Nhưng Lý Hạo cũng không quan tâm, bởi vì lúc này thời cơ vừa vặn, lực lượng huyết ảnh trong thể nội cấp tốc tràn vào phổi, cường hóa khóa siêu năng ở phổi.
Vốn hắn còn phát sầu những năng lượng huyết ảnh này không chỗ tiêu hóa.
Vết rách trên khóa siêu năng cấp tốc khép lại.
Trên thân Lý Hạo, một năng lượng hệ Kim cấp tốc bộc phát ra. Sắc mặt ba người Trịnh Bình liên tục biến ảo, Trịnh Bình bạo hống một tiếng: "Nhanh giết!"
Lý Hạo giống như có biến hóa đặc thù.
Giờ phút này, phổi Lý Hạo trùng kích, máu bắn tung tóe, tiếng ho khan lập tức vang lên.
"Khụ khụ khụ..."
Máu chảy khỏi khóe miệng.
Dung Kim Kiếm Thế khó khăn nhất.
Chẳng qua Kim Kiếm Thế đại biểu cực hạn bộc phát, nếu dung nhập thì thực lực Lý Hạo tất nhiên sẽ tăng nhiều.
Tinh Không Kiếm lần nữa hiện ra, kiếm năng trong đó được Lý Hạo thoáng chốc tranh thủ thời gian dung nhập thể nội, để thương thế bắt đầu khép lại cấp tốc, ngừng mở rộng, vết thương trên ngũ tạng cũng đang nhanh chóng khép lại.
Lý Hạo như nai nhỏ, bộ pháp nhẹ nhàng, loé lên một cái rồi biến mất dưới kiếm Trịnh Bình.
Sau một khắc, sau lưng Trịnh Bình phát lạnh!
Vào thời khắc này, thần ý Lý Hạo hiện ra, trong đầu hiện lên một kiếm của tiên tổ!
Tam Kiếm Thế!
Nguyên điểm màu vàng trong nháy mắt dung nhập vào hổ trong đầu, mãnh hổ xuất lồng!
Ong!
Một kiếm đâm ra, không khí nổ tung, kiếm khí trực tiếp xuyên qua tứ phương, mặt đất vỡ ra.
Tốc độ của Lý Hạo cực nhanh, trong nháy mắt, Tinh Không Kiếm đâm ra, Trịnh Bình biến sắc cấp tốc tránh né, hắn muốn tránh đi một kiếm này nhưng Lý Hạo giậm chân một cái, mặt đất hơi rung chuyển, trực tiếp chấn hắn về!
Phụt phụt!
Một kiếm xuyên thấu phía sau lưng, trên thân Lý Hạo cũng nghênh đón thủy hỏa lưỡng trọng công kích. Thậm chí hai siêu năng kia cũng mặc kệ Trịnh Bình có phải còn trong phạm vi công kích không, trực tiếp cùng công kích đến!
Ầm!
Tiếng nổ tung vang lên, mắt Trịnh Bình trừng lớn, thân thể bị ngọn lửa bao trùm, bị thủy tiễn đâm xuyên.
Hắn miễn cưỡng quay đầu nhìn lại Lý Hạo, lúc này tay Lý Hạo cầm đoản kiếm, đâm thật sâu vào trong trái tim của hắn. Cả người hắn hoàn toàn thay đổi, trên khuôn mặt bị ngọn lửa đốt đều là vết thương, trên thân cũng như thế.
Trịnh Bình bỗng nhiên cười, hắn không để ý đồng bạn cùng ra tay với mình, lúc này đổi thành hắn thì hắn cũng sẽ làm vậy.
Hắn cười, Lý Hạo đã xem thường siêu năng!
Mặc dù tên này thoáng chốc đã mạnh lên, trong nháy mắt thoáng hiện, xuất hiện sau lưng mình, còn một kiếm đâm xuyên qua trái tim... Thế nhưng hắn cũng không chịu nổi, công kích của Tam Dương không dễ tiếp thế.
Lý Hạo một lòng muốn giết mình, lúc này hắn cũng bị hai người kia làm cho bị thương nặng!
Nhưng mà ngay sau đó, ánh mắt hắn trừng lớn!
Lý Hạo hút mạnh một hơi, một năng lượng đặc thù cấp tốc bộc phát tại thể nội, nhục thân vừa mới bị đốt bị thương lập tức thoáng hiện từng luồng sáng. Nháy mắt thương thế trên người hắn không nói khỏi hẳn thế nhưng không tiếp tục chuyển biến xấu, thậm chí bắt đầu có huyết nhục mới sinh ra.
Kiếm năng!
Lý Hạo lạnh lùng nhìn hắn, đánh một quyền ra, bịch một tiếng, đầu nổ ra!
Ngươi nhìn cái gì?
Ngươi cười cái gì?
Lý Hạo không biết hắn đang cười cái gì, ngươi cho rằng ta thụ thương thì không có biện pháp?
Bốn phía, hai Tam Dương thấy thế thì không nói hai lời, phi thân vọt đi!
Lý Hạo trọng thương thế mà có thể lập tức khôi phục, vậy còn đánh cái gì?
Trốn!
Trước đó không trốn là vì Lý Hạo bị thương rất nặng, nhưng lúc này bọn hắn lại trơ mắt nhìn, Lý Hạo hít một hơi, tiếp đó khôi phục thương thế... Cái này còn chiến thế nào?
Lý Hạo hít mạnh một hơi, hô hấp pháp lại biến!
Phun ra một kiếm khí!
Vô Ảnh Kiếm!
Kiếm khí nhanh đến cực hạn, nháy mắt xuyên thấu hư không, Siêu Năng Giả hệ Thủy vừa đằng không nhảy lên đã bị một kiếm này đâm xuyên sau lưng, lảo đảo một cái, siêu năng tán loạn, rơi xuống trên đất.
Tam Dương sơ kỳ hệ Hỏa đã bay lên không, muốn phi hành mà chạy.
Giờ khắc này, Lý Hạo rút kiếm, ba kiếm dung một!
Tiếng ho khan vang lên, phảng phất tín hiệu đòi mạng, một tiếng quát chói tai: "Đoạn!"
Đoạn tính mạng của ngươi!
Ong!
Kiếm khí trùng thiên chiếu sáng đại địa, giờ khắc này, một kiếm này nối liền trời đất. Ầm vang một tiếng, kiếm khí biến mất giữa không trung, Tam Dương hệ hỏa lập tức dừng bước, tiếp theo cúi đầu nhìn xuống dưới, mang theo một ít đau đớn khổ sở... Một tiếng nổ vang, thân thể trực tiếp nổ ra!
Còn Tam Dương hệ Thủy rơi xuống trên mặt đất, lúc này còn sống nhưng lại lộ vẻ mặt sợ hãi!
Chết!
Đều chết!
6 Tam Dương, trong chớp mắt chết năm người!
"Ma Kiếm..."
Tam Dương hệ Thủy thì thào một tiếng, người này… thậm chí còn mạnh hơn Viên Thạc.
Tối thiểu so với lúc trước khi Viên Thạc giết Tề Mi Côn, giờ khắc này Lý Hạo quả thực mạnh hơn Viên Thạc thời điểm đó một chút.
Mặt hắn lộ ngoan sắc, tại một khắc Lý Hạo đến gần này, hắn đột nhiên tấn công Lý Hạo, muốn phản kích một lần trước khi chết, dù không có khả năng đánh chết Lý Hạo thì cũng muốn để Lý Hạo trọng thương!
Lý Hạo đạp chân xuống đất như cự hùng, trực tiếp mở ra cánh tay, mặc cho đối phương đánh tới, vòng tay vây quanh đối phương, Hùng Đấu Thuật bộc phát, sức mạnh hai tay lập tức tăng lên vô số.
Ầm!
Ôm giết!
Hai tay như vòng sắt bóp chặt đối phương, trực tiếp ôm giết tại chỗ. Hai tay hắn bị bẻ gãy, xương ngực bị đè ép sụp xuống, ngũ tạng lục phủ triệt để phá toái, đầu rủ xuống nhưng lại vẫn nghiêng mắt nhìn về phía Lý Hạo.
Vì sao?
Vì sao mạnh như vậy!
Vì sao thương thế có thể khôi phục trong tích tắt?
Vì sao?
Những điều này hắn không hiểu, không biết, chết không cam lòng.
Lý Hạo không tâm tư đi suy đoán hắn nghĩ gì, hắn hất ra Tam Dương hệ Thủy toàn thân xương cốt đứt gãy, ngắm nhìn bốn phía rồi nhìn về một phương hướng, sau một khắc, hắn đạp đất nhảy lên, một kiếm lăng không chém tới!
Giữa không trung, một cuồng giả siêu năng thu liễm siêu năng lộ vẻ sợ hãi, hắn ta không nhúc nhích, chỉ hy vọng đêm tối có thể che lấp hành tung của mình.
Thế nhưng... Trong chớp mắt, kiếm khí đột kích!
Phụt một tiếng, vỡ vụn tại chỗ!
Lý Hạo không dừng bước, rơi xuống đất, đạp đất, bay lên trời, hắn giẫm chân một cái, một tiếng ầm vang, một chỗ trên mặt đất triệt để đổ sụp, dưới mặt đất, một Nhật Diệu sụp đổ tại chỗ!