Cửa thành đã đóng.
Bên trong thành, áo giáp hoàng kim vẫn lơ lửng trên không, trong bóng tối cho dù ngăn cách với bức tường thành khổng lồ cùng cửa thành, cũng có thể nhìn thấy một ít ánh sáng màu vàng.
Tiếng thở dốc vẫn tiếp tục.
Đám người vừa bàng hoàng cùng sợ hãi.
Vào lúc này rời đi không được mà ở lại cũng không xong.
Vẫn còn đang chạy?
Cường giả Hoàng kim kia dường như không có đuổi theo bọn hắn, cửa thành cũng đã đóng lại... Đối phương sẽ giết bọn hắn sao?
Nghĩ đến tiểu ấn mai rùa trôi nổi trong tay đối phương...
Vào lúc này, cho dù là Tử Nguyệt hay Luân Chuyển bao gồm cả Hách Liên Xuyên, thì đều có một tia lòng tham nổi lên nhưng có thể sau một khắc đã biến thành sợ hãi.
Quá mạnh!
Định Trần trực tiếp bị một quyền đánh bay không còn sức lực chống trả.
"Còn bao lâu... Khu di tích sẽ mở ra?"
Sắc mặt Tử Nguyệt tái nhợt nhưng nàng ta vẫn hỏi một câu, nàng ta đã quên mất thời gian rồi, hay không còn thời gian để nghĩ xem còn bao lâu sẽ đóng lại.
"Vẫn còn sớm!"
Lý Hạo bị Chu Bộ trưởng kéo, từ xa đáp lại một câu: "Các ngươi mới đi vào khoảng hai giờ, còn khoảng 22 giờ nữa mới mở cửa lần cuối."
Sớm đâu!
Những người này tiến vào cho đến bây giờ cũng đã hơn hai giờ.
Bây giờ cho dù muốn rời đi, cửa lớn khu di tích cũng không mở được, đi cũng không được.
Đây cũng là lý do khiến đám người không chạy tiếp, vì dù có chạy cũng chưa chắc đã chạy xa được.
Huống chi, sau khi sơ tán khỏi ngoại thành rồi lại đi vào lại, thậm chí cũng không thể bay, bọn hắn sẽ không rời khỏi ngoại thành một cách hấp tấp.
Vào nội thành… Bọn này vẫn có dã tâm.
Lúc này, Tử Nguyệt không thể quan tâm đến chuyện này, nàng ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Đều là tên ngốc Định Trần này! Hoàng kim giáp sĩ kia nên im lặng, chỉ cần không động vào Ô Quy Ấn trên tay hắn thì hắn sẽ nhất định không xuất thủ..."
Một vài người trong số bọn họ sau khi vào thành đã nhanh chóng chạy về phía tòa tháp.
Nhưng đáng tiếc là bọn họ đã tung hoành nửa ngày trên tháp cao kia mà… Không lên được!
Không thể bay!
Không còn cách nào khác là tìm kiếm xung quanh mà nghĩ cách, thế mà cuối cùng tìm thấy hoàng kim giáp sĩ kia trong một toà cổ ốc dưới tháp cao.
Thời gian đầu, bọn hắn vẫn còn sợ hãi cùng cảnh giác trong một thời gian dài.
Không ai dám tiếp cận một cách tùy tiện, dù sao thì tất cả đều biết sức mạnh của chiến sĩ bạch ngân.
Nhưng sau khi thăm dò hồi lâu, thậm chí có người còn mạnh dạn tấn công đối phương một chút ... Không có phản ứng nào!
Điều này khiến bọn hắn phải động tâm, Định Trần lại mượn cơ hội, trong nháy mắt thừa dịp khi những người khác hỗn loạn mà muốn đi mưu đoạt Huyền Quy Ấn...
Kết quả, không cần phải nói.
Khi Chiến sĩ hoàng kim bỗng di chuyển làm cho tất cả mọi người đều sợ hãi!
Tại thời điểm này, Tử Nguyệt đổ lỗi cho Định Trần về vấn đề này, tất nhiên là đối phương đã chết rồi, dù nàng có nói thế nào thì cũng không ai phản đối.
Trên thực tế những người này đều có chủ ý về chuyện đó, chỉ có thể nói là Định Trần quá xui xẻo, lần đầu tiên tiếp xúc với Huyền Quy Ấn, kết quả lại chết vô cùng thê thảm.
Hách Liên Xuyên không nói gì, mà liếc nhìn về hướng cửa thành.
Hồ Định Phương khẽ cau mày: "Trong thành còn có người chưa đi ra!"
Đúng vậy, vẫn còn một số người chưa đi ra.
Trước đó có tổng cộng 30 người, Lý Hạo và những người khác đã giết Trương Đình cùng Nhật Diệu của Diêm La, lại chết hai vị Tam Dương, nên chắc phải có 26 người trong thành.
Nhưng bây giờ, Tam Dương còn có năm vị.
Nhật Diệu cũng có 11 người.
Ngoài ra, bên Lý Hạo có 3 vị, chỉ có 19 người, còn có 7 người chưa rời khỏi thành... Bao gồm cả 4 vị Nguyệt Minh của Tuần Dạ Nhân, nhưng không ai trong số họ có thể thoát ra được, hiển nhiên là bốn người này xâm nhập vào sâu trong nội thành tốc độ chậm lại một chút, còn không thể bay khiến bọn hắn không cách nào kịp thời rút lui.
Những người khác cũng liếc nhìn.
Nhìn thấy Tuần Dạ Nhân đột nhiên mất đi 5 người mà 5 vị Nguyệt Minh cũng không có ở đó, cũng không khỏi lộ ra vẻ giễu cợt.
Nguyệt Minh cũng dám ở lại!
Tất cả những gì còn lại đã biến mất, đây là chính mình muốn chết!
Ngoài việc Tuần Dạ Nhân thiếu nhiều người như vậy, Diêm La cũng nhìn ra... Còn có một cái dòng độc đinh bên cạnh đã thiếu đi một cái, có chút bất đắc dĩ!
Đối với phần còn lại, thiếu đi hai vị Nhật Diệu của Phi Thiên, cũng thiếu đi một vị Nhật Diệu bên Hồng Nguyệt.
Hách Liên Xuyên lúc đầu không thèm để ý... Sau khi nhìn kỹ hơn, ánh mắt hắn chuyển động.
Trương Đình ở đâu?
Hắn nhớ ra đối phương là cùng đám người Lý Hạo ở chung một chỗ, nhưng hiện tại người đâu rồi?
Nguyệt Minh biến mất, rơi vào trong thành là chuyện bình thường, nhưng là Trương Đình, đó lại chính là Tam Dương!
Hơn nữa, cũng không có hắc khải hay bạch ngân ở đây.
Mấy phương pháp hắn nhắn nhủ lúc trước đều không có tác dụng, cho dù Trương Đình bị đánh lén trên không trung, đối phương cũng có thể nhanh chóng rơi xuống, Lưu Long cũng không có khả năng kịp ngăn cản lại.
Mà... Đám người Lưu Long dường như không bị thương, nên đây là càng không thể!
Đối phó với một vị Tam Dương cùng một vị Đấu Thiên thì không thể không bị thương.
Ánh mắt của hắn thay đổi, nhìn về phía Lý Hạo ở đằng kia mà trầm giọng nói: "Trương Đình không phải là không vào thành sao?"
Lý Hạo lắc đầu: “Vào rồi… Sau khi các ngươi đi vào, Trương tỷ nói đi vào xem xét, xem ra không có nguy hiểm gì… Kết quả là… Không đi ra!"
Hách Liên Xuyên nghĩ thật kỳ lạ.
Đã thực sự đi vào sao?
Vậy bây giờ đối phương vẫn còn sống?
Người trong thành có thể chưa chết, chỉ là có thể không thoát ra được thôi.
"Như vậy còn đi vào sao?"
Hách Liên Xuyên hỏi một câu, vào lúc này chỉ còn lại 5 vị Tam Dương.
Hồng Nhất Đường đơn giản nói: "Ta không đi! Ta chờ di tích mở ra liền lập tức rời đi!"
Nói đùa!
Hiện tại gã sẽ không đi vào, đối với gã mà nói là quá nguy hiểm, chỉ cần chậm một chút là không ra được, nếu không ra được thì sẽ xảy ra hậu quả gì?
Ai biết được!
Tử Nguyệt cùng Luân Chuyển Vương, vào lúc này cả hai người họ dường như bị thương không nhẹ, sau khi những người này đi vào thì có thể đã chiến đấu qua.
Nhưng Lý Hạo nhìn lướt qua, không ai trong số những người này mang theo thứ gì cả… Không biết là họ không lấy được bảo vật nào khác hay họ đã lấy được, nhưng họ có thủ đoạn để giấu chúng đi, chẳng hạn như nhẫn không gian?
Điều này có thể đúng.
Có những ghi chép trong cổ tịch mà có thể có trong khu di tích.
Ngoài ra, Siêu Năng Giả hệ Không Gian dường như cũng tồn tại.
Nếu tồn tại, chưa hẳn không có hi vọng chế tạo ra, cho nên thật sự đối với những thủ lĩnh này có thể tồn tại một nơi như vậy, xem dáng vẻ của bọn hắn...Không có vẻ là trắng tay.
Chỉ là không lấy được bảo vật trọng yếu nhất.