Lần này bọn hắn chuẩn bị không ít, cường giả cũng nhiều, hơn nữa cho dù không đủ thì còn có năng lượng thần bí mà, cũng có thật nhiều.
Còn nữa... Thật ra ít một chút thì có làm sao?
Khổng Khiết bên kia truyền âm nói: "Lão Hầu, ngươi nói... Bọn họ có phải thật sự mang theo nhiều Đá Thần Năng như vậy không?"
Nếu như là thật... Thật sự làm cho người ta động tâm!
Ngân Nguyệt bên này thật đúng là không có giàu có như vậy.
Hầu Tiêu Trần không có nhận nói, mà là truyền âm nói: "Mọi người cẩn thận một chút, yên lặng theo dõi kỳ biến, ta cảm thấy không thích hợp! Những chiến sĩ bạch ngân giáp này trước đó chỉ huy thoả đáng, sĩ khí dâng cao, bỗng nhiên liền vờ ngớ ngẩn... Mặc dù đã có tiền lệ như vậy, nhưng tình huống vẫn không thích hợp, mọi người không nên tùy tiện tiến vào ngoài thành!"
Đây rốt cuộc là tình huống như thế nào?
Giờ khắc này Hầu Tiêu Trần cảm thấy tất cả đều ở trong tính toán cũng khẽ nhíu mày, cái này thật làm cho hắn hồ đồ mà!
Nhìn những siêu năng kia từng người từng người hưng phấn tràn vào ngoài thành, hắn nhẹ nhàng thở hắt ra, không tốt lắm!
Bọn gia hỏa này lần này không biết phải chết bao nhiêu đây.
Còn có một vài Tam Dương cũng ẩn núp đi vào, xem ra Đá Thần Năng cũng làm cho những Tam Dương này động tâm, cũng đúng, một bộ áo giáp 3 viên, nếu như có nhẫn trữ vật thì một người Tam Dương đối phó 10 người chiến sĩ hắc giáp cũng không phải là quá khó khăn, vận chuyển một chuyến 30 viên Đá Thần Năng tới tay.
Nói thật thì hắn cũng động tâm!
Thật sự là kiếm được tiền!
Nhưng tiền có dễ kiếm như vậy sao?
Trong ba tổ chức lớn cũng có một chút cường giả đi theo lẫn vào trong đó, xem ra nếu không phải muốn tìm hiểu một chút tình huống, thì là muốn mượn cơ hội bắt được một vài chiến sĩ hắc giáp.
Quan phương phía Ngân Nguyệt bên này, lúc này Hồ Thanh Phong cũng truyền âm nói: "Chúng ta không đi sao? Cho dù không đi cũng cần để một vài người tiến vào tìm hiểu một ít tình huống, Húc Quang không thể tùy tiện xuất động thì Tam Dương vẫn có thể!"
Lần này phía quan phương người tới không coi là nhiều, nhưng Tam Dương cũng có một ít.
Đều chờ ở đây sao?
Đương nhiên, Hồ Thanh Phong cũng không muốn đi vào, ai biết có thể gặp được người bạch ngân biến mất kia hay không, mặc dù đối phương chỉ là Tam Dương đỉnh phong, chưa chắc có thể làm gì được ông, nhưng ông cũng không nguyện ý đi mạo hiểm.
Giờ phút này Kim Thương lên tiếng đến: "Bộ trưởng, để ta đi!"
Chiến lực của ông ta cường hãn, cho dù gặp phải chiến sĩ bạch ngân giáp mà không phải trạng thái khôi phục thì cũng không sợ cái gì.
Còn là võ sư, có năng lực che lấp cực mạnh.
Kim Thương cũng chờ lệnh, vốn dĩ Mộc Lâm chuẩn bị giả chết, giờ phút này cũng chỉ đành nói theo: "Bộ trưởng, ta đi vào chung với lão đại đi!"
Hầu Tiêu Trần suy tư một lát, phòng ngự của Mộc Lâm cường đại, chiến lực của Kim Thương cường hãn... Nếu như gặp phải một vài nguy hiểm, chắc là có thể kịp thời phản ứng, suy nghĩ trước sau xong mới gật đầu: "Đi thôi, cẩn thận một chút, không nên động chiến sĩ hắc giáp... Chỉ cần tìm hiểu một chút tình huống, chú ý quan sát là được, tình huống... Không phải quá thích hợp!"
"Dạ!"
Hai người cùng nhau đi đến phía ngoài thành.
Ngoài thành tối đen, giờ phút này giống như miệng rộng ăn thịt người, có chút đáng sợ.
Hầu Tiêu Trần vẫn luôn cau mày, lại nhìn cửa thành bên kia một lát, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, lúc này hắn cũng rất bất lực.
Lý Hạo... Là chuyện tốt của các ngươi sao?
Hay là nói các ngươi chỉ ở trong thành tầm bảo, cũng không tham dự vào?
Lúc này trong tay hắn nắm lấy một thanh chìa khoá, rơi vào bên trong suy nghĩ, làm tân khách cầm chìa khoá trong tay, chỉ cần không động thủ với Chiến Thiên quân có phải có thể tránh đi một vài nguy hiểm vô hình không?
Suy tư một lượt, nhẹ nhàng vỗ vỗ Ngọc tổng quản một bên, chìa khoá thuận thế rơi vào trong tay nàng.
"Cầm, không cần vứt bỏ, phải luôn cầm trong tay là được!"
Ngọc tổng quản gật gật đầu, cũng không nói chuyện.
Một đám người, nhìn những người kia tiến vào ngoài thành.
Ngoài thành, tiếng bước chân chiến sĩ hắc giáp vang lên, giống như lần trước tuần tra, tiếp tục bắt đầu.
...
Bên trong một gian cửa hàng trà.
Lý Hạo chui vào bên trong cửa hàng trà ngược lại là không có đồ vật gì, một ít bàn ghế, nhưng mà Lý Hạo cũng phát hiện một ít Đá Thần Năng, chỉ là lúc này hắn không hề động vào những thứ này.
Làm bạch ngân đoàn trưởng làm sao có thể vì chút lợi cực nhỏ đó mà động tâm?
Lại nói quân quy Chiến Thiên quân, không được động vào một phân một đường nào của bách tính... Lý Hạo hắn cũng là một người tuân thủ quy củ!
Một lát sau, ánh mắt Lý Hạo khẽ nhúc nhích, xuyên qua cánh cửa nhìn ra phía ngoài, có chút muốn cười.
Một cái chùm sáng đang ở ngay trước mặt hắn.
Chơi thật vui!
Bây giờ hắn có thể ẩn thân trong phòng cổ, còn có đôi mắt này, có thể nói quả đúng là vô địch!
Hắn có thể nhìn thấy mọi người!
Trong ấn tượng của mọi người, phòng cổ đều là không thể mở ra, thế là trong nháy mắt, Lý Hạo mở cửa phòng cổ ra, vươn tay vồ một cái, đem một người Nhật Diệu bắt tiến đến cửa ra vào, trong nháy mắt vặn gãy cổ của đối phương!
Không chần chờ chút nào!
Thậm chí không cần quan sát thân phận, không khác, phía quan phương không có Nhật Diệu tiến vào, yếu nhất đều là Tam Dương, cho nên không cần nhìn nhiều làm cái gì, tán tu cũng được, ba tổ chức lớn cũng được, lần này người tiến vào trừ phía quan phương không có khả năng loạn động, ngoài ra thì không có cái gì không thể động.
Nhật Diệu này trong khoảnh khắc bị bắt vào liền bị vặn gãy cổ, thời điểm chết chỉ sợ còn không có nghĩ đến, bản thân chỉ là vừa tiến vào thôi liền đã bại té ngã.
"Tân binh Hạ Dũng, ngươi bên ngoài có Tam Dương, nhanh chóng xuất kích bắt vào đi!"
Nơi xa trong một gian phòng khác, thật ra Hạ Dũng còn đang âm thầm quan sát thì nghe được lời nói trong đầu, bồn chồn.
Nhìn xung quanh một lần, Lý Hạo đang ở gần đây sao?
Kỳ lạ!
Làm sao hắn lại biết được?
Còn có Tam Dương này hiện tại gã còn nhìn không thấu, bởi vì đối phương tiến vào con đường thứ hai, siêu năng bị che lấp, thật ra đối với bọn hắn mà nói dù là áo giáp bạch ngân cũng khó phát hiện bọn hắn.
Nhưng bây giờ... Lý Hạo lại trực tiếp chỉ ra.
Nhưng mà nếu Lý Hạo mở miệng... Xuất kích là được!
Trong nháy mắt gã mở cửa ra, một phát bắt được một người siêu năng, ném ra một quyền... Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, sau đó Tam Dương lìa đời.
Hạ Dũng nhanh chóng mang theo thi thể biến mất, trong chớp mắt tiến vào một căn phòng khác, chờ đợt đám người khác đến dò xét, lại không phát hiện ra thứ gì, từng tên từng tên hơi nghi hoặc một chút, tiếng vang... Truyền tới từ chỗ nào?
Mà giờ khắc này Lý Hạo tự mình động thủ thì cũng thôi đi, hắn còn không ngừng quan sát bốn phía, ít nhất là đường đi lân cận hắn đều có thể quan sát được, cũng biết người của mình trốn ở trong phòng cổ nào.
Chỉ cần tới gần so sánh thực lực, hắn sẽ nhanh chóng hạ đạt chỉ lệnh.
10 người chiến sĩ đồng giáp, đều có chiến lực Nhật Diệu đỉnh phong, công thêm hai người cường giả vượt qua tưởng tượng ở đây, còn có Lý Hạo là Tam Dương đỉnh phong này...
Trong chớp nhoáng này toàn bộ ngoài thành trở thành Tu La Tràng!
Từng người Nhật Diệu mất tích trong tích tắc.
Từng người Tam Dương gặp ba người Lý Hạo, Lý Hạo còn khó đối phó một chút, nhưng hai người khác đối phó Tam Dương thì quá đơn giản.
Trong chớp mắt toàn bộ ngoài thành có năm sáu người Tam Dương biến mất, động tĩnh còn không quá lớn.