Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 582 - Chương 582: Phúc Lợi 1

Chương 582: Phúc Lợi 1 Chương 582: Phúc Lợi 1

Lý Hạo nghĩ đến Tinh Không Kiếm, nghĩ đến binh khí của tám đại gia tộc, cũng nghĩ đến một thanh kiếm bên trong Tuần Dạ Nhân, chính là thanh kiếm hắn cho Tuần Dạ Nhân đổi lấy Huyết Thần Tử cấp độ Húc Quang.

Cũng là kiếm giả mạo Lý gia.

Suy nghĩ hiện lên, Lý Hạo hỏi: "Trong Võ Vệ quân có nhiều bảo vật này không?"

"Không coi là nhiều, hơn nữa còn có một phiền phức... Rất khó bảo tồn!"

Mộc Lâm thở dài một hơi, mở miệng nói: "Mà có vài bảo vật ngươi dùng một lần còn được, sau khi dùng lần thứ hai bên trong có khả năng thần ý đều tan hết, cùng lắm có thể dùng ba lần bốn lần... Nhiều hơn thì không có hiệu quả! Có thể vẫn luôn duy trì hiệu quả thật sự rất rất ít, toàn bộ Võ Vệ quân cũng chỉ có hai ba kiện... Loại bảo vật này đều là lão đại Kim Thương tự mình bảo quản, ta cũng không có tư cách bảo quản."

Lý Hạo gật gật đầu.

Lúc này hắn xem như hiểu rõ vì sao Võ Vệ quân có rất nhiều người nắm giữ tiềm thế rồi.

"Vậy những bảo vật này đều là lấy được từ trong di tích?"

"Đúng."

Mộc Lâm gật gật đầu: "Gần như là như vậy, nhưng mà cũng có không phải tất cả, có một vài món tịch thu được từ hải tặc, Bắc Hải có rất nhiều hải tặc, bọn gia hỏa này ở trong biển vớt được một vài bảo vật, không tính là di tích nhưng cũng có một chút hiệu quả đặc biệt."

"Hải tặc rất mạnh sao?"

"Có mạnh có yếu, hải tặc không phải là một đám mà là rất nhiều, Bắc Hải cắt chém Trung Bắc chảy qua hơn mười hành tỉnh, hải đảo quy mô nhỏ mấy chục người, quy mô lớn thì ở Bắc Hải có một đội hải tặc số lượng trên một vạn, trong đó siêu năng hơn một nửa!"

Lý Hạo giật mình, nhiều như vậy?

Làm sao có thể!

"Siêu năng ở đâu ra nhiều như vậy?"

"Trung Bộ đại chiến, rất nhiều siêu năng lăn lộn ngoài đời không nổi hoặc là có thù của gia tộc, hoặc là nhà tan cửa nát, hoặc là bị truy nã cực kỳ hung ác... Trước đó siêu năng của ba tổ chức lớn được tuyển chọn rất nghiêm khắc, yếu không cần, thiên phú kém không cần... Tổ chức nhỏ và vừa năng lực có hạn, nuôi không nổi nhiều siêu năng như vậy, cho nên mới dẫn đến những người này vào rừng làm cướp, nếu không lên núi thì sẽ xuống biển!"

Lý Hạo nhíu mày.

Làm hải tặc...

"Bọn hắn dựa vào cái gì sinh tồn?"

"Ăn cướp! Trong biển vẫn có rất nhiều thương đội, mặt khác bọn hắn một khi để mắt tới một tòa thành thị nào đó, sẽ lên bờ tập kích trong nháy mắt, chuyện diệt thành đều đã từng làm qua, mà lại tới lui như gió, một khi tiến vào hải vực thì rất khó bắt được bọn hắn, cho nên hải tặc cũng là chuyện mà hành tỉnh phương bắc với hành tỉnh Trung Bộ duyên hải đang đau đầu. Võ Vệ quân chúng ta chủ yếu phụ trách quét sạch hải tặc phụ cận Nguyệt Hải, thật ra không có quá nhiều, lúc đầu Ngân Nguyệt cũng không giàu có, đám hải tặc hớn còn chướng mắt đấy."

Nói xong lại bổ sung thêm: "Ngoài ra trong biển năng lượng thần bí cũng không ít, cũng có bảo vật cho nên cường giả bên trong hải tặc cũng không hiếm."

Lý Hạo gật gật đầu, uy hiếp của hải tặc hắn chưa từng nghe nói qua.

Xem ra Võ Vệ quân vẫn rất mạnh, hải tặc đột kích đều bị bọn họ giải quyết.

Cũng đúng, hải tặc mạnh hơn, nếu như ngay cả Võ Vệ quân cũng không giải quyết được, vậy cố gắng những năm này của Hầu Tiêu Trần đều uổng phí.

Cũng không phải toàn bộ Bắc Hải, chỉ là chi nhánh Nguyệt Hải thôi.

...

Nói chuyện một hồi hai người đi qua quảng trường lớn, đi vào khu sinh hoạt phía sau.

Nơi này cũng có một vài người bình thường.

Không phải võ sư, cũng không phải siêu năng, chỉ là người bình thường phụ trách một vài công việc hậu cần như quét dọn vệ sinh.

Còn có nấu cơm, giặt quần áo thì võ sư đều bề bộn nhiều việc, làm sao có thời giờ làm, nếu như trông cậy vào võ sư thì chắc không bao lâu nơi này còn thối hơn hầm cầu mất.

Lý Hạo cũng không thối... Dù sao mỗi lần quần áo hắn bị bẩn đều đi thay mới, bên Tuần Dạ Nhân cũng có phòng thay quần áo chuyên môn, đồng phục rất nhiều, tùy tiện mặc là được.

Với lại lầu của Tuần Kiểm ti cũng có người chuyên phụ trách những việc này.

Nơi này cũng có lầu nhỏ, không cao, bình thường đều khoảng ba tầng.

Mộc Lâm tiếp tục giới thiệu: "Nơi này tổng cộng có 100 dãy lầu nhỏ như vậy, một tầng có 6 phòng, một tòa lầu có thể ở được 18 người, nhiều nhất có thể có 1800 võ sư... Đương nhiên phòng đều rất lớn, gần trăm mét vuông, nếu như sắp xếp 6 người với 8 người cũng không có vấn đề, thật muốn ở thì vạn người cũng được! Đều là võ sư, ai mà không có không gian riêng tư? Huống chi hiện tại ít người, 100 dãy cũng chưa có ở đầy."

"Trụ sở của chúng ta ở phía sau một chút, đều là một người một tòa."

Mỗi một nhà lầu nhỏ đều chiếm diện tích rất lớn, cũng đều có một viện nhỏ, chiếm diện tích gần 1000 mét vuông, 100 dãy là chiếm hết 100.000 mét vuông, trên thực tế cộng thêm khe hở, mảnh khu dân cư này chỉ sợ đều không ít hơn 200.000 mét vuông, chỗ này cũng rất là lớn.

Nhưng mà thật sự tính được cũng chỉ 300 mẫu đất thôi, lại không có bao nhiêu.

"Nhà ăn, thương trường bên này cũng có, ngoài ra nếu như có gia đình đến thì phía trước có một tòa cao ốc giống như khách sạn, người nhà cũng có thể đến thăm... Nhưng mà binh lính trên ba năm mới được, với lại xét duyệt người này rất nghiêm khắc, dưới tình huống bình thường không có đề nghị người nhà tới, bản thân có thể trở về, hàng năm sẽ có một tháng ngày nghỉ."

Lý Hạo gật đầu, cùng đi theo xem thử.

Người trên đường thấy Mộc Lâm, cũng đều là tránh không kịp, tránh không được cũng sẽ nhanh chóng cúi chào, người bình thường cũng không ngoại lệ, người này chính là người đứng thứ hai ở chỗ này, lão đại lại thường xuyên không ở đây thì thật ra ông ta chính là lão đại.

Dù là mấy người bách phu trưởng cho dù không thích ông ta, gọi thẳng tên, như đến thời khắc mấu chốt cũng phải ngoan ngoãn nghe lời ông ta.

...

Lại đi một lúc thì một khoảng lầu nhỏ bị ngăn cách hiện ra.

Lý Hạo liếc mắt qua, có khoảng 20 30 tòa nhà nhỏ san sát nhau, phân đều tương đối mở, hơi khác biệt những tòa nhà phía trước, nơi này càng thêm an tĩnh và đẹp đẽ hơn một chút.

"Chúng ta chính là ở phía bên này!"

Tay Mộc Lâm chỉ về phía bên trong: "Hiện tại có 14 người ở, còn có 16 dãy là trống không, ngươi có thể tùy tiện chọn một căn."

"14 người?"

Bình Luận (0)
Comment