưng vẫn khiến binh sĩ mặc hắc giáp ngã xuống đất không dậy nổi, giãy dụa đứng lên...

Lần này, các cường giả trong đám người lại thấy được hi vọng.

Từng người lộ ra nét mừng!

Mặc dù mạnh nhưng những binh sĩ mặc hắc giáp này giống như cũng không phải vô địch, vẫn có thể giải quyết.

Trong nháy mắt, lại có mấy cường giả Nhật Diệu phấn khởi phản kích!

Quả nhiên những binh sĩ mặc hắc giáp mạnh có hạn, tuy phối hợp ăn ý, nhưng vẫn là có nhiều binh sĩ mặc hắc giáp bị đập bay ầm ầm, có người phản kháng, cũng không quan tâm âm thanh, vội quát: "Áo giáp kia tựa như là vật siêu năng... Khó mà phá hư! Đánh bay bọn hắn, cách không chấn động! Còn nữa, không thể bay trên trời, nơi đây khả năng có thiết trí cấm bay..."

Cũng có Siêu Năng Giả có kiến thức rộng khắp, rất nhanh đã nói ra hạng mục việc cấm kỵ.

Không thể bay!

Phi hành vượt qua độ cao nhất định thì sẽ nghênh đón tia sáng kia, trực tiếp nổ chết một Nhật Diệu... Ai dám lại bay?

Bọn hắn toàn lực bắt đầu phản kháng!

Mà có người cũng bắt đầu thừa cơ chạy trốn.

Mấy Nhật Diệu bị quấn lấy, thầm mắng một tiếng, cũng vừa chiến vừa trốn. Phía sau còn có người tìm tới những tổ chức lớn kia, những tổ chức kia có cường giả Tam Dương, thậm chí còn có Nguyên Thần Binh... Bọn hắn không muốn lại chết!

Mặc dù bây giờ binh sĩ mặc hắc giáp vẫn cường đại như trước, giết không ít người, nhưng vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn mấy cường giả kia thoát khỏi chiến trường.

Một vài binh sĩ ngã xuống đất, một lát sau cũng lần lượt đứng lên.

Bọn hắn một đường truy đuổi, một mực đuổi, thẳng đến đuổi tới cuối quảng trường... Chờ sau khi những người kia điên cuồng chạy trốn, những binh lính này giống như nhận được chỉ lệnh gì, một lát sau, cả đội bắt đầu trở về.

Trong bóng tối, binh sĩ mặc hắc giáp liên tục biến mất, đi đến vị trí trước đó của đám người Lý Hạo.

Tiếng bước chân dần dần đi xa.

Một mực chờ bọn hắn rời đi, một bên quảng trường khác, mấy người Lý Hạo mới đầu đầy mồ hôi, nhẹ nhàng thở dốc một hơi.

Má ơi!

Thật đáng sợ!

Những binh lính này nhìn chỉ có thực lực Nguyệt Minh nhưng đều là bất tử bất diệt, những người trước đó bị đánh bại thế mà đều đứng lên, đi như không có chuyện gì cả.

Mà bên trong những Siêu Năng Giả kia, tối thiểu có hơn mười người Nhật Diệu nhưng trong chớp mắt đã bị giết mấy người, Nguyệt Minh tức thì bị giết hơn mười người, tổn thất hơn phân nửa, mà lại không giải quyết được bất kì hắc giáp nào.

Đây cũng quá đáng sợ!

Phải biết bây giờ trong ba người bọn họ chỉ có Lưu Long thật sự có thể đối phó với Nhật Diệu sơ kỳ, Lý Hạo có lẽ có thể ngăn cản, Liễu Diễm ngay cả ngăn cản cũng khó.

Nếu ba người bọn họ gặp được ba năm hắc giáp, có thể sẽ xong đời.

Thật là đáng sợ!

Mà đám hắc giáp này tới chỉ là số ít, đám người Lý Hạo lại biết gần nội thành hình như có rất nhiều, rất nhiều.

Mẹ nó!

Tòa thành cổ này là nơi người có thể thăm dò?

"Đi... Đi thôi..."

Lưu Long cũng hơi khiếp đảm, dũng cảm và chịu chết vẫn hơi khác biệt.

Gặp những hắc giáp kia, ông cảm giác ba năm cỗ hắc giáp nhất định có thể liên thủ đánh chết Đấu Thiên như ông.

Mấu chốt là địch nhân đánh không chết.

Đó mới là thứ khiến người ta tuyệt vọng!

Lý Hạo lại liếm môi một cái: "Đi? Lão đại, có phải ngươi điên rồi không?"

Lão đại điên rồi!

Chạy đi đâu?

"Phía trước có nhiều người chết như vậy, đều là năng lượng thần bí!"

Lão đại nhất định điên rồi, một người yêu năng lượng thần bí như vậy mà lúc này thấy được, lại muốn đi?

Lưu Long trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn, ngươi mới điên rồi!

Nếu những hắc giáp kia trở về, ngươi phải làm sao đây?

Gia hỏa này muốn tiền không muốn mạng rồi!

"Lão đại, bọn hắn chỉ là giết kẻ xông vào mà lại có ánh sáng, âm thanh, bay trên trời mới có thể gây nên sự chú ý của bọn hắn. Động tĩnh nhỏ chút, vấn đề không lớn, bây giờ bọn hắn nhất định về bên nội thành, nhanh lên, miễn cho đợi chút nữa có người lại tới, lại dẫn bọn hắn tới..."

Giờ đây trong lòng Lý Hạo có một ý nghĩ to gan: "Lão đại... Chúng ta… tiếp theo chúng ta đi theo những hắc giáp này là được!"

Không phát ra động tĩnh, không kêu la, không chế tạo ánh sáng, không bay trên trời... Những hắc giáp này có khả năng không cách nào phát hiện bọn hắn.

Mà những tên từ bên ngoài đến chưa hẳn sẽ biết.

Có lẽ sẽ còn bộc phát chiến đấu!

Vậy có phải có thể đi theo nhặt xác không?

Thật nhiều năng lượng thần bí, hắn thiếu những thứ này, Ngũ Hành tốt nhất, phong lôi cũng có thể.

Lưu Long và Liễu Diễm đều đơ người, cầu phú quý trong nguy hiểm. Lá gan bọn hắn cũng lớn, nhưng trơ mắt nhìn những hắc giáp này đại sát tứ phương, đối phương cũng còn chưa đi xa đã dám đi tới sờ thi...

Đừng nói chứ bọn hắn thật sự hơi khiếp đảm.

"Đi!"

Lý Hạo mặc kệ bọn họ, sợ cái gì?

Cảm giác những hắc giáp này không giống người sống, nếu là khôi lỗi thì nhất định là có chỉ lệnh đặc thù, chỉ cần không xúc phạm thì vấn đề không lớn.

Điểm này trên vài cổ tịch cũng có ghi chép.

Bọn lão đại không hiểu, ánh sáng biết sự sợ hãi lúc đui mù, nếu như vậy, tình huống chạy loạn ngược lại sẽ nguy hiểm hơn.

Bây giờ, Lý Hạo bỏ lo lắng lại phía sau.

Còn có cái gì quý hơn những năng lượng thần bí này?

Hắn nhanh chóng chạy tới chiến trường trước đó, vừa nhìn, trong nháy mắt hơi thất sắc, huyết nhục trên đất... Hình như đang bị mặt đất thôn phệ!

Không chỉ như vậy, những năng lượng thần bí kia giống như cũng đang bị mặt đất hấp thu.

Lúc này Lý Hạo nuốt một ngụm nước bọt.

Mặt đất!

Trước đó đã cảm thấy mặt đất ẩn chứa một nguồn năng lượng đặc thù. Giờ này, tim hắn đập hơi nhanh, cái này... Cái này sẽ còn thôn phệ thi thể và siêu năng?

Ông trời ơi..!

Tòa thành này... Tất cả đều đang sống sao?

Trên mặt hắn có mồ hôi chảy ra, lại không lo được, cắn răng một cái, hắn bắt đầu nhặt đi vài khối thi thể lớn.

Trách không được những hắc giáp kia không thu thập chiến trường, không chiếm đi thi thể... Không cần thiết. Qua một đoạn thời gian nữa, những thi thể này đều sẽ biến mất, giống như chưa bao giờ xuất hiện.

Tòa thành cổ này, khắp nơi đều lộ ra ma tính và tà tính!

Làm người ta sợ hãi!

Lý Hạo vừa nhanh chóng thu lấy vài khối thi thể, rất nhanh đã tràn đầy rương trữ năng, hắn nhanh chóng trốn chạy.

Quá mẹ nó dọa người!

Mặt đất sẽ ăn người!

Bình Luận (0)
Comment