Hạ Dũng nhìn hắn, thật lâu sau mới cười lạnh một tiếng: "Xem thường ai đó! Chân chính võ sư đều là toàn năng, chỉ là am hiểu phương hướng khác biệt thôi! Cút đi, lão tử đi theo các ngươi!"
Lý Hạo ra hiệu Vương Minh lái xe.
Rời đi!
Không có gì có thể nói với người này.
Đối phương nhận định đi theo Lý Hạo thì có thể tìm được Viên Thạc, vậy nhất định sẽ không dễ dàng từ bỏ, trừ khi đánh hắn một trận. Nhưng Lý Hạo làm người khiêm tốn, kính già, làm sao có thể làm loại chuyện đó?
Đương nhiên cũng có nguyên nhân là do gia hỏa này nghèo rớt mùng tơi.
Võ sư... Giết cũng không chỗ tốt gì.
Nhìn hắn một thân một mình, chẳng mang theo thứ gì, chỉ có một đôi nắm đấm, chẳng lẽ xử lý hắn rồi cắt nắm đấm bọc trên tay chơi?
Xe cấp tốc khởi động.
Phía sau, Hạ Dũng không vội vã đi theo, chỉ yên lặng nhìn một hồi, hừ một tiếng. Một lát sau, ông chạy tới nơi xa, đẩy một chiếc xe gắn máy từ sau tảng đá ra...
Đúng vậy, xe gắn máy!
Brum một tiếng, Hạ Dũng lên xe, cấp tốc đuổi theo!
Ranh con, coi là lão tử đồ ngốc hả?
Còn chạy hơn một ngàn dặm... Ta chắc chắn có bệnh mới làm vậy.
Mạnh hơn võ sư, chạy xa như vậy, nếu thật sự gặp đánh lén thì đó mới là phản ứng không kịp. Không bằng lòng ở chung với lão tử thì cứ việc nói thẳng, vậy mà lại có dáng vẻ này, y như sư phụ hắn, đều không phải là người tốt.
...
Trên xe.
Lý Hạo nhìn thoáng qua phía sau, không thấy được tên kia nên cũng không thèm để ý.
Nhìn về phía Lưu Long, hỏi: "Lão đại, ngài hiểu rõ Nam Quyền không?"
"Bình thường, Nam Quyền Hạ Dũng, quyền pháp thông thần. Phụ thân ta từng nhắc đến vài câu với ta khi còn bé, Hạ Dũng can đảm cẩn trọng, nhìn như mãng phu nhưng trên thực tế lại là người khôn khéo."
Lưu Long nhớ lại một chút rồi nói: "Sau khi siêu năng quật khởi, Hạ Dũng rất nhanh biến mất, xem bộ dạng là lẫn vào hoàng thất, tránh đi tranh đấu siêu năng. Dù sao hắn cũng gần tới võ sư Đấu Thiên, võ sư Ngân Nguyệt năm đó rất giỏi. Ta không biết sau khi hắn bước vào Đấu Thiên mới vào hoàng thất, hay là trước đó, nếu sau đó mới tiến vào, vậy thì võ sư Đấu Thiên ở đâu cũng rất nổi tiếng!"
"Mặc dù hoàng thất lui khỏi trí sau màn, nhưng hoàng thất cũng không phải thật sự hoàn toàn không có uy tín và tài phú. Hoàng thất còn nắm giữ lấy chút tài phú và sức mạnh, bao quát Hắc Giáp quân năm đó cực kỳ nổi danh, còn đang bị hoàng thất khống chế."
Hắc Giáp quân!
Lịch sử ghi chép đây là một đội quân mạnh định đỉnh thiên hạ.
Lý Hạo bỗng nhiên nói: "Hoàng thất cũng lập nghiệp thông qua đào móc di tích, bây giờ nghe tới Hắc Giáp quân, có phải hơi cùng loại với hắc khải trước đó không?"
"Có chút!"
Lưu Long gật đầu nói: "Rất giống, đều là phòng ngự vô địch, không gì phá nổi! Năm đó còn là võ sư làm chủ, gần như không ai có thể công phá phòng ngự của bọn họ, quét ngang 99 hành tỉnh, ngay cả Ngân Nguyệt cũng cấp tốc bị đánh hạ, có thể thấy được họ rất mạnh!"
Nói rồi, ông lại nói: "Hạ Dũng này gia nhập hoàng thất, hơn nữa thoạt nhìn tham gia vào thật ra vẫn khá. Lần này hắn đến Ngân Nguyệt tìm Viên giáo sư luận bàn là một, thứ hai chưa hẳn không có chút tâm tư khác."
Lưu Long thật ra cũng rất thận trọng, đầu óc cũng thông minh. Trừ việc ông bị Viên Thạc chướng mắt ra thì Lý Hạo cảm thấy vẫn rất có tài.
Lưu Long lại nói: "Hắn là đại biểu bên phía hoàng thất... Lần này Hầu bộ trưởng bại lộ thực lực cường hãn, dựa theo lối nói của hắn thì cửu ti sẽ cưỡng ép điều động, bức Hầu bộ trưởng phản, hắn đại biểu hoàng thất... Có lẽ có lòng liên hệ Hầu bộ trưởng!"
Đây không phải việc không thể.
Hoàng thất chưa hẳn sẽ thật sự cam tâm lui khỏi vị trí phía sau màn.
Lý Hạo nghe, hơi đau đầu: "Càng ngày càng phức tạp, thật sự quá phiền phức! Hầu bộ trưởng tọa trấn Ngân Nguyệt không phải rất tốt à? Cửu ti suy tính thế nào mà nhất quyết phải điều hắn, đây không phải kiếm chuyện hả?"
Lưu Long thở dài: "Cũng bình thường, vị trí bất đồng, nếu ngươi là ti trưởng cửu ti thì ngươi có yên tâm để một cường giả vô cùng mạnh mẽ, uy vọng cực cao tọa trấn biên cương không? Mấu chốt là người này còn mấy lần không nghe điều lệnh, ngươi cảm thấy cửu ti còn có thể an tâm không?"
An tâm cái rắm!
Hầu Tiêu Trần không đi Trung Bộ chính là vấn đề lớn nhất.
Giờ phút này, Vương Minh đang lái xe cũng không nhịn được, nói: "Bộ trưởng... Vì sao một mực không muốn đi Trung Bộ vậy? Đi nơi đó có lẽ sẽ có cơ hội càng nhiều. Nói thật, bộ trưởng ở Ngân Nguyệt thật ra khuất tài."
Vì sao Hầu Tiêu Trần không đi Trung Bộ, bọn Lý Hạo cũng không rõ nguyên nhân.
Bảo vệ Ngân Nguyệt, tọa trấn Ngân Nguyệt có lẽ chỉ là một nguyên nhân trong số đó.
Không có nghĩa toàn bộ đều là bởi vì điều này!
Nếu thật sự không yên lòng Ngân Nguyệt, cùng lắm thì đi Trung Bộ, để ý nhiều hơn một ít cũng chưa chắc có phiền phức quá lớn.
Ở trong đó có thể còn một vài nhân tố khác, những người như Lý Hạo cũng không biết được, cũng lười suy đoán.
Lý Hạo không quản những này, bây giờ hắn đang kiểm kê thu hoạch.
Thần Năng Thạch, 35 viên.
Thủy năng trong chiếc nhẫn có 800 viên. Trước đó lúc Nhật Diệu của Phi Thiên chết, Vương Minh góp nhặt gần 1000 viên năng lượng thần bí, lại thêm vừa rồi giết ba Hồng Nguyệt, góp nhặt gần 800 viên.
Lần này năng lượng thần bí tới tay còn thừa đại khái 2600 viên.
Có một thanh Nguyên Thần Binh bị gãy, chia làm hai nửa, Lưu Long và Vương Minh mỗi người một nửa.
Mà một mình hắn hấp thu gần 600 viên Mộc, Hỏa, Thủy ba thứ, Kim, Thổ hấp thu đại khái hơn 400 viên, đây cũng thu hoạch khổng lồ.
Mà hắn còn ăn 6 viên Huyết Thần Tử cấp Nhật Diệu.
Đúng vậy, vừa nãy hắn lại ăn ba viên. Mặc dù đó không phải Huyết Thần Tử nhưng thật ra huyết ảnh cũng giống vậy, chỉ là thiếu một quá trình, nhưng cũng không khác nhau quá nhiều với Lý Hạo.
Bây giờ khí huyết hắn sôi trào, nội kình cường tráng.
Phải mạnh hơn gấp 10 lần so với lúc nãy rời đi!
Ngày 26 tháng 8, bọn họ rời khỏi Ngân Thành. Ngày 27 chiến Tôn Nhất Phi, ngày 28 đi vào di tích, hôm nay đã là ngày 1.
Ngày mùng 1 tháng 9!
Trước sau thật ra cũng mới 5 ngày thôi.
5 ngày này, thực lực của Lý Hạo lại phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
"Ngũ tạng và trái tim của lão sư hấp thu hơn 1000 viên hỏa năng, mà vốn ông cũng một mực uẩn dưỡng ngũ tạng mấy chục năm, không phải ta có thể so sánh. Tứ tạng khác có thể tiếp nhận, trong mắt của ta, tối thiểu có trình độ 500 viên... Nói vậy, trái tim lão sư hấp thu hỏa năng có thể cao tới 1500 viên..."
Đây là so sánh với chính hắn!
Nói cách khác, thời khắc này Lý Hạo đã hấp thu gần 500 viên, nhưng mới chỉ đạt tới trình trạng lúc Viên Thạc chưa hấp thu.
Cho nên, hắn còn kém không ít so với Viên Thạc.
Hắn nhìn nhẫn trữ năng trong tay, lại cảm thụ chút Thần Năng Thạch trong cơ thể...
Ánh mắt Lý Hạo lấp lóe. Lần này, Ngũ Hành cân bằng, nếu đều có thể đạt tới tiêu chuẩn 1000 viên thì hẳn cũng gần bằng trình độ ngũ tạng của lão sư.
Khi đó, thứ khiếm khuyết chính là thế!
Đến lúc đó, nếu hắn uẩn dưỡng nhiều thế, dung hợp kiếm thế, có lẽ... Kế tiếp Uẩn Thần chính là bản thân!
"Hỏa, Thủy, Mộc tất cả kém 400 viên, Kim, Thổ kém 600 viên... Bàn bạc 2400 viên năng lượng thần bí."
Năng lượng thần bí gần như đã đủ, điều kiện tiên quyết là không chia cho Vương Minh và Lưu Long.