Bây giờ, ý nghĩ đầu tiên của Lý Hạo chính là chế tạo toàn bộ đoàn đội thành cấp Phá Bách.
Tăng thêm hắc giáp, đó chính là một đội ngũ cường hãn.
Gặp phải Nhật Diệu hoàn toàn không cần lo lắng, hai ba Phá Bách liên thủ là tuyệt đối có thể xử lý Nhật Diệu... Điều kiện tiên quyết là tốc độ có thể theo kịp, những võ sư Phá Bách này thật ra vẫn hơi kém, tốc độ chưa hẳn có thể vượt qua người ta.
Từng suy nghĩ hiện ra.
Lúc này, Vương Hằng Cương đi đến, hắn đã thay một bộ quần áo, trên mặt lộ ra nụ cười. Hắn tiện tay vung lên, vách tường vừa bị thủng tức khắc đã được lấp lại.
Siêu năng hệ Thổ quá khủng bố!
Tạo phòng ở đúng là hàng đầu!
Lúc này Vương Hằng Cương mới có tâm tư quan sát tỉ mỉ Lý Hạo một phen, cảm khái: "Quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên! Thực lực này của ngươi... Người trong Võ Vệ quân có thể thắng ngươi chỉ sợ cũng chỉ có Kim Thương."
Cảm khái một tiếng rồi hắn ngồi xuống, nhìn về phía Lưu Long, nói: "Lần này nghĩ thế nào mà lại đến Bạch Nguyệt Thành vậy? Trước đó ta gọi ngươi, ngươi không bằng lòng, Lý Hạo gọi ngươi thì ngươi bằng lòng?"
Lưu Long cười lạnh: "Thời cơ thời điểm đó giống hiện tại à? Khi đó khắp nơi đều là siêu năng tàn phá bừa bãi, bây giờ siêu năng cũng đã bị giết rất nhiều, tứ đại cơ cấu đều đã tiêu diệt toàn bộ, siêu năng độc hành tránh không kịp, sao dám làm loạn được? Nhưng mấy năm trước những siêu năng độc hành kia không kiêng nể gì cả, giết người khắp nơi, nếu khi đó ta đi thì Ngân Thành đã sớm bị hủy!"
"Lão Lưu, lời ngươi nói ta đều hiểu, nhưng Mộc Sâm, ngươi biết, hắn không kém... Có hắn ở đó, thật ra an toàn của Ngân Thành đã được bảo vệ."
Lý Hạo nói tiếp: "Mộc ti trưởng ẩn giấu quá sâu, bình thường cũng không nhìn ra."
Vương Hằng Cương suy nghĩ, gật gật đầu, đúng thế.
Tên mập kia vô sỉ y như anh hắn vậy.
Hắn và Mộc Lâm cũng nhận biết, hơn nữa còn đã từng quen biết. Họ cùng là Thiết Bố Y, hai người còn từng luận bàn, Vương Hằng Cương hơn một chút, chẳng qua cũng không có mạnh hơn bao nhiêu, Mộc Lâm cũng cực mạnh.
Vương Hằng Cương cũng không còn xoắn xuýt chuyện năm đó, bây giờ nhìn lại đều có lợi và hại, cũng chưa nói tới ai đúng ai sai, hắn cũng không thấy được bản thân làm sai.
"Lão Lưu, vậy ta để cho người ta ngày mai đi Võ Vệ quân đưa tin, biết là ngươi đã đến thì sẽ không có người từ chối."
Nói một câu, Vương Hằng Cương nhìn về phía Lý Hạo nói: "Đều là lão huynh đệ ở Ngân Thành, Lý Hạo, nói một câu thực tế, đầu năm nay, người cùng quê dù sao cũng đáng tin cậy hơn người ngoài một chút, cho nên nhớ để ý thêm một hai. Ta cũng biết một vài tình huống trong Võ Vệ quân, nguy hiểm rất lớn,nguy hiểm hơm rất nhiều so với ở tại Tuần Kiểm Ti, nhưng những lão huynh đệ kia tuổi cũng không nhỏ, lại không liều một lần... Thì đã không còn cơ hội."
"Thật ra khi Võ Vệ quân đi về ra ngoài ánh sáng, ta đã cân nhắc qua rồi, để bọn hắn gia nhập vào trong đó. Bây giờ ngươi và lão Lưu có thể đứng vững gót chân ở Võ Vệ quân, ngược lại tốt hơn ta mong muốn."
Hắn đáp ứng thống khoái, cũng có nguyên nhân ở phương diện này.
Thật ra khi Võ Vệ quân đi ra ánh sáng là hắn đã cân nhắc qua điểm này, để những người kia đi Võ Vệ quân phát triển. Bây giờ trừ Võ Vệ quân, lĩnh vực khác đều do siêu năng làm chủ.
Võ sư cũng không phải quá nổi tiếng.
Việc này, thật ra hắn đã sớm thương lượng với những người kia, cho nên căn bản không có hỏi, cũng biết vấn đề không lớn, hiện tại ngược lại càng phù hợp tâm ý, dù Lý Hạo chưa quen thuộc bọn hắn, nhưng chẳng lẽ Lưu Long còn chưa quen?
Những người như Liễu Diễm năm đó cũng đều cùng nhau, những người hắn mang đi phần lớn đều là đội chấp pháp.
Có thể nói, Lý Hạo đến xem như ăn nhịp với nhau!
"Vậy cứ thế đi!"
Lưu Long đứng dậy đã muốn rời đi, thỏa đàm, ông cũng lười lại nói thêm gì với Vương Hằng Cương.
Vương Hằng Cương lại đưa tay cản lại ông: "Gấp vậy làm gì? Lão bằng hữu mấy năm không gặp, ở lại một ngày ăn bữa cơm đi."
"Không vui lòng ăn cơm với ngươi!"
"..."
Vương Hằng Cương bật cười, nhìn thoáng qua Lý Hạo. Lý Hạo nhún vai, đừng nhìn ta, lão đại định đoạt.
Vương Hằng Cương cười: "Ăn bữa cơm, ăn xong rồi thì ngày mai các lão huynh đệ đi Võ Vệ quân, ta để bọn hắn mang cho ngươi chút đồ tốt qua đó."
"Cái gì?"
"Siêu Năng Võng!"
Vương Hằng Cương giải thích: "Những năm nay, Tuần Kiểm Ti thật ra không phải một mực đình trệ bất động, không phải không có bất luận tiến bộ nào. Trừ võ sư và siêu năng ra thì cũng chế tạo một vài vũ khí đặc thù, mấy thứ khác cũng thôi, nhưng Siêu Năng Võng thì rất lợi hại!"
"Đây là Bên Trung Bộ phát tới, dù là người bình thường cũng có thể dùng. Đó là một cái lưới lớn, bên trong xen lẫn chút thành phần băng tinh, dùng băng tinh mạt dính vào những vật phẩm đặc thù khác, chế tạo một loại vũ khí siêu phàm, chỉ cần lưới lớn bao phủ lên đối phương thì dù là Nhật Diệu cũng ngăn không được. Thực lực nhận áp chế không nói mà còn sẽ còn để năng lượng thần bí nhận quấy nhiễu cực lớn..."
Lưu Long hơi nhướng mày: "Sao Ngân Thành không có?"
"Số lượng rất ít, Tuần Dạ Nhân lấy đi một vài tấm, Tuần Kiểm Ti chỉ còn lại ba tấm lưới, ngày mai ta để cho người ta mang một tấm đi qua. Thủ đoạn chế tác không tầm thường, không có biện pháp phỏng chế."
Lý Hạo cũng hơi hứng thú, mở miệng hỏi: "Chỉ có thể đối phó Nhật Diệu thôi hả?"
"Ừm, đến giai đoạn Tam Dương... Rất khó đối phó!"
Vương Hằng Cương lắc đầu nói: "Có thể tại trong 20 năm, chế tạo ra loại vật phẩm siêu phàm khống chế Nhật Diệu... Thật ra đã tiến bộ rất nhanh. Tối thiểu thì Nhật Diệu chính là đỉnh phong trong trung hạ tầng, Tam Dương cũng rất ít khi xuất hiện trước mặt đại chúng, loại lưới này đã đủ dùng."
Chỉ là số lượng quá ít.
Bên Trung Bộ, ngược lại đã phát hơn 10 tấm xuống, Tuần Kiểm Ti cầm một vài tấm, Tuần Dạ Nhân cũng cầm đi một vài tấm. Hắn có thể lấy được ba tấm, đó là bởi vì bên Bạch Nguyệt Thành, chủ yếu vẫn do việc Tuần Kiểm Ti Bạch Nguyệt Thành đang làm.
Lưu Long suy nghĩ một hồi, gật đầu, vậy thì ăn bữa cơm đi!
Vương Hằng Cương nở nụ cười, cũng không ngoài ra, trực tiếp nói với người bên ngoài một tiếng, để cho người ta chuẩn bị một lát, ăn ngay tại Tuần Kiểm Ti.
Hắn là lão đại Tuần Kiểm Ti Bạch Nguyệt Thành, ở đây không ai có thể phản bác hắn.