Nói xong lời này hắn mới tỉnh táo lại nhìn về người nhân vật như thương ở phía xa kia, Lý Hạo giống như nghĩ đến đối phương là ai lập tức ho khan một cái: "Chào thiên phu trưởng, vừa mới nãy ta còn tưởng là Nhị Mộc ca nói chuyện, cố ý đùa một chút!"
Mà Kim Thương lại là không nói gì, giờ phút này ánh mắt lộ ra một chút mê man.
Ngũ Cầm... Đều là giết chóc?
Ông khẽ nhíu mày, cái này không giống với Ngũ Cầm Thuật của Viên Thạc.
Ngũ Cầm Thuật là bí thuật toàn năng, không có nghĩa là đều là bí thuật sát thương, nhưng Lý Hạo này vừa mới thốt ra lời giải thích lại là khác biệt với Ngũ Cầm Thuật, hoặc có thể nói khác biệt với Viên Thạc.
Nhưng Viên Thạc mới là người sáng lập!
Ai đúng ai sai?
Còn có Lý Hạo này... Sát tính nặng như thế sao?
Rõ ràng là bí thuật chạy trối chết, đến trong miệng hắn tại sao đều thành thuật sát thương?
Có thể đem Phi Điểu Thuật cảm ngộ thành đại sát chiêu... Không thể không nói lúc này dạng võ sư giống như Kim Thương cũng có chút vô tình thay đổi, thật sự là Viên Thạc ảnh hưởng quá lớn với bọn hắn, không thể thoát khỏi bóng ma Ngũ Cầm Thuật của Viên Thạc.
Mà Lý Hạo, cũng nhìn kỹ lão nhân phía trước lần nữa, tuổi tác Kim Thương cũng không nhỏ, không chênh lệch lão sư quá nhiều, nhìn có vẻ hơn 50 tuổi, trên thực tế chắc là hơn 70 tuổi.
Về phần Kim Thương vừa mới nói chuyện bây giờ Lý Hạo nhớ lại một chút, cảm thụ một chút biết đại khái ý này chính là thần ý của lão sư!
Nhưng con đường của lão sư đi không có nghĩa là duy nhất.
Kim Thương bị lão sư ảnh hưởng rất nặng!
Chính bản thân Viên Thạc cũng nói qua, con đường Ngũ Cầm Lộ chưa chắc sẽ giống như ông.
Hồng Nhất Đường cũng đã nói, tiềm thế tùy từng người mà khác nhau, phụ thân Lưu Long là Hỏa Long Thương, Lưu Long lại thành Thủy Lãng Phủ, cùng một loại bí thuật nhưng lại có kết quả khác biệt.
Trong chớp nhoáng Lý Hạo cảm thấy, có lẽ Kim Thương này... còn không bằng Hồng Nhất Đường!
Đúng vậy, chính là loại cảm giác này.
Không phải thực lực, mà là đối với một loại cảm ngộ tiềm thế với Võ Đạo.
Kim Thương nhất định rất mạnh, không cần đi thăm dò, đối phương chỉ là đứng tại chỗ đó đã cho Lý Hạo một loại cảm giác không thể địch, nhưng Kim Thương lại là không thể cho Lý Hạo loại cảm giác cơ trí kia.
Đúng vậy, cơ trí!
Hồng Nhất Đường có!
Hắn thấy qua bên trong võ sư Hồng Nhất Đường có loại cảm giác này, Hạ Dũng... chắc là một người nữa đi, Viên Thạc cũng có.
Bởi vì tiếp xúc lâu với Viên Thạc, lúc Lý Hạo gặp Hồng Nhất Đường thật ra cũng không có quá nhiều cảm xúc, nhưng giờ phút này tiếp xúc với những người Hạ Dũng, Kim Thương xong, bỗng nhiên hắn có chút ngây người.
Hồng Nhất Đường... Không phải võ sư!
Nhưng gã... Giống như có cảm ngộ rất sâu sắc đối với Võ Đạo!
Ngọc tổng quản nếu như là Ngọc La Sát cũng không cho hắn loại cảm giác này, ngược lại Hầu Tiêu Trần lại có một ít, nhưng vẫn có nhiều cảm giác thần bí hơn, cũng không phải là loại cảm giác cơ trí nhìn thấu sự việc.
Giờ phút này Lý Hạo cũng thất thần.
Hồng Nhất Đường... Cái một kẻ nhát gan trong 36 anh hùng, người thứ hai Thất Kiếm, thật sự... Kém như vậy sao?
Trừng mắt nhìn, đột nhiên Lý Hạo rất muốn đi gặp Hồng Nhất Đường, không lý do xúc động, hắn muốn gặp tiềm thế kiếm của người này!
Dù là Kim Thương trước mắt đang ở ngay nơi này, cũng ngăn không được xúc động trong lòng hắn.
Hồng Nhất Đường, đến cùng vì sao lại đi vào con đường siêu năng?
Chỉ là đơn giản là vì muốn mạnh lên thôi sao?
Trong chớp nhoáng này lòng hiếu kỳ của hắn đối với Kim Thương đã không bằng lòng hiếu kỳ đối với Hồng Nhất Đường, Địa Phúc Kiếm hình như càng hứng thú hơn Kim Thương này một chút, hiển nhiên Kim Thương là một lão võ sư cứng nhắc, đây là cảm nhận duy nhất của Lý Hạo.
Mạnh hơn nữa cũng không có loại cảm giác học được kia.
"Thiên phu trưởng, Nhị Mộc ca, ta bị thương, ta muốn về thành trước một chuyến..."
Nói xong lời này, Lý Hạo đột nhiên chạy.
Mộc Lâm vừa đuổi theo tới lại hơi bất ngờ, ngươi chạy cái gì?
Tình huống này là như thế nào!
Kim Thương cũng ngạc nhiên một chút, Lý Hạo này... Chuyện này là như thế nào?
Nói thật làm một người nổi tiếng trong võ lâm, bao nhiêu võ sư thấy ông đều là vẻ mặt chiêm ngưỡng, ông cũng không muốn Lý Hạo có dạng này, nhưng trực tiếp đem bọn hắn vứt ở nơi này, bản thân thì chạy, có phải... Rất không phù hợp hay không?
Chẳng lẽ là Viên lão quỷ thường xuyên nói xấu ông ở trước mặt Lý Hạo?
Lúc này Kim Thương không thể không nghĩ như vậy.
Mặt ông cứng nhắc, sau đó lại lộ ra một nụ cười mỉm, có chút thú vị, về phần cảm ngộ của Lý Hạo trước đó đối với Phi Điểu Thuật ngược lại ông cũng không nói thêm gì, có lẽ hắn là đúng, ông cũng không phải lão sư hắn, không cần thiết nói gì nhiều.
Chạy nhanh chạy vội.
Lần này Lý Hạo không có để cho người ta đến đón hắn mà giống như là chim bay, lăng không nhảy lên một bước chính là trăm mét, tốc độ cực nhanh.
Vừa mới nãy đột nhiên hắn có một chút vài suy nghĩ, muốn đi gặp Hồng Nhất Đường một lần.
Dù là Kim Thương đang ở ngay trước mắt... Hắn lại không có tâm tư thảo luận Võ Đạo với Kim Thương.
Rượu gặp tri kỷ ngàn chén thiếu(*).
(*)Hán Việt:
Rượu gặp tri kỷ ngàn chén thiếu
Tiếng không đồng điệu nửa câu thừa.
Thuần Việt:
Rượu gặp bạn hiền ngàn chén ít
Lời không hợp ý nửa câu nhiều.
Hắn không có giao lưu gì với Kim Thương, thậm chí hai bên chỉ có một câu giao lưu, coi như một câu nói kia là Lý Hạo đã hiểu, Kim Thương không phải một loại người với hắn.
Có lẽ Kim Thương là người tốt, là lão sư tốt, là tướng quân tốt, võ sư tốt...
Có thể những này không quan trọng.
Thời khắc này Lý Hạo cần chính là một người có kiến giải đặc biệt đối với Võ Đạo.
Người võ sư nổi danh Kim Thương này chỉ là trong nháy mắt lúc nãy đã cho Lý Hạo một loại ấn tượng, bởi vậy cũng nghĩ đến một vài người quen biết trước đây, thật lâu vẫn không có xuất hiện qua đồng học kia.
Làm từng bước, đáp án tiêu chuẩn, học bá cấp trâu bò.
Điểm thi lúc nào cũng được điểm tối đa!