Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 686 - Chương 686: Không Cam Tâm Chết

Chương 686: Không Cam Tâm Chết Chương 686: Không Cam Tâm Chết

Ngay lúc Lý Hạo đang trảm phá tiểu thuẫn thì ba người cường giả hợp tác lại đang điên cuồng trốn chạy, phía sau Kim Điêu cùng đại xà cũng đang cấp tốc truy sát, mấy lần Kim Điêu bắt chuông gió kia đều là không công mà lui, làm Kim Điêu có chút giận tím mặt.

Mà ngay tại giờ khắc này, bỗng nhiên trong ba người, mắt Bán Sơn lộ ra vẻ hoảng sợ.

Một giây sau phun ra một ngụm máu tươi!

Không chỉ như vậy, tinh thần trong nháy mắt cũng uể oải hơn rất nhiều, liên lụy đến năng lượng thần bí cũng bị rung chuyển, bịch một tiếng, năng lượng thần bí trùng kích thân thể giống như hơi không khống chế được.

Ngay tình hình trước mắt mất khống chế... Quả thật là tai nạn khó có thể tưởng tượng được!

Kim Điêu cũng không hổ là cường giả đỉnh cấp, giờ phút này trong nháy mắt bắt lấy cơ hội, một trảo cầm ra!

Oanh!

Phòng ngự bên ngoài chuông gió trực tiếp bị nó cào nát, liên lụy Bán Sơn bị thương lập tức vừa vặn bị bắt, trực tiếp bắt nửa người đều nổ nát.

Ánh mắt Bán Sơn lộ ra một vẻ không cam tâm cùng phẫn nộ!

Vì cái gì chứ?

Ba người bọn họ chưa chắc là không có cơ hội đào tẩu.

Chỉ cần chuông gió vẫn luôn có thể tiếp tục giữ vững, bọn hắn trốn ra khỏi Thương Sơn thì sẽ có hy vọng sống sót.

Nhưng vì sao... Nguyên Thần Binh gãy mất lại liên hệ với hắn?

Làm chủ nhân Nguyên Thần Binh cũng đồng thời luyện hóa Nguyên Thần Binh, cũng đem một chút tinh thần lực dung nhập trong đó, khống chế Nguyên Thần Binh, lúc này mới có thể lợi dụng hữu hiệu.

Thế nhưng mà... Nguyên Thần Binh phản phệ gần như sẽ không xảy ra.

Trừ khi Nguyên Thần Binh bị vỡ.

Nhưng mà thời đại này có mấy người có thể phá vỡ Nguyên Thần Binh?

Không thấy ngay cả Kim Điêu cũng rất khó phá nát nó sao?

Nhưng tấm chắn của hắn ta bị phá vớ!

Bán Sơn hoảng sợ, phẫn nộ, tuyệt vọng, cũng mang theo một chút nghi ngờ, là ai làm?

Chẳng lẽ... Trong núi còn có một con yêu thú càng mạnh hơn đang tồn tại?

Phát hiện tiểu thuẫn của hắn ta, cho nên kích phá tiểu thuẫn sao?

Nếu là như vậy... Vậy cũng không còn lời có thể nói.

Trong lòng của hắn ta hiểu rõ, có thể Luân Chuyển Vương cùng Hải Khiếu không hiểu, giờ phút này Hải Khiếu hét lên một tiếng, mang theo điên cuồng cùng phẫn nộ, tên Bán Sơn hỗn đản này, hắn ta đang làm cái gì vậy?

Hai người điên cuồng tuôn ra năng lượng thần bí, hy vọng có thể tu bổ lại lỗ hổng, tiếp tục phòng ngự.

Nhưng vốn dĩ có Bán Sơn xuất lực, giờ phút này Bán Sơn đã sắp chết, đâu còn có sức mạnh duy trì phòng ngự, bên trên chuông gió lồng phòng ngự dần dần suy yếu.

Trong mắt Luân Chuyển Vương cũng lộ ra một vòng tuyệt vọng.

Sau một giây gã cắn răng một cái, trong lòng có một tia hung ác, bỗng nhiên một cước đem Hải Khiếu đang bộc phát đá ra ngoài!

Đúng vậy, giờ phút này gã lựa chọn tự cứu!

Trong nháy mắt Hải Khiếu bị đá ra chuông gió là mờ mịt không hiểu.

Nàng ta không dám tin nhìn Luân Chuyển Vương, nhưng Luân Chuyển Vương đã một thân một mình nhanh chóng mang theo chuông gió trốn chạy, Hải Khiếu vừa vặn giúp gã ngăn cản được một chút, còn có Bán Sơn sắp chết cũng bị gã ném xuống.

Hai người Húc Quang dù là sắp chết, Kim Điêu cùng đại xà muốn giết bọn hắn thì cũng cần một chút xíu thời gian.

Nếu không phải Bán Sơn bỗng nhiên xảy ra chuyện, gã đương nhiên sẽ không làm như thế.

Nhưng đến trước mắt này... Dù là chỉ có nhiều một chút hy vọng được sống gã cũng không hy vọng sẽ chết như thế.

Mà phương hướng chạy trốn của gã không phải ngoài núi.

Bên ngoài Thương Sơn còn rất xa.

Lúc này Luân Chuyển Vương quay đầu bỏ chạy về phía bọn Hồng Nhất Đường bên kia, gửi hy vọng vào hai người cường giả kia trong hỗn chiến có thể nhiễu loạn những con yêu thú này, cho gã một chút hy vọng chạy trốn.

Mà Bán Sơn cùng Hải Khiếu, giờ phút này một người sắp chết, một người tràn đầy phẫn nộ cùng không cam lòng.

Hải Khiếu điên cuồng nổi giận gầm lên một tiếng, bộc phát năng lượng nước ngăn cản cự trảo của Kim Điêu, mang theo oán niệm sắp chết, giận dữ hét: "Luân Chuyển! Ngươi tên súc sinh này, hiệp nghị ba tổ chức lớn ngươi quên rồi sao? Ngươi lúc này dám phản bội chúng ta..."

Hiệp nghị?

Trong đầu Luân Chuyển Vương đang chạy trốn hiển hiện những chữ này, trong nháy mắt đã bị gã quên mất, đều sắp chết rồi còn hiệp nghị với không hiệp nghị cái gì.

Ba tổ chức lớn thật sự đúng là có một vài hiệp nghị, chỉ nhằm vào một vài người ở tầng cao.

Một khi gặp phải nguy hiểm hoặc là đứng trước kẻ địch bên ngoài của ba tổ chức lớn nhất định phải liên thủ đối địch.

Nhưng cái này không thể nào ngăn cản được dục vọng cầu sinh của gã.

Luân Chuyển Vương cũng không quay đầu lại, điên cuồng chạy trốn.

Mà phía sau, trong nháy mắt truyền đến một tiếng hét thảm, thân thể Hải Khiếu bị Kim Điêu trực tiếp bắt rách ra, sau một giây móng vuốt to lớn trực tiếp đem Hải Khiếu vứt xuống phía sau, Hải Khiếu còn chưa có chết nhưng bây giờ càng thêm tuyệt vọng.

Bởi vì Kim Điêu ném nàng ta cho đại xà chậm một chút ở phía sau.

Hải Khiếu trước đó tổn thương hậu duệ đại xà, hiển nhiên Kim Điêu để đại xà tự mình báo thù.

Con mắt cự xà to lớn vô cùng lạnh nhạt vô cùng nhìn Hải Khiếu, sau một giây thì một cái đuôi giống như cây Thông Thiên Trụ đánh tới phía Hải Khiếu!

Oanh!

Một tiếng thật lớn vang lên, trực tiếp đem mặt đất nứt ra một cái động sâu mấy chục mét, trong động không chỉ có Hải Khiếu, còn có năng lượng nước tràn lan cùng máu thịt be bét của nàng ta.

Cùng lúc đó, Bán Sơn nhìn về phía Luân Chuyển Vương xa xa, cũng không có gì oán hận, chỉ là mang theo một chút trào phúng.

Gã cho rằng gã có thể sống sót sao?

Không có hy vọng!

Hắn nhìn về phía móng vuốt khổng lồ Kim Điêu đang chộp tới kia thì có chút tiếc nuối, còn có quá nhiều chuyện còn chưa hoàn thành, quá nhiều bí mật giấu ở trong lòng, thế nhưng cuộc đời khắp nơi đều là chuyện bất ngờ ngoài ý muốn.

Siêu năng đều là gặp nguy hiểm khắp nơi.

Ai có thể nghĩ tới, chỉ là vì truy sát một tên Lý Hạo mà chết hai người Húc Quang, 17 người Tam Dương ở nơi đây đâu.

Ba tổ chức lớn lần này đều sẽ tổn thất nặng nề.

Cường giả tổn thất thậm chí còn vượt qua tác chiến tổn thất ở Trung Bộ một hai năm trước.

Mà cuộc chiến ở Trung Bộ kịch liệt cỡ nào.

Ở Ngân Nguyệt này những người Hầu Tiêu Trần này thậm chí không có xuất thủ... Chính bọn hắn đã đem chính mình chơi đùa chết, cỡ nào buồn cười.

Ánh mắt Bán Sơn lộ ra một tia trào phúng, không biết là trào phúng bản thân mình, hay là trào phúng Luân Chuyển Vương, hoặc là trào phúng tất cả mọi người.

Người đã tới lúc này đều không còn sợ hãi cái gì nữa rồi.

Một giây sau móng vuốt to lớ, trực tiếp triệt để xuyên thấu qua hắn ta!

Trong mắt không còn có tia sáng, chỉ là khoảnh khắc trước khi chết này Bán Sơn còn đang suy nghĩ, những người Hồng Nhất Đường này từng người đều ẩn tàng sâu như vậy, đến cùng là muốn làm cái gì?

Lãnh đạo Phi Thiên hình như cũng như thế.

Lãnh đạo ba tổ chức lớn hình như đều không xuất thủ, từng người đều giấu cực sâu.

Những người Hầu Tiêu Trần này cũng là như thế, vì cái gì chứ?

Nếu muốn tranh bá thiên hạ, nếu muốn đoạt lấy vương triều... Cất giấu che đậy âm mưu gì?

Ầm!

Thi thể ầm ầm rơi xuống!

Kim Điêu thu hồi móng vuốt, nhìn cũng không nhìn một chút, một giây sau giương cánh bay cao, bay về phía Hồng Nhất Đường bên kia.

Đại xà đập chết Hải Khiếu cũng nhanh chóng lướt về phía bên kia.

Bình Luận (0)
Comment