Trong chớp mắt, trời đã sáng.
Ngày 16 tháng 9.
Nơi chém giết đêm qua đã sớm người đi nhà trống, đám người Vương Minh cũng khởi động xe của mình, đã sớm chạy đi, tiến về nơi kế tiếp có thể có cường giả.
Cứ điểm của Hồng Nguyệt lại hoàn toàn an tĩnh như trước đây, không biết qua bao lâu, có một bóng người hiện ra, đeo mặt quỷ, phát ra vài tiếng bên ngoài cứ điểm nhưng lại chậm chạp không chờ được hồi âm.
Đối phương không tiếp tục chờ đợi nữa mà trực tiếp chui vào dưới mặt đất. Một lát sau, hắn cuống quít thoát khỏi cứ điểm.
Phía dưới trống không, vừa rồi hắn không để ý, lúc này đi lên kiểm tra thì rõ ràng có một ít vết tích chiến đấu, hiển nhiên đã phát sinh việc ngoài ý muốn nên cứ điểm này đã bị người ta phát hiện.
...
Ngoài Bạch Nguyệt Thành, bên đại trang viên.
Chẳng qua hiện nay số người nhiều hơn rất nhiều, cả đám cường giả đến từ các tỉnh phương bắc nhao nhao hội tụ, có rất nhiều Tam Dương.
Lam Nguyệt đang nói chuyện, Tử Nguyệt bên cạnh im lặng bỗng nhiên nói: "Vừa rồi phía dưới có người đưa tin đến nói căn cứ cạnh Thiên Lan Hồ đã bị hủy, tất cả thành viên bên trong đều mất tích, hiện trường có vết tích chiến đấu, cũng có máu lưu lại!"
Lam Nguyệt hơi nhíu mày: "Trụ sở kia có không ít người nhỉ?"
"Không ít, có bốn tiểu tổ ở bên kia."
Bốn tiểu tổ, đó chính là 40 siêu năng, 4 người cấp Nhật Diệu.
Lần này dù đạt được sự trợ giúp từ 19 hành tỉnh của toàn bộ Hồng Nguyệt, Lam Nguyệt cũng hơi nhịn không được: "Nhiều người thế mà lại biến mất ở cùng một chỗ? Ta nhớ không sai thì ở đó còn có một Nhật Diệu đỉnh phong tọa trấn... Dù có một Tam Dương đến thì liên thủ lại cũng có thể đối phó mà?"
Thoáng chốc có quá nhiều siêu năng chết đi, dù có là hắn thì cũng hơi đau lòng.
Ai làm?
Về phần biến mất... Biến mất chính là chết, không cần thiết tâm hoài huyễn tưởng chờ đợi bọn hắn trở về, đó là việc không thể nào.
Tử Nguyệt trầm giọng nói: "Căn cứ Thiên Lan Hồ cách Hoành Đoạn hạp cốc không tính quá xa, gần đây Tuần Dạ Nhân không có động tĩnh, trước đó Hách Liên Xuyên thụ thương, hiện tại vẫn co đầu rút cổ tại Bạch Nguyệt Thành dưỡng thương. Hầu Tiêu Trần không đến mức tự mình ra tay đối phó một vài Nguyệt Minh, Nhật Diệu... Mà tình báo căn cứ biểu hiện ra hiện trường có đầy dấu chân lộn xộn, rất nhiều, không phải một người mà là một đám người ra tay, thực lực cũng không tính quá mạnh..."
Nếu thật sự có cường giả ra tay, vậy sẽ không xuất hiện quá nhiều người.
"Phi Thiên hay Diêm La?"
Tử Nguyệt lại hỏi một câu.
Tại Ngân Nguyệt, thế lực có nắm chắc dùng nhiều nhân thủ giải quyết 40 siêu năng, trừ Phi Thiên và Diêm La ra thì không còn thế lực khác.
Về phần Tuần Dạ Nhân thì cũng đã xác định không có đi ra nên tự nhiên không nằm trong suy nghĩ.
Trong đại sảnh có vài cường giả Tam Dương đến từ tỉnh ngoài, lúc này tính tình cực kì nóng nảy: "Lá gan của Phi Thiên và Diêm La thật không nhỏ! Bỏ đá xuống giếng, nhóm này nhanh hơn nhóm kia... Lam Nguyệt đại nhân, nếu không chúng ta tìm tới cứ điểm của bọn hắn trả thù đi! Không giết uy phong của bọn hắn thì bọn hắn sẽ thấy Hồng Nguyệt dễ bắt nạt!"
"Đúng đó!"
"Còn nữa, bên Thiên Lan Hồ có nên phái người đi xem một chút không, tìm mấy siêu năng am hiểu cách truy tung, có lẽ có thể truy tra ra. Tối hôm qua mới phát sinh, coi như đối phương có trốn thì cũng sẽ không nhanh đến nỗi tiêu trừ sạch tất cả vết tích!"
Giờ phút này, Hồng Nguyệt binh hùng tướng mạnh!
Rất nhiều siêu năng hội tụ đến Ngân Nguyệt, kết quả còn bị người diệt đi một cứ điểm trọng yếu, điều này khiến cường giả Tam Dương đến từ mọi nơi cực kỳ phẫn nộ.
Trước đó tất cả mọi người đều khổ sở, bị một vài cường giả theo dõi. Hiện tại tề tụ ở Ngân Nguyệt là bão đoàn sưởi ấm, kết quả còn phát sinh loại sự tình này, há có thể để cho người ta không nổi giận được.
Sắc mặt Lam Nguyệt cũng rất khó coi, lá gan những người này quá lớn. Bây giờ ở Ngân Nguyệt, có thể nói Hồng Nguyệt là thế lực lớn đệ nhất, không ai dám phản bác, siêu năng gần ngàn!
Tính riêng Tam Dương thì nơi đây đã có hơn mười người, hơn nữa còn có người lần lượt chạy đến.
Ngay khi hắn nghĩ trong thời gian ngắn không ai dám trêu chọc Hồng Nguyệt nữa, thì đối phương lại đánh đòn cảnh cáo hắn, đây chính là trần trụi làm mất mặt.
Lam Nguyệt nhẹ nhàng hít vào một hơi, sắc mặt khôi phục bình tĩnh: "Không nên vội vã kết luận sớm, chưa chắc là Phi Thiên và Diêm La làm... Mặc dù ba tổ chức lớn không phải một thể, nhưng lúc này cũng không nên trở mặt. Căn cứ Thiên Lan Hồ bị diệt… chứng tỏ ối phương không quá yếu, tra vẫn phải tra. Kim Cửu, Đoàn Siêu, hai người các ngươi mang mấy siêu năng am hiểu cách truy tung đi xem một chút..."
Tử Nguyệt mở miệng nói: "Có thể diệt Thiên Lan Hồ, đối phương có lẽ cũng có Tam Dương, mà khả năng không chỉ có một. Mặc dù hai thủ lĩnh đều là Tam Dương, nhưng khi nào gặp phải… chưa hẳn có thể thắng dễ dàng."
Lam Nguyệt gật đầu, rồi lạu lại lắc đầu nói: "Chỉ là điều tra thêm trước, thật sự có nguy hiểm, chưa hẳn tiếp xúc với đối phương tiếp. Bên chúng ta không nên có quá nhiều người rời đi, đám Hầu Tiêu Trần, cơ cấu tứ phương vừa hội đàm lần nữa đêm qua. Ta nhận được tin tức, hai ngày nay bọn hắn sẽ tổ chức một trận tiêu diệt toàn bộ mạnh hơn. Hách Liên Xuyên, Hồ Định Phương, Vương Hằng Cương, thậm chí bao gồm Võ Vệ quân chỉ nghe tên, lần này đều sẽ liên hợp xuất động, chúng ta phải làm tốt ứng đối chuẩn bị."
Phía chính phủ Ngân Nguyệt lại bắt đầu hành động.
Giờ phút này, nếu bọn hắn điều đi quá nhiều Tam Dương, một khi gặp phía chính phủ Ngân Nguyệt thì sữ không có đủ nhiều sức lực để ứng phó.
Tử Nguyệt vẫn mở miệng nói: "Vậy lại thêm một đi, ba Tam Dương ứng đối càng thong dong hơn."
Lam Nguyệt suy tư một lát, nhẹ gật đầu, lại chỉ một người: "Trịnh Bình, ngươi cũng đi theo!"
Trong đám người, một nam tử tướng mạo bình thường khẽ gật đầu, những người khác ngược lại nhìn nhiều mấy lần, người này là một người khá mạnh trong số những Tam Dương, thực lực Tam Dương hậu kỳ.
Hai người trước đó, một người là Tam Dương sơ kỳ, một người là Tam Dương trung kỳ.
Tử Nguyệt chỉ nói mấy câu đã để Lam Nguyệt tăng thêm một Tam Dương hậu kỳ, tất cả mọi người hơi khác thường. Tuy Lam Nguyệt là Húc Quang nhưng xem ra vẫn có mấy phần tôn trọng với Tử Nguyệt. Tử Nguyệt chỉ là Tam Dương đỉnh phong nhưng khi nàng ta mở miệng, Lam Nguyệt cũng phải nể tình.
Ba Tam Dương, còn có một người là hậu kỳ, lần này Tử Nguyệt cũng không còn nói gì nữa, coi như ba người này gặp phải Tam Dương đỉnh phong thì cũng có thể địch nổi, thậm chí có nắm chắc đánh giết đối phương, trừ khi gặp phải Húc Quang, nếu không vấn đề không quá lớn.
Việc căn cứ Thiên Lan Hồ bị hủy diệt, cũng chỉ tới mới thôi.