Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 388 - Chương 388: Đạn Diệt Thành

Chương 388: Đạn Diệt Thành Chương 388: Đạn Diệt Thành

Cùng lúc đó.

Sắc mặt của Diệu Thừa ở Diêm La hơi khó coi, cầm trong tay một tấm vải rách, nhíu mày không thôi: "Hổ Phách chết!"

Hổ Phách là võ sư tấn cấp Nhật Diệu, chiến lực không yếu, thật ra cũng là cường giả Diêm La trọng điểm bồi dưỡng ở Ngân Nguyệt.

Nhưng bây giờ, đối phương lại chết!

Thổ năng có tác dụng rất lớn trong việc đối phó hắc giáp, chết một thổ năng, lúc này còn đáng tiếc hơn so với chết hai ba hỏa năng, hỏa năng bây giờ bị hạn chế lợi hại.

Cũng chính là vì thổ năng có tác dụng lớn, gã nghĩ để Hổ Phách dẫn đội ra ngoài dò xét chút, coi như gặp hắc giáp thì nguy hiểm cũng ở trong phạm vi khống chế.

Thế nhưng... Hổ Phách chết!

Sắc mặt Diệu Thừa khó coi, Hổ Phách chết, thật sự do hắc giáp làm sao?

Vì sao cảm giác không quá giống!

Hổ Phách lại không ngốc, gã dám trêu vào tiểu đội mười người?

Hay là có người không bằng lòng để thổ năng Hổ Phách sống sót. Dù sao gã còn sống thì đại biểu Diêm La càng có hi vọng bắt vài hắc giáp.

"Chết bao nhiêu người?"

Hắn hỏi một câu, có người nói khẽ: "Không rõ, trừ xác định Hổ Phách và mấy người hắn dẫn theo đều đã chết... Mấy chỗ khác cũng có đồng phục thống nhất của chúng ta, tối thiểu chết năm Nguyệt Minh và một Nhật Diệu!"

Lời này vừa ra, sắc mặt Diệu Thừa khó coi.

Lúc này mới bao lâu?

Trong chớp mắt, chết sáu!

Đây là ít nhất, giờ này còn có một vài siêu năng phân bố ở bên ngoài, không biết sống chết.

Tiếp tục như thế, thăm dò xong mấy đường đi gần đó, chẳng phải người mang vào đều sẽ xong đời?

Gã lập tức mang theo bảy, tám người tiến vào, sau đó lại tới vài người, tổng cộng cũng hơn mười người. Lúc đầu người Diêm La không coi là nhiều, nhưng lập tức chết nhiều như vậy, sao gã có thể bàn giao cho Luân Chuyển Vương?

Nghĩ tới những thứ này, sắc mặt gã khó coi, trầm giọng nói: "Ta đi trước báo cáo cho Luân Chuyển Vương... Các ngươi cẩn thận chút. Còn nữa, chúng ta không thể một mực tự thăm dò, nguy hiểm vượt quá tưởng tượng, có lẽ cần những nhà khác cùng liên hợp mới được!"

Không thể tiếp tục như vậy được nữa!

Bọn thủ hạ cũng không có ý kiến, rất nhanh, Diệu Thừa biến mất ngay tại chỗ.

Trong bóng tối.

Bên ngoài ngoại thành cổ thành còn có một nơi trống trải.

Giờ phút này, lượng lớn Siêu Năng Giả tụ tập ở đây.

Hồ Định Phương quét mắt bốn phía vài vòng, không thấy được Lý Hạo, sắc mặt lộ ra không quá đẹp đẽ.

Đến mức khi người Diêm La đến chất vấn vì sao trước đó không nói việc của hắc giáp, Hồ Định Phương đối xử lạnh nhạt, quét Luân Chuyển Vương thật lâu, thật lâu sau mới lạnh như băng nói: "Ngươi bằng lòng nói cho ta biết Diêm La phát hiện bao nhiêu của cải, bao nhiêu nguy hiểm trong di tích không?"

"Là đầu óc ngươi có vấn đề hay là đầu óc ta có vấn đề?"

Sắc mặt Luân Chuyển Vương u lãnh: "Hồ Định Phương, ngươi thật sự cảm thấy ngươi ở chỗ này là vô địch? Tam Dương hậu kỳ, ngươi cảm thấy mình đã có thể so với Húc Quang?"

Bàn về thực lực, Hồ Định Phương còn kém bọn hắn một chút.

Kết quả, gia hỏa này lại càn rỡ không ai bì nổi!

Không nể mặt Tử Nguyệt, không nể mặt Luân Chuyển Vương, có phải cảm thấy Tuần Dạ Nhân vô địch không?

Phi Thiên luôn luôn thần bí, chưa chắc sẽ tham dự vây công.

Nhưng phía Tử Nguyệt thì khó mà nói.

Gã, cộng thêm Tử Nguyệt, đối phó Hồ Định Phương và Hách Liên Xuyên quá đơn giản, gia hỏa này có phải là muốn chết hay không?

Hồ Định Phương bình tĩnh nói: "Được, ngươi dám đụng đến ta thử xem! Hổ Dực quân chuẩn bị đạn diệt thành không nhiều, chỉ có mười viên, nếu ta không ra ngoài, không phải người thứ nhất ra ngoài... Chỉ cần các ngươi vượt qua mười khỏa đạn diệt thành thì sẽ không có vấn đề! Luân Chuyển, đừng nhìn bản thân quá cao, thật sự xem ta không có chút chuẩn bị nào sao?"

Ánh mắt hắn lạnh lùng, hơi lườm bọn họ, cười lạnh một tiếng: "Ta tin rằng ngươi cũng không có lá gan này! Hay là ngươi cảm thấy người Trung Bộ tới, có thể giúp ngươi ngăn cản đạn diệt thành?"

Sắc mặt Luân Chuyển Vương khó coi!

Không chỉ hắn, nơi xa, Tử Nguyệt cũng có sắc mặt u lãnh, nhìn thoáng qua Hồ Định Phương.

Đạn diệt thành!

Đây cũng là một trong những sức mạnh quân đội, loại vũ khí có tính sát thương cao đều là tuyệt mật. Mà một hành tỉnh, khả năng cũng chỉ có một ít, đều được cao tầng trong quân đội khống chế.

Lực lượng siêu năng của ba tổ chức lớn hùng mạnh, thế nhưng không có mạnh đến tình trạng xâm nhập đến cao tầng trong quân đội.

Đương nhiên có vài hành tỉnh, quân đội hợp tác với tổ chức siêu năng, vậy xem như chuyện khác.

Tại Ngân Thành, người nắm giữ đạn diệt thành chỉ có có thể là một trong thống soái ba quân, Hồ Định Phương chính là một trong số đó. Ngoài ra còn có hai thống soái, trong đó còn bao gồm thống soái ba quân trên danh nghĩa, người kia chấp chưởng trung quân.

Tiếng nói của Hồ Định Phương vừa vang lên, Tử Nguyệt cách không lạnh lùng nói: "Nói như vậy, nếu Hồ Định Phương ngươi chết trong di tích thì cũng muốn vận dụng đạn diệt thành? Chẳng lẽ chúng ta còn phải bảo vệ an toàn của ngươi? Thật sự buồn cười!"

Nói rồi, gã cười lạnh một tiếng: "Bản thân ngươi không ở, ta xem ai có tư cách chấp chưởng đạn diệt thành."

"Vợ của ta!"

Hồ Định Phương thản nhiên nói: "Vợ của ta cái gì cũng tốt, chính là nhìn đại cục lại chẳng ra sao! Ta chết đi, không có ra ngoài, nàng sẽ không cố kỵ cái gọi là đại cục... Không tin, các ngươi có thể thử xem?"

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người nhíu mày không thôi.

Không nghĩ tới Hồ Định Phương còn có sắp xếp như vậy.

Chẳng qua suy tính một phen, mấy người cũng không nói gì.

Coi như đạn diệt thành thật sự bắn ra, những người khác đại khái đều phải chết nhưng Tử Nguyệt và Luân Chuyển Vương vẫn còn có cơ hội. Họ có Nguyên Thần Binh nơi tay, cộng thêm thực lực Tam Dương đỉnh phong, thời khắc mấu chốt chạy trốn thì chưa chắc sẽ có việc gì. Đương nhiên nếu không chết cũng sẽ trọng thương, đó là không cách nào tránh khỏi.

Huống chi người dẫn theo đều chết hết... Còn sống cũng không có cách nào bàn giao.

Dù sao bọn hắn chỉ là thủ lĩnh phân bộ chứ không phải thủ lĩnh tổng bộ.

Hồ Định Phương cười lạnh một tiếng, cũng không để ý tới mấy người kia, lại dùng dư quang quét một vòng, vẫn không thấy được đám người Lý Hạo. Hắn không khỏi nhìn về phía địa phương xa xa giống như tiểu trấn, đó chính là ngoại thành.

Chẳng lẽ... đám người Lý Hạo ngộ nhập ngoại thành?

Việc này rất phiền toái!

Nếu một thân một mình đến đây, hắn sẽ không để ý bây giờ trực tiếp đi vào tìm, nhưng dù sao cũng đã đáp ứng Hầu Tiêu Trần, giờ này còn có một đám Tuần Dạ Nhân đi theo hắn. Nếu hắn đi, một khi Hồng Nguyệt và Diêm La ra tay giết người... Hách Liên Xuyên không ngăn nổi.

Hắn hơi bực bội nhưng lại không thể làm gì.

Thế là hắn càng thêm khó chịu đối với Tử Nguyệt và Luân Chuyển Vương.

Nếu không phải thực lực quả thực hơi kém chút so với hai người... Cũng chưa chắc sẽ kém, hắn vẫn rất tự tin. Dù sao nói thế nào thì hắn cũng là võ sư tấn cấp siêu năng, còn tinh thông Ngũ Cầm Thuật.

Ngũ Cầm Thuật không phải bí mật. Có điều dưới tình huống bình thường, không có Ngũ Cầm Thổ Nạp Pháp phối hợp, Ngũ Cầm Thuật chính là thứ cặn bã.

Nhưng hắn biết Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, vậy Ngũ Cầm Thuật có tác dụng rất lớn.

Cho nên đối đầu bất kì ai trong hai người này, hắn không chút nào e sợ.

Nhưng nếu hai người cùng tiến lên... Vậy đại khái sẽ không cách nào địch nổi.

Bình Luận (0)
Comment