Lý Hạo bây giờ cũng coi như đại kiếm tu, ngược lại cũng có chút cảm ngộ của chính mình, lại nói: "Thương cũng được, đao cũng được, thật ra đều coi trọng một mạnh yếu của sát tính, võ sư vốn là vì giết chóc mà sinh, đơn thuần luyện tập thì không thể nào luyện ra được!"
Hồng Thanh như có điều suy nghĩ, Khổng U Vân lại là nghĩ nghĩ mở miệng nói: "Lý bách phu trưởng, đơn thuần giết chóc chưa hẳn chính là chân lý võ đạo! Nếu như giết chóc mới là duy nhất, Võ Đạo kia cũng sẽ không trăm hoa đua nở, dạng võ sư phòng ngự như Mộc nhị ca chẳng lẽ lúc tu luyện, cũng một lòng chỉ có giết chóc sao?"
Lý Hạo gật đầu: "Nói không sai!"
"..."
Sau đó, hắn không nói cũng không để ý tới sẽ Khổng U Vân.
Cùng tên cãi cùn thành tinh không cần thiết phải nhiều lời.
Hắn chỉ đang nói chuyện cùng người Kiếm Môn, luyện kiếm không giết người vậy luyện kiếm khiêu vũ sao?
Ngươi đòn khiêng cái gì.
Lão sư nói qua, gặp được loại người này thuận nói vài lời, vẫn chưa được vậy thì đánh chết hắn!
Đương nhiên, Lý Hạo không phải loại người này.
Nhưng mà hắn cũng đã nhìn ra, người đồ đệ này của Kim Thương, có chút lý giải riêng với võ đạo, Lý Hạo cũng không hy vọng tất cả mọi người tán đồng lý niệm của hắn, vậy thì không có khả năng, con đường Võ Đạo thiên kì bách quái, đều theo đuổi suy nghĩ riêng của mình.
Khổng U Vân này thực lực không yếu, tiềm thế cũng không yếu, có cảm ngộ đặc biệt của bản thân cũng rất bình thường, nhưng Lý Hạo cũng sẽ không tán đồng ý nghĩ của người ngoài.
Khổng U Vân vẫn chờ ý kiến của Lý Hạo, kết quả lại nghe Lý Hạo mở miệng nói: "Hồng sư muội, các ngươi đừng đứng ở đây nữa, ta đã nói với Nhị Mộc ca, các ngươi 30 người phân hai tòa nhà, trụ sở ta đã chọn xong, chính ở đằng kia..."
Tay hắn một chỉ nơi xa, vừa đi vừa nói: "Đi theo ta, ngoài ra ta có mấy chuyện muốn căn dặn mọi người một chút."
Nói xong hắn liền đi mất.
Chờ hắn dẫn người đi Khổng U Vân khẽ nhíu mày, nhìn về phía Mộc Lâm: "Ta nói sai sao?"
Nàng không có cảm thấy mình đắc tội Lý Hạo, nói ra một chút giải thích của mình thôi, ngược lại Lý Hạo biểu hiện rất không lễ phép.
Mộc Lâm cười cười, suy nghĩ một lúc mới nói: "Không có nói sai, nhưng mà mỗi người đều có lý giải của chính mình, hắn cùng người Kiếm Môn nói giết chóc làm trọng tâm, cũng không phải sai, ngươi lúc này nói giết chóc không phải duy nhất... Hắn không để ý tới ngươi cũng là bình thường."
Khổng U Vân không phản bác được.
Mộc Lâm lại nói: "Không cần thử đi thay đổi suy nghĩ của một người, võ sư đều có kiên trì riêng của chính mình, Lý Hạo có thể nhanh chóng đi đến hiện tại, có lẽ có ít người cảm thấy là vận khí, nhưng may mắn... Thật sự có thể tạo ra một người cảm ngộ nhiều tiềm thế kiếm như vậy sao? Gia thế ngươi rất tốt, phụ thân ngươi rất mạnh, lão sư ngươi cũng rất mạnh... Nhưng ngươi cảm thấy ngươi đi đến hôm nay, chỉ bởi vì là gia thế thôi sao?"
Khổng U Vân nghĩ nghĩ, không có nói tiếp.
Mộc Lâm lại nói: "Gia hỏa này ngược lại ra tay rất nhanh, trong chớp mắt liền lấy được 30 người, nếu như quay đầu lại điều một bộ phận Võ Vệ quân thì đội quân này của hắn sẽ nhanh chóng hoàn thiện."
Lý Hạo có tư cách điều 37 người, cộng thêm hôm nay 30 người, vậy thì rất nhanh sẽ có đủ 60 đến 70 võ sư.
Tốc độ không phải nhanh bình thường.
...
Lúc này không có người ngoài ở đây, Lý Hạo cũng không có nhiều câu thúc như vậy.
Vừa đi, vừa cười nói: "Hôm qua ta đi tìm Hồng sư thúc nói chuyện, muốn các ngươi gia nhập đoàn đội của ta... Không phải để cho các ngươi đến hưởng thụ! Ta chỉ có mấy cái mục đích, cũng cùng mọi người nói một câu."
"Thứ nhất, giết người!"
"Thứ hai, mạnh lên!"
"Thứ ba, phát tài!"
Phía trước có thể lý giải, phía sau Hồng Thanh cũng không hiểu: "Lý Hạo..."
"Gọi bách phu trưởng!"
"..."
Được rồi, Hồng Thanh đổi giọng: "Bách phu trưởng, phát tài là có ý gì?"
"Chính là ý trên mặt chữ!"
Lý Hạo cười nói: "Huyết Thần Tử, năng lượng thần bí, Đá Thần Năng, Nguyên Thần Binh... Chẳng lẽ các ngươi ngại nhiều? Có thể cảm ngộ tiềm thế Ngộ Đạo Cổ Binh, các ngươi muốn không? Chẳng lẽ không muốn? Phát tài mới có thể mạnh lên, không có tiền chỉ có thể ăn đất, mạnh lên mới có thể giết người..."
Bên cạnh Hồng Thanh một người nam tử khá lớn tuổi, hơn 30 tuổi mở miệng: "Bách phu trưởng, ngươi nói giết người là giết ai?"
"Người đáng chết! Yên tâm, không phải người bình thường, không phải người tốt!"
Người kia gật gật đầu, không có hỏi tiếp nữa.
Lý Hạo hỏi: "Ngươi tên gì?"
"Hồng Hạo."
"Cùng tên với ta?"
Hồng Hạo lắc đầu: "Hạo trong hạo hãn!"
"Ngươi cùng Hồng sư thúc..."
"Ta là Tam đệ tử của sư phụ, chỉ là từ nhỏ lớn lên bên người sư phụ."
Tam đệ tử...
Vậy có nghĩa là còn có hai người, có một người hắn biết, hiện tại thành vợ Hồng Nhất Đường.
Nói như vậy còn có Nhị đệ tử không đến?
Bởi vì người trước mắt này, cảm giác là lớn tuổi nhất.
"Nhị đệ tử Hồng sư thúc không tới sao?"
Lý Hạo cũng là có chuyện liền hỏi, không hề khách khí.
Hồng Hạo không nói chuyện, ngược lại Hồng Thanh giải thích nói: "Nhị sư huynh không ở Ngân Nguyệt, Nhị sư huynh thiên phú rất tốt, mấy năm trước đã bước vào Phá Bách viên mãn, về sau không vừa lòng vẫn luôn không cách nào bước vào Đấu Thiên, cho nên mấy năm trước liền rời Ngân Nguyệt đi Trung Bộ."
Lý Hạo khẽ gật đầu.
Hắn rất nhanh cười nói: "Trung Bộ cơ hội nhiều nhưng Ngân Nguyệt cũng không ít! Ở đây, chỉ cần mọi người đi theo ta, nguyện ý cùng ta phấn đấu, sớm muộn đều sẽ trở thành cường giả!"
Đám người cũng không nói cái gì, cường giả... Nào có đơn giản như vậy.
Rất nhanh sẽ đến lúc đó, Lý Hạo chỉ chỉ lầu nhỏ nói: "Tự các ngươi sắp xếp lại, hai ngày này ta còn có việc, mọi người tự mình làm quen hoàn cảnh một chút, ngoài ra hai ngày nữa sẽ có người tới, Hồng Thanh giúp ta chiêu đãi một chút, Ngân Thương con trai của Lưu Long, là đội trưởng trước kia của ta, hiện tại là võ sư Đấu Thiên. Còn có mấy người đồng liêu ở Ngân Thành trước kia của ta, đều là võ sư Phá Bách..."
Hắn nói đơn giản một chút, những người này vừa đến, tiểu đội trăm người của hắn đã sắp đạt tới.
Nhưng mà còn có lỗ hổng.
Dù là từ trong Võ Vệ quân điều đến một chút thì vẫn chưa đủ.
Giờ phút này Lý Hạo nghĩ đến một vài người.
Nhưng mà, cũng không phải quá yên tâm.
Ví dụ như bên Hồ Định Phương, người sư tỷ kia của mình ở đó những năm này có truyền thụ Võ Đạo không?
Lúc đầu Hồ Định Phương cũng là võ sư, có đồ đệ võ sư không?
Thế nhưng... Lý Hạo cũng không phải quá muốn đi tìm bọn hắn.