Một lát sau, Lý Hạo đi đến phòng làm việc của Hách Liên Xuyên.
"Bộ trưởng, có thể liên hệ đến Ngân Thành bên kia không?"
Hách Liên Xuyên liếc mắt nhìn hắn: "Ngươi muốn tìm Lưu Long?"
"Đúng."
"Được thì vẫn được, nhưng mà cố gắng đừng nói chuyện cơ mật, tuy Tuần Dạ Nhân có thành thông tin nhưng vẫn dễ dàng bị người lấy ra..."
Lý Hạo cũng không hỏi đến cùng lấy như thế nào, hắn không quan tâm.
Huống chi, cũng không phải chuyện cơ mật gì.
Có Hách Liên Xuyên cho phép, lần này Lý Hạo ở dưới sự hướng dẫn của hắn bước vào một phòng làm việc ở lầu năm bình thường không mở cửa, bên trong có người chỉ là sẽ rất ít khi đi ra, trong văn phòng là một vài máy móc, rất lớn, Lý Hạo không biết.
Cảm giác hơi giống đồ cổ, không biết là móc ra hay là giả cổ chế tạo.
"Liên hệ Mộc Sâm Ngân Thành!"
Hách Liên Xuyên trực tiếp mở miệng, vừa nói vừa nhìn về phía Lý Hạo: "Tuần Dạ Nhân Ngân Thành vừa lập, còn chưa kịp dựng hệ thống thông tin, Mộc Sâm bên kia vẫn có thể."
Lý Hạo gật gật đầu.
Chỉ thấy những nhân viên công tác kia nhanh chóng thao tác, không bao lâu sau trên màn hình to lớn hiện ra gương mặt mập mạp của Mộc Sâm.
Mộc Sâm thật sự rất giống Mộc Lâm!
Mộc Lâm béo hơn một chút, ngược lại Mộc Sâm lại gầy hơn nhiều.
Mộc Sâm cũng hướng bên này xem ra, thấy Hách Liên Xuyên thì vội vàng tươi cười nói: "Hách bộ!"
Lý Hạo không nói chuyện, mà là hướng máy móc nhìn thoáng qua, tiêu hao thần bí năng, cái đồ chơi này coi như vật phẩm siêu phàm, không phải đơn giản truyền tin điện tử thiết bị.
"Nhanh chóng gọi Lưu Long tới, Lý Hạo tìm hắn có chuyện!"
Mộc Sâm cũng không nhiều lời, lập tức phân phó người đi liên hệ Lưu Long, khoảng cách giữa hai bên không xa, Tuần Dạ Nhân ở ngay sát vách lầu chấp pháp, Lưu Long cũng không ngoài ra.
Không đến ba phút Lưu Long mặc áo khoác như cũ, nhanh chóng bước mà tới.
Lưu Long cũng nhìn thấy Hách Liên Xuyên, chào hỏi một tiếng sau đó liền nhìn về phía Lý Hạo.
Lý Hạo cũng không ở trước mặt những người này nói thêm cái gì, nói thẳng: "Lão đại, ta ở chỗ này gia nhập vào Võ Vệ quân, đơn độc lãnh đạo một đội quân trăm người, chỉ là hiện tại không đủ người, nếu lão đại không để ý thì mang Liệp Ma tiểu đội đến bên này đi, cơ hội lớn hơn một chút."
Lời này vừa nói ra, ngược lại Mộc Sâm lại có chút bất ngờ.
Một mình Lý Hạo xây dựng một đội quân trăm người?
Đấu Thiên rồi sao?
Thật nhanh!
Ông vẫn còn có chút bất ngờ, nhưng mà nghĩ lại Đấu Thiên... Cũng bình thường thôi, dù sao trước đó Lý Hạo đã là Phá Bách viên mãn, tiến bộ càng nhanh.
Chỉ là một tên gia hỏa mới vào Đấu Thiên, nhanh như vậy đã có thể đạt được sự đồng ý thành lập một đội quân trăm người, vẫn còn có chút ngạc nhiên không tin được.
Mà Lưu Long thì khẽ nhíu mày.
Lý Hạo lại nói: "Tuần Dạ Nhân sẽ để cho Hoàng Vân tiền bối đi qua tọa trấn, nếu thật sự không được ta lại để cho Vương Minh đi qua."
Hách Liên Xuyên ở một bên liếc qua Lý Hạo.
Khá lắm, ngươi bây giờ quyền lực rất lớn nhỉ, Nhật Diệu mà ngươi có thể tùy tiện điều động sao?
Vương Minh cũng coi như thiên tài bên trong Tuần Dạ Nhân, chính xác là thiên tài.
Vương Minh là có thể cảm nhận được 5 khóa siêu năng tồn tại, cho nên con đường của gã cũng không kết thúc, đến bây giờ chỉ mới phá vỡ ba cái khóa siêu năng mà thôi, nếu như thuận lợi Vương Minh có thể bước vào Húc Quang.
Đương nhiên, thiên phú thì thiên phú, có thể bước vào Húc Quang hay không cũng phải xem cơ duyên với vận khí.
Có thể điều động Vương Minh thật đúng là không phải Lý Hạo có thể quyết định.
Trừ khi… Tự Vương Minh muốn làm như vậy.
Có khả năng này không?
Hách Liên Xuyên thầm nghĩ cũng không quá xác định.
Lưu Long trầm ngâm một lát, mở miệng nói: "Là mang theo tất cả mọi người, hay là một mình ta là có thể?"
"Võ sư đều có thể đến, tốt nhất là đều đến, về phần bọn Vân Dao tỷ lão đại có thể hỏi ý kiến của bọn họ một chút, nhưng mà bọn họ tới chỉ có thể tiến vào hệ thống hậu cần của Tuần Dạ Nhân hoặc là Võ Vệ quân."
Nói xong Lý Hạo lại nói: "Bây giờ, Bạch Nguyệt thành gió nổi mây phun, ở đây cơ hội lớn hơn một chút! Ngân Thành... Trước tiên có thể thả đó! Còn có ở đây có thể nhìn thấy rất nhiều lão tiền bối, Địa Phúc Kiếm, Kim Thương, Ngọc La Sát, Nam Quyền, Trạc Tâm Kiều Khách..."
Lý Hạo cười nói: "Võ lâm... Lại trở về!"
"Kim Thương?"
Ánh mắt Lưu Long khẽ nhúc nhích, đó là võ sư Tam Thương đỉnh cấp cùng phụ thân ông xung danh ở Ngân Nguyệt, đối phương... Còn sống sao?
Làm con trai của Ngân Thương nhưng ông lại không có dùng thương.
Nhưng tên Ngân Thương của phụ thân vẫn khắc sâu ảnh hưởng đến ông như cũ, thương Lưu gia năm đó đã từng vang danh thiên hạ!
Ánh mắt Lưu Long khẽ nhúc nhích, Lý Hạo để ông đi đương nhiên là cảm thấy Ngân Thành bây giờ không còn là trung tâm của sự loạn lạc nổi loạn, liên quan tới di tích cửa đá cũng có thể thả trước.
Ông ta cân nhắc một lượt, gật đầu: "Được! Hôm nay ta thu thập một chút, trong ba ngày ta sẽ đuổi tới Bạch Nguyệt thành... Nhưng mà, Hoàng Vân nhất định phải tới trong ba ngày."
Lý Hạo cười nói: "Được, Hoàng Vân tiền bối biết bay, còn là Phong hệ, tốc độ rất nhanh, một ngày là đủ rồi."
Hách Liên Xuyên muốn trợn trắng mắt!
Nói giống như Hoàng Vân người ta là cấp dưới của ngươi vậy, lời này muốn nói cũng nên là ông ta nói.
Lưu Long với Lý Hạo đều không có để ý tới ông ta, Lưu Long nói xong liền muốn rời đi, sau đó nghĩ một chút lại nói: "Có cần ta mang theo cái gì hoặc là làm gì không?"
Lần này rời đi cũng không biết lúc nào sẽ trở về.
Lý Hạo suy nghĩ một chút, cười nói: "Không có quá nhiều chuyện, lần trước đi vội quá quên đốt cho bằng hữu của ta một ít giấy, làm phiền lão đại đi một chuyến, nói cho hắn biết một việc... Lần sau ta trở về thăm hắn nhất định mang nhiều đầu của cường giả Hồng Nguyệt trở về!"
Lời nói nghiêm nghị đầy sát khí này từ trong miệng Lý Hạo nói ra lại có cảm giác đương nhiên, bình tĩnh như vậy.
Trong chớp nhoáng Mộc Sâm đối diện cũng có chút cảm giác phát lạnh.
Lý Hạo này đi một chuyến đến Bạch Nguyệt thành, thay đổi thật lớn.
Lưu Long cũng là bồn chồn, tiếp đó liền gật đầu đồng ý, cũng không nhiều lời trực tiếp rời đi.
Ngược lại Mộc Sâm lại muốn nói chuyện phiếm vài câu, vừa muốn mở miệng Lý Hạo đã nói trước: "Mộc ti trưởng, Mộc Lâm thiên phu trưởng nói rất nhớ ngươi, để cho ngươi trở về Bạch Nguyệt thành sớm một chút."
Mộc Sâm khẽ giật mình, lão đại có thể nhớ ông sao?
Nói đùa à!
Nhưng Lý Hạo cũng không đến mức đi nói dối, không cần thiết.
Ông gật đầu nhẹ một cái: "Lần sau khi nghỉ ngơi ta trở về một chuyến, không nghĩ tới đại ca của ta lần này cảm tính lại nổi dậy."
Lý Hạo cười cười, không nói thêm nữa.
Mà Hách Liên Xuyên, cũng cho người cắt liên lạc.